Bàn tay nhỏ bé của Hoan Hoan gắt gao ôm lấy Tiểu Nhạc Nhạc, bé so với những đứa nhỏ khác trưởng thành sớm hơn một chút, tự nhiên cũng có chút hiểu được ý tứ của nữ vương --
Nàng đã gặp qua mẫu thân, hơn nữa, biết mẫu thân ở đâu.
Thậm chí , có khả năng......
Ánh mắt lo lăng, chớ không phải là mẫu thân đang ở trong tay của nàng đi?
Nếu là như vậy, chỉ dựa vào một mình bé, như thế nào có thể cứu mẫu thân ra đây?
“Ta thích vật nhỏ trong tay ngươi......”
Nữ vương nhìn tiểu hồ ly của Hoan Hoan , thản nhiên nói.
Bàn tay nhỏ bé của Hoan Hoan ôm chặt hơn nữa, bé vội vàng lắc đầu:
“Này là bằng hữu của ta...... Nữ vương, ta từ nhỏ liền cùng Tiểu Nhạc Nhạc ở cùng nhau, ngươi không cần cướp Tiểu Nhạc Nhạc của ta đi có được không??”
Bé sẽ không đem Tiểu Nhạc Nhạc tặng cho người , cho dù là nữ vương cũng không thể.
“Ha ha...... Tiểu nha đầu, bổn vương không phải muốn cướp tiểu sủng vật của ngươi, mà là, bổn vương muốn thành ý của ngươi......”
Lời này, nói cực kì rõ ràng, Hoan Hoan đầu tiên là không hiểu, sau đó chợt hiểu được --
Nữ vương này rất giả dối , ý tứ của nàng là......
Nàng không cướp Tiểu Nhạc Nhạc đi,nàng là muốn để cho chính mình chủ động đưa cho nàng sao?
“Ta không cần......”
Hoan Hoan gắt gao ôm chặt Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Nhạc Nhạc cũng lui ở trong lòng Hoan Hoan .
Nữ vương cũng không khó xử bé:
“Tiểu nha đầu, ngươi có thể cân nhắc , bổn vương, cho ngươi một ngày thời gian, lựa chọn thế nào, bổn vương tuyệt không miễn cưỡng......”
Nói đúng là không miễn cưỡng, nhưng......
Cũng không phải là không phải.
Nữ vương nhìn về phía thị nữ bên người , ý bảo nàng mang Hoan Hoan đi xuống, Hoan Hoan vẫn như cũ ôm Tiểu Nhạc Nhạc, bất an quay đầu nhìn nữ vương vài lần......
Này lão nãi nãi, thoạt nhìn thật dễ thân, vì sao lại nhìn trúng tiểu Nhạc Nhạc của bé đây?
Thị nữ đem bé đưa tới một cái viện hoàn toàn bất đồng.
Hoan Hoan ôm Tiểu Nhạc Nhạc, khuôn mặt nhỏ nhắn là không hề có ngưng trọng.
“Tiểu Nhạc Nhạc, chúng ta luôn luôn đều ở cùng nhau nga......”
Hoan Hoan vuốt vuốt lông Tiểu Nhạc Nhạc, thở dài:
“Ngươi chính là bằng hữu tốt nhất của ta...... Ta luyến tiếc ngươi , cũng sẽ không buông tha cho ngươi...... Ô ô, mà ta cũng muốn nhìn thấy mẫu thân của ta a......”
“Bằng hữu, làm sao có thể tùy tiện buông tha cho đây? Ngươi lợi hại như vậy, kiến thức cũng nhiều, nói với ta nên làm như thế nào mới tốt a......”
“Hoan Hoan......”
Tiểu Nhạc Nhạc bỗng nhiên hô, đương nhiên trao đổi giữa bọn họ, vẫn như cũ là thần thức, Tiểu Nhạc Nhạc còn không có thể nói đâu.
“Tiểu Nhạc Nhạc......”
Một giọt nước mắt bỗng nhiên rơi xuống, Hoan Hoan khóc, bé thật khó xử, hai người bọn họ, đối với nàng đồng dạng đều quan trọng.
Nhưng nhân sinh, có đôi khi chính là trong hai cái chỉ được chọn một cái như vậy, ngươi tuy rằng không muốn buông tha......