Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 179: Nhân vương bị thương [ 2 ]



Edit:..LamThiên..

Trừ phi quay trở về...... nhưng quay trở lại tuyệt đối không lý trí , bởi vì bọn họ vốn lạc đường !

“chọn địa phương yếu nhất đi......”

Ma thú, nàng hiện thời cũng có thể đối phó một chút.

Mà võ công của Nhân vương cũng rất cao, chọn nơi yếu nhất để xuống tay, tự nhiên không sai.

“Ân......”

Nhân vương gật đầu đáp ứng, hắn cúi xuống nhìn về phía Hoan Hoan, nói:“Hoan Hoan, con cũng không thể đi loạn, một hồi nếu gặp phải ma thú, con tìm một địa phương an toàn trốn đi......”

Hoan Hoan vội vàng gật đầu, việc này bé biết, hiện tại bé không thể giúp bọn họ được cái gì, bảo vệ tốt chính mình chính là trợ giúp tốt nhất đối với bọn họ.

“là lục giai ......” lão hổ trên đỉnh núi phía trước uy phong lẫm liệt, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh nhíu lại, mở miệng nói.

“ân...... Ta đến......”

Nhân vương nâng bước đi lên, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng kéo cánh tay hắn:

“Ta thử xem đi...... Lão nhân, tu vi võ công của ta đây không phải đã tầng mười sao? Ngươi cũng phản đối ta ăn đan dược tiến giai, vậy đối chiến đối với ta chính là cần thiết......”

thực chiến tiến giai, so đan dược muốn tốt hơn nhiều.

Nhân vương gật gật đầu, hắn sẽ ở một bên nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, thời điểm mấu chốt, nếu có cái gì nguy hiểm, hắn sẽ ra tay giúp nàng .

Thấy Nhân vương đồng ý, Đông Phương Ngữ Hinh phi thân nhảy đến bên người lão hổ, lão hổ quét mắt xem thường nhìn Đông Phương Ngữ Hinh một cái, thân mình nhảy dựng lên, móng vuốt hướng Đông Phương Ngữ Hinh chụp tới.

Thân mình Đông Phương Ngữ Hinh cúi xuống, di chuyển một cái , nàng thoải mái tránh đi móng vuốt của lão hổ.

Lão hổ một kích không trúng, nó tức giận rống to một tiếng, chân sau hơi trừng, trực tiếp hướng về bụng đông phương Ngữ Hinh đá tới.

Dựa vào, gia hỏa này, phản ứng thật là nhanh .

Bất quá, nó nhanh, Đông Phương Ngữ Hinh còn nhanh hơn, thân mình nàng cùng lúc bay lên, lại tránh qua công kích của nó.

Hai lần cũng chưa đánh trúng, lão hổ càng thêm không vui, thân mình khổng lồ nhảy dựng lên, mở to miệng hướng Đông Phương Ngữ Hinh cắn tới.

gia hỏa này,là muốn ăn nàng sao?

Bất quá, cũng phải xem nó có bản lãnh này hay không.

Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh không có thối lui, tay nàng run lên, một phen trường kiếm bỗng nhiên xuất hiện trên tay nàng, một kiếm vung qua, trực tiếp hướng tới người lão hổ.

Lão hổ thấy không tốt, thân mình linh hoạt vừa chuyển, trường kiếm kia xẹt qua da lông của nó, vèo một tiếng cắm đến trên đất.

Một kiếm này, lực độ rất lớn, nếu là ném trúng người lão hổ, phỏng chừng liền trực tiếp đâm thủng luôn cả thân mình của nó.

Lần công kích thứ ba vẫn như cũ không có đạt được, thậm chí , thiếu chút nữa bị thương, lão hổ triệt để bị chọc giận.

“Rống.... ....” Một tiếng kêu to, đất rung núi chuyển, mà đồng thời theo tiếng kêu của nó, nó lại tiếp tục hướng Đông Phương Ngữ Hinh đánh tới.

Lần này, nó vẫn như cũ giương to miệng, bất quá, không phải muốn ăn người, mà là trực tiếp phun ra một ngọn lửa màu lam.

“Phun lửa...... gia hỏa này thế nhưng sẽ phun lửa......”

Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng cả kinh, phải biết rằng, ma thú có thể tu hành ra kỹ năng phun lửa, đây chính là chuyện không phải dễ dàng .

Nhân vương cũng là cả kinh, hắn nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, nhưng......

Nàng dùng hỏa, cũng là chính mình tu luyện xuất ra , hỏa tuy rằng không sai, nhưng cùng lão hổ so sánh, còn kém hơn một chút.

Nếu Đông Phương Ngữ Hinh có thể có được hỏa của hắn, đối với kỹ thuật luyện đan của nàng nhất định sẽ tăng mạnh .

“Hinh Nhi cẩn thận, hỏa của hắn có chút tà môn......”

Nhân vương thấp giọng nhắc nhở , Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng âm thầm lo lắng, hỏa này so với nàng lợi hại hơn......

Nếu là...... Nếu là dùng hỏa để đối phó hắn, chính mình nhưng là chiếm không được nửa phần tiện nghi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.