Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 299: Uy lực bắn ra bốn phía



Edit: voi còi

Xà tím mắt xanh vừa mới bình tĩnh trở lại, lúc này vậy mà hướng bên này xông tới giống như bị người đuổi theo vậy.

Đây là phương pháp không muốn sống ......

Vô số xà vọt qua, mọi người ở ở cửa động căn bản không thi triển được, nhưng bọn họ......

“A......”

Thân mình bị xà tím mắt xanh cuốn lấy, Tần Cầm là người thứ nhất nhảy ra ngoài, mà nàng vừa ra, càng nhiều xà xông tới, nàng dùng sức đánh, lại vẫn bị vây quanh hoàn toàn như cũ.

“A...... Rắn......” Mẫn Hiểu Oánh cũng nhảy ra ngoài, sau đó một nhóm , mọi người thế nhưng bị tách ra.

“Hinh Nhi......” Thạch Lan thầm nghĩ không tốt, làm nàng không nghĩ buông tha cho Đông Phương Ngữ Hinh.

Nàng theo ở bên người Đông Phương Ngữ Hinh, cùng nhau đối phó vô số xà kia!

Vốn dĩ Đông Phương Ngữ Hinh muốn dùng chân khí đánh văng đám xà tím mắt xanh này ra, nhưng như vậy tiêu hao thể lực quá nhanh, nàng rút bảo kiếm ra, dùng sức đánh vào đàn rắn.

Mà vũ khí của Thạch Lan, cũng là nhuyễn kiếm.

“Chủ nhân...... Cái này không đúng...... Có người tiến hành khống chế với đàn rắn......”

Lại một con rắn nhảy qua, bò đến trên cánh tay Đông Phương Ngữ Hinh, vừa muốn cắn cổ Đông Phương Ngữ Hinh, Thạch Lan vung kiếm qua, chém đứt đầu rắn, Đông Phương Ngữ Hinh vung tay một cái, đem rắn quăng đi ra ngoài.

“Khống chế?”

Đông Phương Ngữ Hinh tâm thần lạnh lùng, nếu là khống chế......

Vậy là có người rắp tâm thiết kế...... Đây không phải là hiện tượng tự nhiên, là......

Có người có ý định muốn thương tổn tới mình.

“Đúng...... Chủ nhân, ngươi dùng Dị Hỏa ngưng tụ thành hỏa cầu, Tiểu Hỏa Cầu ở bảng Dị Hỏa xếp thứ ba, uy lực của nó, không mấy con ma thú chịu nổi......”

Cuối cùng Sư Hậu cũng nghĩ tới chủ ý, Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe có lý, vội nói:

“Thạch Lan tỷ...... Tỷ giúp ta đỡ công kích của bọn chúng, ta làm chút gì đó......”

Gọi Dị Hỏa, ngưng tụ hỏa cầu, ít nhất cũng phải cần thời gian vài phút, nàng cần mau chóng chuẩn bị cho tốt.

“Được......”

Thạch Lan biết Đông Phương Ngữ Hinh không đơn giản, nàng nói như vậy tất nhiên là có chủ ý.

“Mọi người đều qua đây...... Hộ pháp giúp Hinh Nhi......”

Thạch Lan hô to một tiếng, mọi người vốn là đang chiến đấu cùng xà tím mắt xanh vội vàng chạy về phía bên này, rất nhanh các nàng vây thành một vòng tròn nhỏ, đem Đông Phương Ngữ Hinh vây ở giữa.

Hô...... Một đoàn ánh lửa đỏ thẫm xuất hiện, nhiệt độ của lửa kia......

Xà tím mắt xanh đang vây công các nàng bỗng nhiên run run một chút, có chút do dự.

Chẳng qua rất nhanh, bọn chúng liền khôi phục lại, tiếp tục công kích hướng bọn họ.

Một số xà tím mắt xanh ngừng lại, lại có mười con bị chém tới, đầu rơi trên đất.

Mùi máu tanh nồng đậm, vốn là không quá rõ ràng, nhưng lúc này bị lửa đỏ nướng, làm cho người ta ngửi được có cảm giác muốn nôn.

Nhưng mà, mọi người cố nén khó chịu, tiếp tục ứng phó xà tím mắt xanh này.

“Hô......”

Trong nháy mắt, một cái hỏa cầu đã làm tốt, Đông Phương Ngữ Hinh đẩy ra ngoài, chỉ nghe đến oanh một tiếng, hỏa cầu nổ mạnh, ngay tại trong đàn xà tím mắt xanh.

Từ từ...... Vô số rắn bay đến, có trốn tránh không kịp, trực tiếp bị nổ đến máu thịt mơ hồ......

Hai, ba cái......

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có quăng tiếp, rất nhanh làm mười mấy cái hỏa cầu, đem bọn họ đặt ở bên ngoài, xà tím mắt xanh này, thế nhưng không dám tới gần......

Nhiệt độ của hoả cầu rất lớn, đó là độ ấm làm cho bọn chúng hoảng sợ.

Mọi người thấy bọn chúng không dám tiến công, mới đặt mông ngồi xuống......

“Ai nha...... Cánh tay của ta......”

“Chân của ta......”

“Bụng của ta......”

Nguy hiểm cũng tạm thời tiêu tan, trên người cũng bắt đầu đau lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.