“Lí công công, vậy hiện tại tâm tình phụ hoàng thế nào?”
Tuy rằng phỏng đoán không ra tâm ý của hoàng thượng, nhưng......
Nếu như biết được tâm tình của hoàng thượng, vậy thì cơ bản cũng không sai được.
Tâm tình hoàng thượng tốt, cũng sẽ không có cài gì không đúng, cho nên......
Khi Lí công công thu được ngân phiếu, vốn có vài phần không yên, thân là thái giám bên người hoàng thượng, thu chút ngân phiếu này vốn là chuyện cực kì bình thường.
Nhưng......
Cũng không thể liên lụy đến lợi ích của chủ tử a, vốn dĩ lão không yên, nhưng vừa nghe vấn đề mà Tứ vương gia hỏi, ngân phiếu kia đã bị lão nhét vào trong tay áo, nét mặt già nua mang theo ý cười lấy lòng:
“Vương gia xin yên tâm, tâm tình của hoàng thượng không tệ.....”
Tâm tình không tệ...... Trong lòng Tứ vương gia nắm chắc. Nhưng hắn vốn là người cực kì cẩn thận, hắn nhàn nhạt phân phó nói:
Hoàng hậu, là mẫu hậu của Tứ vương gia, thân phận của hắn, phi thường tôn quý.
Nhưng hoàng hậu, lại không phải là hoàng hậu đầu tiên, mẫu thân của thái tử là vị hoàng hậu thứ nhất, cho nên, cho dù là tư chất của hắn ta bình thường, nhiều năm như vậy vẫn chiếm lấy vị trí thái tử như cũ.
Nhưng trong lòng mọi người, ai không có một cái cây cân xứng a.
Thái tử này, cũng chỉ là một thái tử, ai đều biết đến, hắn tuyệt đối không có khả năng kế thừa đại thống (ngôi vua).
Bởi vì, kế thừa đại vị, dựa vào là không riêng là thân phận, càng quan trọng hơn, là thực lực.
Lời nói của Tứ vương gia truyền vào trong cung, hoàng hậu không có vui vẻ, mày cũng nhẹ nhàng mà nhăn lại, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn được bảo dưỡng thoả đáng, hiện lên vẻ nghiêm túc khó gặp.
“Đi xem hoàng thượng cùng ai ở cùng nhau? Hôm nay đều gặp qua ai?”
Tổng cảm giác việc này sẽ không đơn giản như vậy, mà hoàng hậu, nhiều năm như vậy có thể luôn luôn làm hoàng hậu không ngã, dựa vào không chỉ có mĩ mạo.
Nha đầu vội vàng lui đi ra ngoài, rất nhanh, nha đầu kia bỏ chạy trở về, nàng dùng tiền mua được thái giám ở đại điện, tự nhiên cũng biết đại khái sự tình.
“Cái gì...... Lục vương gia thế nhưng.... ....”
Hoàng hậu từng đã nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, làm thế nào cũng không nghĩ ra, hoàng thượng lại đang đánh chủ ý ở viên Quy Nguyên đan của Chân Nhi.
Cơ hồ là Chân Nhi lấy hết vốn sở hữu ban đầu mới lấy được bảo bối, nếu là đưa cho hoàng thượng, đó là đưa.
Mà Quy Nguyên đan trân quý, cũng cũng không phải vàng bạc châu báu có khả năng so sánh.
Đây rõ ràng là một ván cờ, thiết lập ván cờ, chính là hoàng thượng cùng Lục vương gia.
Về phần Nhân vương...... Bà không biết hắn có liên quan trong đó hay không, nhưng hẳn là cũng kém không nhiều lắm.
Lúc đó khi Chân Nhi cùng tướng quân phu nhân ở trên giường bị bắt gặp, bà cũng nhớ được Nhân vương đã ở tướng quân phủ.
Ai, đều do chính mình nhất thời hồ đồ, nếu như, nếu như lúc đó không đồng ý đề nghị vớ vẩn kia của bọn họ, có lẽ hiện tại, chính là một loại tình cảnh khác.
Đông Phương Ngữ Hinh, nữ nhân đáng giận kia, mới chân chính là kiếp nạn a.
Hoàng hậu oán hận nghĩ, Đông Phương tướng quân cùng Chân Nhi đã hoàn toàn trở mặt, bây giờ, thế lực của Chân Nhi lại ít đi một chút.
Hơn nữa thanh danh không xuôi tai này, muốn đưa hắn thượng vị, thật sự là rất khó.
Đau đầu, một đứa con, không tốt.
“Đi xem vương gia đến chỗ nào rồi? Trước ngăn cản hắn tiến cung, nếu là đã tiến cung, để cho hắn tới chỗ bản cung trước......”
Hoàng hậu hừ lạnh một tiếng, chỉ là......
Lúc này Tứ vương gia, đã đến chỗ hoàng thượng......
Thân mình Hoàng hậu mềm nhũn, thật sự là người định không bằng trời định, Chân Nhi lần này, thật đúng là thua thiệt lớn.