Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 507: Ma thú chí tôn(cao quý)



Edit: voi còi

“Trả gốc cho bổn vương...... Chẳng qua chỉ là một con chim...... Ngươi thật đúng nghĩ đến ngươi chính là phượng hoàng?”

Tiểu Nhạc Nhạc dậm chân một cái, thân thể đột nhiên biến thành lớn mấy lần, chỉ là một thân lông trắng kia, cũng run lên, thế nhưng biến thành ......

Màu vàng, màu vàng óng ánh ......

Màu sắc này, Đông Phương Ngữ Hinh đã từng gặp qua, nhưng......

Thời điểm lúc đó, chỉ nhìn đến có dấu vết màu vàng, nhưng hôm nay, màu vàng thuần khiết này, nguyên nhân là do tiến giai sao......

“Trời ạ...... Này Tiểu Nhạc Nhạc, là......”

Nữ vương khiếp sợ che miệng, bà không thể tưởng tượng được Tiểu Nhạc Nhạc thế nhưng......

“Hồ ly màu vàng?”

Quốc sư cũng thì thào nói xong, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh càng sâu.

“Nương...... Tiểu Nhạc Nhạc rất uy vũ đi?:”

Hoan Hoan lấy lòng cười, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, mà Điểu vương bên ngoài, đồng dạng khiếp sợ không nhỏ.

“Ngươi...... Ngươi là......”

“Chim đen ngu ngốc, còn không nhanh dập đầu với gia......”

Tiểu Nhạc Nhạc cái mũi hừ, một cỗ khí thế uy nghiêm đè ép đi qua.

Điểu vương thế nhưng không tự giác muốn thần phục.

Mà những con chim kia, một đám càng bị dọa ngây người, có nhát gan quỳ trên mặt đất, không dám lộn xộn.

Hồ ly màu vàng......

Là chủng loại cao nhất trong loài hồ ly.

Đây là ưu thế chủng tộc, cũng là ưu thế huyết mạch.

Điểu vương do dự một hồi, vẫn lựa chọn quỳ xuống, trung thành quỳ xuống --

“Oa, Tiểu Nhạc Nhạc thật sự là quá lợi hại a, xấu nữ nhân kia thế nhưng quỳ xuống ......”

Tiểu Hoan Hoan vỗ vỗ tay, Tiểu Nhạc Nhạc lợi hại, so với bé lợi hại hơn càng làm cho bé cao hứng.

“Điểu vương này không phải rất ngang ngược sao? Nàng ta lại dễ dàng khuất phục như vậy? Không phải có quỷ kế gì đi......”

Đông Phương Ngữ Hinh có chút lo lắng, nàng cảm giác Điểu vương không phải một người dễ dàng khuất phục như vậy.

“Không có quỷ kế......”

Nữ vương xem tất cả bên ngoài, giải thích nói:

“Người và ma thú giống nhau, loài người có quốc vương, có hoàng thượng, mà giới ma thú, giống nhau cũng có vương giả...... Vương giả của giới động vật là lão hổ, cho nên người ta nói Hổ vương...... Nhưng giới ma thú, phía trên vượt ra ngoài lão hổ, đó là rồng cùng phượng hoàng.”

Điều này, Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết, chỉ là phân chia không phải quá rõ ràng.

“Nhưng Điểu vương này, cũng là phượng hoàng đen, theo lý thuyết, coi như là bộ tộc phượng hoàng a, nàng làm sao có thể sợ hãi đối Tiểu Nhạc Nhạc như vậy?”

Phượng hoàng cũng coi như là vương giả, không phải sao?

“Phượng hoàng là vương giả, nhưng lại phân rất nhiều loại, cao nhất là kim phượng hoàng (phượng hoàng vàng), sau đó là bạch phượng hoàng (phượng hoàng trắng), thấp nhất, mới là hắc phượng hoàng (phượng hoàng đen).”

A, còn có phân chia như vậy a.

Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, xem như hiểu biết.

“Long Phượng vốn là vương giả giới ma thú, vậy thân phận Tiểu Nhạc Nhạc?”

Tuy rằng bọn chúng đều là vương giả, nhưng có phân chia cấp bậc trước sau.

“Tiểu Nhạc Nhạc, là hồ ly...... Hồ ly vốn là ở phía dưới long phượng, nhưng có một loại cũng là giỏi hơn ở phía trên, chính là Cửu Vĩ Hồ......”

Cửu Vĩ Hồ......

Cái này, Đông Phương Ngữ Hinh hoàn toàn hết chỗ nói rồi.

Sư phụ đã từng nói qua, Tiểu Nhạc Nhạc là vĩ hồ. Nhưng là có mấy đuôi, không xác định.

Nhưng lúc này, nữ vương vừa nói như vậy, nàng đã dám khẳng định Tiểu Nhạc Nhạc là Cửu Vĩ Hồ.

Vận khí của Tiểu Hoan Hoan thật tốt, tùy tiện tìm một sủng vật, dĩ nhiên là......

Ma thú bưu hãn nhất giới Ma thú, ô ô, tiểu nha đầu này, đơn thuần là tới đả kích người sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.