Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 244: Râu đâm đau



Edit: voi còi

Trăm phần trăm huyết mạch, huyết mạch tinh khiết......

Loại này, huyết mạch chỉ có ở sách cổ thượng mới có thể nhìn đến, thế nhưng......

Thật sự, ở trước mắt bọn họ hiện ra......

Mà huyết mạch như vậy, vẫn là đến từ chính thiếu đảo chủ của bọn họ cùng một nữ nhân bên ngoài.

Kỳ tích! Quả thực chính là kỳ tích!

Chính là xem như đảo chủ cùng nữ nhân trên đảo, một người huyết mạch đồng dạng có độ tinh khiết cực cao, cũng không nhất định có thể sinh ra một đứa nhỏ như vậy!

“Nương...... Con là nữ nhi của phụ thân sao?”

Hoan Hoan ngẩng đầu lên, vẻ mặt không yên hỏi.

“Là...... Đương nhiên là......”

Trả lời bé, không phải Đông Phương Ngữ Hinh! Đảo chủ kích động đi qua, ôm lấy Tiểu Hoan Hoan, ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, hung hăng hôn một cái.

“A...... Gia gia nhẹ chút, râu của người đau......”

Đau quá a, Tiểu Hoan Hoan kháng nghị, đảo chủ cười ha ha, thật lâu rồi ông không ôm tiểu hài tử, thế mà đã quên làn da của tiểu hài tử rất mềm mại đây?

“Ha ha...... Hoan Hoan, bảo bối tôn tử của gia gia ......”

Đảo chủ ha ha cười, bị cái tiểu nha đầu ghét bỏ, ông tuyệt không cảm thấy khổ sở.

“Hắc hắc...... Gia gia, Hoan Hoan là tôn nữ của người a?”

Tiểu Hoan Hoan cũng thật cao hứng, cho tới nay, bé đều bị người ta nói là dã hài tử, hài tử của khất cái, lúc này bỗng nhiên có gia gia, bé thật vui vẻ.

“Đương nhiên, khẳng định đúng......”

Hai người đều thật vui vẻ, liền ngay cả tứ đại trưởng lão, cũng là vạn phần hưng phấn, huyết mạch tinh khiết, về sau tu vi của bé, nhưng là không có giới hạn.

Ngươi xem thiếu đảo chủ, mới bao lớn, tu vi liền cao như vậy.

Mà thiếu đảo chủ của bọn họ, cũng chẳng qua chỉ là 95% huyết mạch, mà Hoan Hoan, nhưng là trăm phần trăm a.

“Đảo chủ, cần phải đi qua thí nghiệm thiên phú một chút?”

Đại trưởng lão cẩn thận nói xong, đảo chủ gật gật đầu, ông cũng muốn nhìn xem nha đầu kia sẽ cho ông kinh hỉ nào nữa.

Vẫn ôm Hoan Hoan như cũ, mọi người chuyển hướng mặt sau của mật thất, đó là nơi thí nghiệm thiên phú.

Năm vừa rồi, bọn nhỏ đi qua thí nghiệm, toàn bộ mọi thứ đều lấy ra.

Mật thất này cũng không phải là ai cũng có thể tùy tùy tiện tiện ra vào!

Mà Hoan Hoan, là nữ nhi của Tà Dịch, một người có huyết mạch tinh khiết, tự nhiên là ngoại lệ!

Huyết mạch tinh khiết a, Thiên Thương đảo, dường như ngoại trừ lão giả sáng lập ra nơi này, còn chưa có một ai có huyết mạch tinh thuần đi?

Thế nhưng đến Hoan Hoan, hậu duệ của Tà Dịch, thế nhưng ra một cái, đây là trên trời đối chiếu cố Thiên Thương đảo bọn họ!

Hài tử như vậy, oa nhi như vậy, ai dám không tiếp thu? Ai dám không phục?

Hoan Hoan, về sau chính là nữ vương của Thiên Thương đảo, nữ vương thực sự!

Cho dù bé muốn đi ngang ở Thiên Thương đảo, phỏng chừng cũng không có ai dám nói không được.

Mọi người hưng phấn đi vào mật thất, mà lần này cầm đầu tự nhiên là đảo chủ tự mình ôm Tiểu Hoan Hoan.

Trắc nghiệm thiên phú gì đó cùng đá huyết mạch không giống nhau, đây là một thùng cao cao.

Thùng kia, luôn cao hơn một người, mà thùng có năm cây cột tạo thành, hồng(đỏ), thanh (xanh), nâu, lam(xanh da trời), vàng năm loại màu sắc.

Mà mỗi một loại màu sắc này, còn lại là đại biểu một loại thuộc tính.

Ví dụ như màu đỏ, thuộc loại thuộc tính hỏa, màu xanh, là thuộc tính mộc(gỗ), nâu, thuộc tính thổ(đất), màu lam là thuộc tính thủy(nước), mà màu vàng, còn lại là thuộc tính kim (kim loại).

Ở đỉnh thùng, có một cái dấu màu đen hình bàn tay lớn, chỉ cần người đưa tay đến trên bàn tay đó, không cần dùng sức, màu sắc sẽ có thay đổi.

Mà Hoan Hoan, bởi vì vóc người cũng quá nhỏ, đại trưởng lão chuyển đến một cái ghế, để cho Hoan Hoan đứng ở mặt trên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.