Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 210: Thật sự là nữ nhi của ngươi?



“Đây là nương của ta, nữ nhân của thiếu chủ, nàng xem như là người không liên quan sao? Đúng rồi, vị soái ca này, ngươi cần phải cẩn thận một chút, trong bụng của nương ta có thể có cái tiểu thiếu chủ, này ngộ nhỡ bị các ngươi làm kinh sợ......”

Tiểu nha đầu phi thường nghiêm túc nói xong, thị vệ muốn ngăn lại Đông Phương Ngữ Hinh sợ tới mức lui về phía sau hai bước, tội danh này, bọn họ thật sự không đảm đương nổi a.

Rốt cục không có người chặn đường, tiểu nha đầu đắc ý lôi kéo Đông Phương Ngữ Hinh:

“Nương, đi tới, đi vào......”

Hai người chưa đi vào, đảo chủ lại xoay người lại, hai mắt lợi hại đánh giá bụng của Đông Phương Ngữ Hinh:

“Ngươi mang thai ?”

Đông Phương Ngữ Hinh âm thầm cười khổ, khi nào thì nàng mang thai? Sao nàng lại không biết? Đều là tiểu nha đầu này nói lung tung a.

“Ta......”

“Ai nha, nương, trước hết người đừng nói nữa, để cho con nói cùng vị gia gia này...... Tuy rằng bây giờ nương của cháu còn không mang thai, nhưng mà...... Phụ thân vẫn cực kỳ cố gắng, phụ thân nói, người sẽ mau chóng tạo ra một đệ đệ giúp cháu...... Phụ thân, con nói không sai chứ?”

Uất Trì Tà Dịch đổ mồ hôi...... Vấn đề này, hắn trả lời thế nào?

Hắn thừa nhận, da mặt hắn là rất dày, nhưng......

Trước mặt nhiều người như vậy, để hắn thừa nhận thế nào? Hắn cũng sẽ đỏ mặt được không?

“Phụ thân, sao người không nói chuyện a? Chẳng lẽ là người gạt con sao? Người không thực sự cố gắng?”

Tiểu nha đầu nhìn Uất Trì Tà Dịch chống đỡ hết nổi nói, cái miệng nhỏ mếu máo, hai mắt to nước mắt lưng tròng, nước mắt thiếu chút nữa đều lăn xuống, thật sự là muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương......

“Ta...... Hoan Hoan, ta khẳng định rất cố gắng ......”

Thực sợ nha đầu kia liền khóc ra như vậy, khuôn mặt của Uất Trì Tà Dịch mang theo màu đỏ khả nghi, nhìn đảo chủ đều chỉ tắc lưỡi.

“Tiểu nha đầu, cháu tên là gì?”

Đông Phương Ngữ Hinh này cũng chưa thể hiện thái độ đâu, tiểu nha đầu liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người, tiểu nha đầu này rất lợi hại a, cái miệng này mở to, đoán chừng người lớn cũng không nói lại được.

“Người là gia gia của cháu sao? Cháu gọi Hoan Hoan......”

Trong mắt tiểu nha đầu lệ vẫn cuồn cuộn như cũ, nhưng...... Người ta chính là vẫn có thể mỉm cười ngọt ngào, cười như vậy, khiến cho đảo chủ nhìn thấy đều mềm lòng.

“Hoan Hoan a, cháu...... Cháu thực sự là nữ nhi của Tà Dịch sao?”

Đảo chủ có chút không thể tin được, nhi tử này của ông, luôn luôn ...... Nói dễ nghe một chút, là giữ mình trong sạch, nói khó nghe một chút, chính là không gần nữ sắc.

Trên đảo nhiều nữ nhân như vậy, hắn vẫn không nhìn trúng một người.

Thông thường, thời điểm thiếu đảo chủ trưởng thành, đều có đưa qua nha đầu thông phòng, trong phủ của Tà Tâm đều có không ít nữ nhân, thế nhưng hắn lại không chạm vào một cái.

“Đúng vậy, đương nhiên ......”

Tiểu nha đầu vô cùng tự tin, đảo chủ vừa lòng cười, nói:

“Các ngươi đều vào đi......”

Đông Phương Ngữ Hinh cùng Hoan Hoan có thế này mới được cho đi, đảo chủ này...... phụ thân của Uất Trì Tà Dịch, tựa hồ cũng không khó ở chung như vậy.

Đến phòng nghị sự ngồi xuống, đang ngồi bên trong này, tự nhiên là trưởng lão trên đảo.

Bỗng nhiên nhiều hơn hai người mới, sắc mặt rất nhiều người đều là không tốt.

Về phần Hoan Hoan, trừ bỏ sắc mặt của đảo chủ còn có thể, người khác cũng chưa một người thừa nhận.

Đương nhiên, trong đó, trừ bỏ Ngô trưởng lão bên ngoài.

Ngô trưởng lão, chính là lúc trước khi Uất Trì Tà Dịch ở bên ngoài bị thương, là người tìm được hắn, lúc đó ông cũng không nghĩ tới thiếu đảo chủ sẽ cùng nữ nhân cái kia (xxoo đấy ạ..)......

Lúc đó, chỉ có chút hoài nghi, mãi cho đến không lâu Uất Trì Tà Dịch đi qua hỏi ông, ông mới biết được đã xảy ra chuyện.

Chẳng qua, loại sự tình này, ông cũng không dám nói cùng đảo chủ, chỉ có thể......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.