Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh đã sớm thừa nhận sẽ không luyện chế đồng thời ba viên đan dược .
Mà bốn phía đều là trưởng lão của học viện Tinh Anh, công lực của bọn họ tất nhiên không tầm thường, cho dù Đông Phương Ngữ Hinh là đồ đệ của Chích lão, bây giờ ngay cả nàng muốn cầu cứu với Chích lão cũng khó có thể. . . . . .
Ha ha, bọn họ chiếm một lợi thế là thời gian học tập dài . . . . .
Hơn nữa, luyện chế nhiều viên đan dược cùng lúc thế này, cũng không thể một lần sẽ thành công .
Cho nên, lúc này đúng là Đông Phương Ngữ Hinh nhất định phải thua.
Tất cả mọi người nghĩ Đông Phương Ngữ Hinh sẽ mất tinh thần, nhưng thấy nàng suy nghĩ một lúc, vậy mà bắt đầu tiến hành luyện chế dược liệu giống như vừa rồi, vẫn một lúc đã quăng vào hơn mười loại ——
Tốc độ kia, cho dù Mẫn Du Nhiên cũng không dám so .
Nữ nhân này, vẫn bưu hãn như vậy.
Mà lúc này nhìn trên đài, khi không có ai chú ý, Tà Dịch lại đưa Hoan Hoan đi theo.
Bọn họ không đi chơi, cũng không phải chỗ nào cũng tìm người lung tung .
"Gia gia, nãi nãi , con biết các người tại đây, ra đi . . . . . ."
Tìm nơi không có người, Hoan Hoan hô lên.
Hô vài tiếng, không trung cũng không có gì thay đổi.
"Hoan Hoan, có phải chúng ta tính ra sai rồi hay không?"
Tuy rằng Chích lão bọn họ không quan sát trận đấu, nhưng bọn họ vẫn luôn bí mật xem, đây là chuyện hắn và Hoan Hoan đều nhận định.
Nhưng lúc này. . . . . .
"Chắc là sẽ không . . . . . ." Hoan Hoan thật khẳng định nói, bé lại nhìn chung quanh một chút, bỗng nhiên cười nói:
"Không được sao? Con đây. . . . . . con cần phải. . . . . . Tìm người khác làm sư phụ. . . . . . Con không làm đồ đệ các người . . . . . ."
Tà Dịch im lặng, có uy hiếp người như vậy sao? Chỉ sợ cũng chỉ có nữ nhi bảo bối của hắn sẽ nghĩ tới thủ đoạn như vậy đến uy hiếp người khác đi!
Có điều, chiêu này kể ra người bình thường là không sợ, có người lại cứ không nhìn được .
Không trung quả nhiên chuyển động, rất nhanh , hai lão nhân vội vàng gấp rút đi ra:
"Ai nha, tiểu Hoan Hoan, ai chọc con vậy. . . . . . Nói cho gia gia, gia gia lột da hắn đi. . . . . ."
Liệt lão vội vàng đến lấy lòng, tiểu Hoan Hoan này, người muốn làm sư phụ của bé nhiều lắm, ông cũng không thể cho bọn họ cơ hội như vậy.
"Hoan Hoan a, đây là làm sao thế? Mất hứng như vậy?"
Chích lão cũng đau lòng nói, tiểu Hoan Hoan bĩu môi, không vui nói :
"Đều tại người nha, nãi nãi, người nói tại sao người sẽ không dạy cho nương làm thế nào đồng thời làm được nhiều viên đan dược đâu? Ô ô, cái bếp lò cũ nát gì đó kia con thật thích, bây giờ nương cũng sẽ không luyện chế nhiều viên đan dược. . . . . . Bếp lò của con, hu hu . . . . ."
Hoan Hoan khóc òa lên, khóe miệng của Chích lão mạnh mẽ co rút , tiểu nha đầu này, bếp lò cũ nát cái gì kia chứ? Đó là đan lô Tử Long tốt nhất được không? Nha đầu kia rất biết đả kích người.
Nhưng mà, lúc này cũng không phải là thời điểm giải thích việc này.
Nha đầu kia vừa nói như vậy, hình như chính mình không đúng .
"Sư phụ , thật ra chứ, ta cảm thấy bây giờ việc Hinh Nhi là đồ đệ của ngài đềulan truyền đến hầu như tất cả mọi người của học viện, nếu. . . . . . Lần này Hinh Nhi ngay cả luyện chế nhiều viên đan dược cũng không biết, vậy bọn họ có thể nói sư phụ ngài giấu riêng hay không . . . . . ."
Tà Dịch cũng cười lên, tuy rằng nói khách khí, nhưng Chích lão vừa nghe sắc mặt cũng thay đổi:
"Ta giấu riêng? Ta giấu riêng cái gì? Nha đầu kia mới theo ta học vài ngày chứ? Cho dù ta nói cho nàng tất cả của ta, nàng lại nhớ rõ sao?"
Chích lão bực mình nói, Tà Dịch thở dài:
"Sư phụ, ngài mới dạy Hinh Nhi vài ngày nàng đã lợi hại như vậy , nhưng bọn họ không biết nha, hôm nay lần tỷ thí này, nếu Hinh Nhi thua, tiểu Hoan Hoan nhất định cũng sẽ không vui vẻ đâu. . . . . ."