Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 44: Gặp lại phụ thân tướng quân bất công (thiên vị)



Edit: voi còi

“Ba trăm vạn...... Còn có người nào tăng thêm không?”

Bán đấu giá sư hưng phấn giống như đánh máu gà vậy, mười vạn a, lần này, phòng đấu giá của bọn họ có thêm hơn mười vạn thu vào a.

Nhưng mà, giá này của Tứ vương gia đưa ra là cực cao, người dưới đài, bao gồm người ngồi trong ghế lô cũng chưa lên tiếng.

“Là của ngươi ?” Uất Trì Tà Dịch nhàn nhạt nhíu mày, khóe miệng câu ra một tia trào phúng.

Lúc này chắc là Tứ vương gia đang cực kì hưng phấn đi? Nhưng mà, nếu để cho hắn biết, người luyện chế đan dược này chính là nữ nhân mà hắn tính kế không cần, vậy .....

Bỗng nhiên hắn có chút hưng phấn, rất muốn nhìn xem bộ mặt khi đó của nam nhân kia.

Hối hận? Không cam lòng? Hoặc là......

“Tiện tay làm chơi đùa mà thôi......”

Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt mở miệng, Uất Trì Tà Dịch nghe xong có chút muốn đánh người, tiện tay chơi đùa, nữ nhân này thực dám nói.

Nếu để cho mọi người phía dưới biết những lời này, đoán chừng, phòng đấu giá này sẽ sôi trào đi.

“Ngươi...... Luyện đan sư, thật sự là một nghề nghiệp không tệ.....”

Uất Trì Tà Dịch lạnh nhạt mở miệng, ở cùng với nữ nhân này, sẽ phải có một trái tin cực mạnh mẽ, bằng không, ngươi tuyệt đối không chịu đựng được.

“Đúng vậy, đáng tiếc, ngươi không có thiên phú này......”

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không để ý lời này sẽ đả kích người, nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch thật sự là không có thiên phú luyện đan.

“Ngươi nói không sai...... Cho nên, bổn tọa cảm thấy, đề nghị của Hoan Hoan có vẻ không tồi......”

“Cái gì?” Lần này, đổi lại là Đông Phương Ngữ Hinh kinh ngạc, Hoan Hoan là có chuyện gì.

“Hoan Hoan thích ta, muốn ta làm phụ thân của bé.....”

Uất Trì Tà Dịch rất tốt bụng giải thích cho Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe xong mặt đều tái đi:

“Mơ tưởng.”

“Hình như tiểu nha đầu kia cực kì thích ta...... Không phải ngươi muốn để cho ta thú (cưới) bé chứ? Cưới bé cũng không thành vấn đề, thế nhưng đợi đến khi bé lớn lên, tuổi của ta có vẻ lớn một chút......”

“Ngươi......” Tay nắm lại thành nắm đấm, chết tiệt, người này chẳng lẽ thật sự muốn đánh chủ ý lên Hoan Hoan.

“Tà Dịch, ta biết ngươi là thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo, chẳng qua ta và Hoan Hoan chỉ là một đôi cô nhi quả phụ, ngươi cũng không thể buông tha chúng ta hay sao?”

Muốn cho hắn một quyền, nhưng chính mình lại không phải là đối thủ của hắn, Đông Phương Ngữ Hinh bắt buộc phải thể hiện dáng vẻ yếu đuối, mà đây cũng là lần đầu tiên nàng chịu thua.

Chính nàng như thế nào cũng không sao cả, nhưng nàng không thể để cho Hoan Hoan có một chút nguy hiểm nào.

“Là Hoan Hoan trêu chọc ta trước......”

Uất Trì Tà Dịch cực kì vô tội nói, một lần kia, thật sự là nha đầu kia đến “quyến rũ” hắn trước.

“Ngươi...... Nói đi, Uất Trì Tà Dịch, phải làm ngươi mới có thể không tiếp tục dây dưa chúng ta......”

Đông Phương Ngữ Hinh nỗ lực nuốt xuống tức giận trong lòng, hỏi một chút.

“Chưa nghĩ ra...... Đi thôi, nên đi ra ngoài, phía dưới có thể có người mà ngươi muốn gặp .....”

Lúc này, bán đấu giá đã kết thúc, mà Tứ vương gia vừa lòng lấy đến Quy Nguyên đan, hắn vừa xuống thang lầu, cửa phòng bên cạnh cũng mở ra, đi ra là một nam tử khoảng năm mươi tuổi.

“Đông Phương tướng quân, vừa rồi thật có lỗi, thứ này, bổn vương cực thích......”

Tứ vương gia đắc ý nhìn Đông Phương Trình một mặt u ám, tuy rằng bọn họ xem như cùng một trận tuyến, nhưng......

Lúc này hắn, cũng đến mười tầng, ăn đan dược này, vừa vặn có thể gia tăng tỷ lệ tiến giai.

Mà Đông Phương Trình, hắn ở mười tầng đã quanh co không tiến lên được mấy năm nay, cũng chưa đột phá, tuy rằng mười tầng cao nhất cách khí tiên chỉ có một bước xa, nhưng này chênh lệch bên trong, cũng là cách biệt một trời.

“Bại bởi vương gia, ta không có lời oán trách......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.