Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 310: Chủ nhân rất gian trá



Edit:..Lam Thiên..

Bên người Tà Dịch bỗng nhiên tụ khởi một cái chân khí cầu trong suốt, hơi nước màu tím kia bay tới, trực tiếp đánh tới trên chân khí cầu, loát một tiếng rơi xuống.

Mà chưởng phong của Mẫn Bá Thiên, cũng cùng chân khí cầu kia chạm vào nhau, thế nhưng giống như một cái tát đánh tới bông vải ,toàn bộ đều tiêu thất.

“Ngươi......”

Mẫn Bá Thiên một mặt giật mình nhìn Tà Dịch, hắn không thể tưởng được một kích của chính mình, thế nhưng......

Thế nhưng lại bị đối phương dễ dàng hóa giải như vậy .

Này chỉ có thể thuyết minh một vấn đề, chính là......

Võ công của Uất Trì Tà Dịch , lại thăng .

“Có qua có lại mới toại lòng nhau, Mẫn Bá Thiên, ngươi cũng ăn một cái tát của ta đi......”

Đầu tiên Uất Trì Tà Dịch vung ra một chưởng, đối với tử vũ báo đánh qua, sau đó tay trái bỗng nhiên vươn ra, chân khí vừa đến màu đỏ nhạt đột nhiên thoát ra, đối với Mẫn Bá Thiên thẳng tắp bay qua.

Màu đỏ nhạt......

Tà Dịch thế nhưng tu luyện ra chân khí màu đỏ nhạt.

Nhãn thần Mẫn Bá Thiên tối sầm lại, vừa mới hắn đã biết võ công của Uất Trì Tà Dịch so với với chính mình cao hơn, lúc này một chưởng đi qua, hắn không dám có chút khinh thị, vận khởi toàn bộ chân khí, quanh thân tạo thành một cái lồng bảo hộ.

Chân khí màu đỏ nhạt kia liền giống như một phen cưa bằng kim loại, lồng bảo hộ chỉ cản được nó một chút, sau đó thẳng tắp xuyên qua, rơi xuống trước ngực Mẫn Bá Thiên ......

“Hô......”

Mẫn Bá Thiên lui lại phía sau vài bước, thân mình lảo đảo vài cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

Miệng, bỗng nhiên trào ra một cỗ tư vị mặn mặn , hắn dùng lực nuốt xuống, hắn sẽ không ở trước mặt địch nhân chính mình tỏ ra yếu thế .

“Ngao......”

Tử vũ báo cũng bị một quyền kia của Uất Trì Tà Dịch đánh té ngã trên mặt đất, hắn giãy dụa suy nghĩ muốn đứng lên, đi đến bên người chủ nhân .

“Mẫn Bá Thiên, còn muốn đánh sao?”

Xem có chút Mẫn Bá Thiên chật vật, Tà Dịch thản nhiên cười, vốn là dung mạo tuyệt sắc, lúc này thoạt nhìn càng là khuynh thành tuyệt diễm.

Hắn tươi cười,anh tuấn tiêu sái, nhưng Mẫn Bá Thiên chỉ cảm thấy thật chói mắt.

“Hừ......”

Mẫn bá thiên hừ lạnh một tiếng, hắn nghĩ tới cùng Uất trì Tà Dịch đánh, nhưng không nghĩ tới chính mình thế nhưng lại thua thê thảm như thế.

“Ai...... Ngươi vẫn là tiếp tục hảo hảo tu luyện đi......”

Uất Trì Tà Dịch vỗ vỗ bả vai Mẫn Bá Thiên, hắn xoay người rời đi.

Mẫn Bá Thiên chán ghét đưa tay phủi phủi địa phương vừa bị Uất Trì Tà Dịch vỗ, nhìn cái bóng lưng cao ngạo kia, trong lòng càng là không cam lòng:

“Uất Trì Tà Dịch, ngươi hiện tại đến cùng là đang ở cấp bậc nào ?”

Hắn cảm giác được thực lực của bọn họ không sai biệt lắm, vì sao......

khi giao thủ, lại cách xa lớn như vậy? Hắn không tin, lại càng không cam tâm.

“Ta vì sao phải nói cho ngươi biết?”

Uất Trì Tà Dịch quay đầu, cười thật đáng đánh đòn :“Ngươi cũng có thể nhanh chóng đuổi theo ta, so với ta lợi hại hơn , tự nhiên liền biết công phu của ta ......”

Không tính khiêu chiến......

Hắn cũng chưa dùng sủng vật đâu?

Bất quá Uất Trì Tà Dịch có chút nghĩ. Đây là ma thú sơn mạch, Hinh Nhi cùng Hoan Hoan đều ở đây, hắn hẳn nên đi tìm xem mẫu nữ hai người ở đâu a......

Tuy rằng cửa vào bất đồng, nhưng...... Ma thú sơn mạch cũng là tương thông .

“Sư vương......”

“Chủ nhân......”

Sư vương nhanh chóng đáp ứng , thời điểm vừa mới đánh nhau hắn rất muốn ra ngoài chơi ngoạn a, nhưng......

Chủ nhân không nói chuyện, hắn tự nhiên không dám tùy tiện xuất ra .

“ngươi nhớ thê tử sao?”

Tà Dịch cười hì hì hỏi, Sư vương đỏ mặt lên, chợt hiểu được ý tứ của chủ nhân --

Chủ nhân rất gian trá , rõ ràng là hắn nhớ thê tử của mình , thế nhưng lại hỏi hắn?

Bất quá, hắn cũng rất muốn gặp Sư Hậu , bọn họ luôn luôn đều là ở cùng nhau, cũng chưa từng tách ra lâu như vậy.

“Chủ nhân, chúng ta đi tìm bọn họ đi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.