Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 194: Ma thú đến



“Thế nào, chẳng lẽ các ngươi cũng đối với thứ này cảm thấy hứng thú?”

Chuyện về dị hoả, thế nhưng là chuyện hết sức cơ mật của bọn họ, người biết đến rất ít, Thiên Thương đảo làm sao có thể cũng biết tin tức?

Nhưng mà, mặc dù Uất Trì Tà Dịch đả thương hắn, nhưng không nặng, không ảnh hưởng sức chiến đấu của hắn.

“Ô ô, Tiểu Hỏa Cầu, ngươi giúp ta đi...... Phụ thân cùng mẫu thân rất nguy hiểm a......”

Khi Đông Phương Ngữ Hinh đi qua, Hoan Hoan liền lo lắng nhìn, lúc này nhìn hai người bọn họ không chiếm được lợi thế, bé bất an nói.

Tiểu Hỏa Cầu kia chính là xem bọn họ đánh nhau, nhưng không có ra tay.

Mà lúc này, bên ngoài bọn người Mẫn Bá Thiên cũng chống đỡ không được, người bên hắn lại ngã xuống sáu người, lúc này bọn họ chỉ có vài người, căn bản đánh không lại hai Hồng Mao sư tử này.

“Không được...... Lui lại......”

Lại đi xuống như vậy, hắn đều sẽ mất mạng.

Hắn hừ lạnh một tiếng, về phần Lạc trưởng lão kia, người cũng đủ kích động đấy, ông ta cũng nên biết cực hạn của bọn họ, làm không xong hãy đi về trước, chờ lần sau bọn họ lại đến.

Hai con sư tử tuy rằng cũng bị thương, chẳng qua cơn giận của bọn chúng cũng hoàn toàn bùng nổ rồi.

Lúc này lực công kích của chúng, nhưng so với bình thường cũng vẫn rất lợi hại.

Mẫn Bá Thiên đưa tay đến bên miệng, thổi một điệu kỳ quái, tất cả mọi người vội vàng chạy trốn.

Mà Hồng Mao sư tử kia, cũng không đuổi sát không tha, nhìn đến mọi người bỏ chạy, bọn họ quay đầu, trực tiếp bay về phía huyệt động của chúng.

“Là thiếu chủ...... Hắn đã lui lại ......”

Lạc trưởng lão nghe tiếng sáo, biết Mẫn Bá Thiên đã duy trì không được, lão vội vàng chém ra một chưởng đối với Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh, vội vàng hướng ra phía ngoài chạy trốn.

“Không tốt, hắn muốn chạy trốn......”

Đông Phương Ngữ Hinh thầm kêu một tiếng, mà Tiểu Hỏa Cầu kia, vẫn còn chưa có thu phục đâu.

“Ta đuổi theo, nàng nhanh chóng đem lửa thu vào......”

Uất Trì Tà Dịch vội vàng phân phó , Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng xoay người đi qua, muốn mạnh mẽ thu.

Mà Tiểu Hỏa Cầu, thế nhưng là linh vật trải qua vạn năm tiến hoá thiên địa linh khí, Đông Phương Ngữ Hinh tâm niệm vừa động, nó liền cảm giác được, sưu sưu nhảy dựng lên.

Gia hỏa này, thật sự là giảo hoạt.

“Ngươi đồ điên này...... Đừng đánh...... Chạy nhanh đi, Hồng Mao sư tử đến ......”

Lạc trưởng lão vội vã chạy trối chết, thế nhưng Uất Trì Tà Dịch lùi bước chạy theo ngăn chặn, theo đó tốc độ của lão cũng bị chậm lại.

Lão tức giận hô to, Uất Trì Tà Dịch vừa nghe thầm nghĩ không tốt, hai con sư tử kia, hắn cũng không phải đối thủ.

“Hinh Nhi, đi mau......”

Hắn vội vàng đối với trong động hô, mà lúc này, Lạc trưởng lão vừa thấy khe hở, thế nhưng vận khởi khí lực toàn thân, đối với Uất Trì Tà Dịch đánh đi qua......

Lần này, lực đạo thật lớn, nếu như Uất Trì Tà Dịch cứng rắn bị đánh trúng, đoán chừng không chết thì cũng bị thương nặng.

Tiểu nhân chết tiệt, giờ phút này thế nhưng lại đánh lén.

Khi Uất Trì Tà Dịch cảm thấy không đúng, muốn trốn tránh cũng đã không còn kịp rồi.

Hắn vội vàng vận khởi chân khí đi qua bảo vệ, thế nhưng lực đạo kia đánh xuống, vẫn còn không nhẹ.

Chẳng qua, phòng ngự của hắn cũng không phải giả, ngay tại lúc chưởng kia đánh xuống, một đạo kình phong bỗng nhiên đánh úp lại, Lạc trưởng lão kia ai nha một tiếng, thân mình từ từ rút lui mấy bước.

Mà chưởng phong của lão, cũng vì đột nhiên tới biến cố, yếu đi một ít.

“Rống......”

Một tiếng rống to vang trời, hai con Hồng Mao sư tử chạy vọt vào, một con đối phó một người, móng vuốt to lớn đánh lên bọn họ.

“Phanh......”

Bọn họ vốn chính là thập giai ma thú, lực công kích so với nhân loại ở mười tầng thì vượt xa.

Mà lúc này, bọn họ tức giận tận trời, công lực đề cao rất nhiều, so bình thường càng thêm hung mãnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.