Uất Trì Tà Dịch đang bế quan, Đông Phương Ngữ Hinh nếu cũng bế quan, Hoan Hoan một người ở bên ngoài, Đông Phương Ngữ Hinh khẳng định sẽ không an tâm .
Đông Phương Ngữ Hinh cảm kích nhìn hắn một cái, cười nói:
“Cám ơn......”
Lúc đi ra, bọn họ năm người cũng không có đi xa.
Tề Giác võ công đã khôi phục không sai biệt lắm , mấy ngày nay đan dược cũng ăn không ít.
“Đông Phương Ngữ Hinh, ta còn nghĩ ngươi không dám tới đâu?”
Mẫn Du Nhiên lạnh lùng cười, Đông Phương Ngữ Hinh không sao cả nhún nhún vai:
“Ngươi có thể cùng Ngô trưởng lão đề nghị xuống, ta không tham gia cũng không có việc gì, không sao cả ......”
“Đông Phương Ngữ Hinh, đây chính là một cơ hội học tập khó có được, ngươi như thế nào có thể không tham gia đây?”
Ngạo Phong bất mãn trừng mắt nhìn Mẫn Du Nhiên một cái, cả giận nói:
“Mẫn Du Nhiên, võ công của ngươi so với Đông Phương Ngữ Hinh cao hơn một chút thì có gì đặc biệt hơn người ? Muốn tỷ thí, ta cùng ngươi so ......”
Đây là trần trụi duy hộ!.
Mẫn Du Nhiên nhìn Ngạo Phong liếc mắt một cái, lại nhìn hướng đông phương Ngữ Hinh:
“Không thể tưởng được ngươi thực sự có chút tài năng a...... nam nhân của ngươi mới bế quan được vài ngày, ngươi liền cùng người khác thông đồng cấu kết ......”
Nữ nhân này...... Đông Phương Ngữ Hinh có chút không biết nói gì, nàng lúc trước như thế nào liền không phát hiện Mẫn Du Nhiên miệng thối như vậy đây?
Rất muốn chụp nàng một cái bàn tay, nhưng tưởng tượng làm như vậy có chút không đáng, Đông Phương Ngữ Hinh rõ ràng xoay người bước đi.
“Đông Phương Ngữ Hinh, bị ta nói đúng nên ngươi chột dạ sao?”
Mẫn Du Nhiên không nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng không phản bác, nàng biết nàng đã nói đúng chỗ đau của Đông Phương Ngữ Hinh liền đắc ý cười nói.
“Chột dạ?”
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu, đối với nàng, thản nhiên cười:
“Nghe được chó điên gọi bậy cắn loạn, ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ? Chung quy cũng không thể đem chính mình biến thành chó, giống như chó điên, cũng cắn loạn đi......”
“Ngươi......”
Một đạo chân khí bỗng nhiên **** mà ra, Ngạo Phong vừa thấy không tốt, vội vàng huy chưởng ngăn cản:
“Mẫn Du Nhiên, ngươi chừng nào thì cũng học được đánh lén ?”
“Ngạo Phong, nàng cho ngươi ăn bùa mê thuốc luc gì? Ngươi liền lại giúp đỡ nàng như vậy?”
Mẫn Du Nhiên không thể tin được Ngạo Phong thế nhưng lại duy hộ nàng như vậy, cái Đông Phương Ngữ Hinh kia, không biết đến cùng có chỗ nào tốt?
Ngạo Phong, bởi vì thiên phú không tồi, thậm chí cũng chưa thế nhìn thẳng vào chính mình lần nào.
Bất quá, lúc đó nàng đã nói qua, không có việc gì , nàng cũng rất lợi hại, nàng còn chướng mắt Ngạo Phong đâu?
Nhưng hiện tại, Đông Phương Ngữ Hinh mới đến Đan học viện được vài ngày, Ngạo Phong liền cùng nàng thân cận như vậy?
Thật sự là một cái hồ ly tinh, chỉ biết thông đồng cùng nam nhân làm bậy.
“Mẫn Du Nhiên, đừng làm cho người khinh thường ngươi......”
Ngạo Phong nhìn Mẫn Du Nhiên liếc mắt một cái, đi theo Đông Phương Ngữ Hinh ly khai.
Nhìn bọn hắn hai người một trước một sau rời đi , Mẫn Du Nhiên hung hăng cắn răng.
“Du Nhiên, ngươi...... Ngươi thích Ngạo Phong?”
Tề Giác tuy rằng không thể tin được, nhưng vẻ mặt vừa mới của Mẫn Du Nhiên ......
Nàng không chấp nhận được Đông Phương Ngữ Hinh như vậy, chẳng lẽ là bởi vì......
“Cái gì? Ta thích hắn? Làm sao có thể thích hắn?”
Như là nghe được chuyện cười hay nhất thế gới, Mẫn Du Nhiên ha ha nở nụ cười.
“Ha ha, vậy người ngươi thích là – tướng công của Đông Phương Ngữ Hinh , Uất Trì Tà Dịch sao?”
Tề Giác tâm càng đau , chính mình thủ hộ nàng lâu như vậy, đi theo nàng lâu như vậy, chẳng lẽ......
Chẳng lẽ nàng một chút cũng không có để tâm sao?
“Ngươi nói bậy bạ gì đó?” Mẫn Du Nhiên trừng mắt nhìn người bên cạnh một cái, này ở đây còn có người khác, hắn thế nào lại luôn nói lung tung như vậy.
“Ta không nói bậy...... Du Nhiên, ngươi có biết ta nói là có ý tứ gì sao?......”