“Nói như thế nào thiếp thân cũng là tỷ tỷ của Ngữ Hinh, vương gia đối với nàng nhớ mãi không quên như vậy , kia là phúc của nàng, vương gia, thiếp thân có thể giúp vương gia hoàn thành tâm nguyện......”
Không thể không nói, lời này của Đông Phương Ngữ Phượng thật đúng là đủ tiện đủ không biết xấu hổ .
Chính nàng thiết kế Đông Phương Ngữ Hinh một lần, hiện tại thế nhưng còn muốn thiết kế lần thứ hai, thật sự là......
“Nga? Phượng Nhi a, ngươi cũng biết hiện tại Đông Phương Ngữ Hinh cũng không phải là dễ lừa gạt ......”
Tứ Vương Gia có chút động tâm, nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh hắn lại điên cuồng muốn có được nàng.
“Vương gia, xin vương gia háy yên tâm, sự do người làm không phải sao?”
Đông Phương Ngữ Phượng nhìn sắc mặt Tứ Vương Gia có chút dịu đi, nàng biết chính mình áp đúng rồi.
Bất quá, biết điểm này nàng cũng chẳng có chút vui vẻ, ngược lại là càng thêm tức giận......
Cái tiện nhân kia, chết tiệt Đông Phương Ngữ Hinh, thế nhưng đem Tứ Vương Gia mê thành như vậy.
Hừ, để Tứ Vương Gia có được nữ nhân kia, sau đó tố cáo nàng, để toàn bộ mọi người toàn đều biết đến......
Hắc hắc, đến lúc đó, nàng nhưng là muốn nhìn, nữ nhân này còn có mặt mũi gì để sống trên đời?
Dám cùng ta đối địch, Đông Phương Ngữ Hinh, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết .
“Ngươi nói cũng không sai...... Bổn vương, liền cho ngươi một lần cơ hội......
Tứ Vương Gia rốt cục đã đáp ứng, trên mặt cũng nhiều hơn vài phần ý cười, tuy rằng nữ tử này không ra gì......
Bất quá kế sách hại người cũng không phải là ít.....
Việc này nếu là thật sự thành, cũng là hoàn thành một cái tâm nguyện.
Bất quá, chuyện hôm nay cùng hắn mà nói bất quá chính là một cái sỉ nhục.
Xem ra hắn phải nhanh chóng tu luyện đột phá khí tiên, như vậy sỉ nhục hôm nay, hắn chắc chắn sẽ hoàn trả gấp trăm ngàn lần.
......
Tân hôn ngày thứ ba, vốn nên là thời điểm lại mặt.
Chính là, phủ Đông Phương cùng Đông Phương Ngữ Hinh mà nói, cũng không bao nhiêu cảm tình, cho nên nàng cũng không quay về .
“Hinh Nhi, hôm nay chúng ta nên trở về lại mặt ......”
Đông Phương Ngữ Hinh là cố ý xem nhẹ, bất quá có người lại cố ý không muốn xem nhẹ .
Nhân vương đứng ở trước cửa, tà tà dựa vào khung cửa, nhàn nhạt mở miệng.
Cho phép hắn cùng nàng quen thuộc, cũng bởi vì thái độ hắn đối với Hoan Hoan dùng để lấy lòng Đông Phương Ngữ Hinh nàng, tóm lại, hiện tại nghe hắn nói chuyện, cũng không quá khó nghe .
Khàn khàn, trầm thấp, nhưng lại mang theo một chút sức quyến rũ đặc biệt.
Hắn bình thường nói không nhiều lắm, mỗi lần nói đều ngắn gọn xúc tích nhưng tuyệt đối không phải là vô nghĩa.
Đông Phương Ngữ Hinh giương mắt nhìn hắn, không nghĩ tới nam nhân này còn rất có tâm a.
“Đi làm cái gì? Không đi......”
Tuy rằng hắn có tâm, nhưng nàng không nghĩ muốn về nơi đó, Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp cự tuyệt, hắn lại nhanh đi tới chỗ nàng, vẫy tay ý bảo nha đầu bên cạnh nàng đi xuống.
“Tiểu thư......”
Hồng Lăng cùng Lục Hà bất động, nếu Đông Phương Ngữ Hinh không lên tiếng, các nàng cũng không dám đi ra ngoài.
“Kêu sai rồi...... Hinh Nhi hiện tại đã là vương phi của bổn vương.....”
Nhân vương không vui sửa lại lời nói của các nàng, Lục Hà vội hỏi:“Vương phi......”
Nghe được nha đầu sửa miệng, Nhân vương vừa lòng gật gật đầu:
“Các ngươi đi ra ngoài, bổn vương cùng vương phi có chuyện cần nói......”
Hai người nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, thấy nàng gật đầu mới cẩn thận lui ra ngoài.
“ hai cái nha đầu này của nàng rất tốt......”
Nhân vương nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh đắc ý ngẩng đầu lên:
“Đó là tự nhiên, ngươi cũng không ngẫm lại xem các nàng là người của ai......”
Người nàng huấn luyện, có thể sai sao?
“Nàng a...... Này mới cho nàng ba phần màu sắc, nàng thật đúng là muốn mở phường nhuộm sao ?”
Vô cùng thân thiết nhéo nhéo cái mũi của Đông Phương Ngữ Hinh , động tác thân cận như vậy, nàng thật là có vài phần không thích ứng đâu?
Bận quá nên đăng hơi muộn, mọi người thông cảm nha!