“Cửu Vĩ Hồ kia cùng Tiểu Nhạc Nhạc có quan hệ huyết thống, nếu như ông ấy ở gần đây, Tiểu Nhạc Nhạc phải có cảm giác mới đúng ......”
Cái này trái lại có lý, Long Vương kia......
Chẳng phải là.... .......
Trong lòng mọi người âm thầm cả kinh, nếu là Long Vương thật sự sẽ làm cái gì đối bọn họ, y như võ công của bọn họ, cũng đánh không lại lão ta.
Bọn họ chỉ là nhân loại bình thường, chắc chắn là không có gì khiến cho lão ta cảm thấy hứng thú gì đó, khả năng duy nhất chính là......
Mấy người liếc nhau, Tiểu Nhạc Nhạc......
Để Long Vương nhớ thương gì đó, chỉ có Tiểu Nhạc Nhạc......
Thế nhưng Tiểu Nhạc Nhạc lúc này...... Không tiến giai hoàn toàn, thực lực kia cũng sẽ không quá mạnh mẽ.
Nhưng Long Vương luôn luôn cũng chưa có động tác gì, cái này lại là vì sao đây?
“Tiểu Nhạc Nhạc, đi qua......”
Đông Phương Ngữ Hinh vẫy tay đối với Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng chạy tới, Đông Phương Ngữ Hinh cầm lấy móng vuốt của nó, dùng nội lực thử một chút ...... Không khác thường.
“Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi không phải kiến thức rộng rãi sao? Ngươi ngẫm lại, Cửu Vĩ Hồ cùng Long Vương có đụng chạm gì không...... Hoặc là, bọn họ có phương pháp đặc thù nào đối phó Cửu Vĩ Hồ......”
Đông Phương Ngữ Hinh có cảm giác Long Vương sẽ không đơn giản như vậy, nếu như Hoan Hoan hoài nghi không sai, lão ta đây là cố ý giam giữ bọn họ.
Tiểu Nhạc Nhạc vừa nghe cũng không dám qua loa, nó dùng lực nghĩ nghĩ, cuối cùng lắc đầu:
“Hình như là không có đi......”
Nếu như nói đến đụng chạm cùng Long Vương, cũng liền chỉ có Cửu Vĩ Hồ ở phía trên Long tộc.
Đây là vấn đề thực lực, cũng là vấn đề huyết thống.
Huyết thống của Cửu Vĩ Hồ so Long tộc muốn cao quý hơn.
Huyết thống......
Chính mình là Cửu Vĩ Hồ màu vàng trăm ngàn năm khó gặp, huyết thống này, càng thêm cao quý.
Nếu là......
Nếu là......
Bỗng nhiên Tiểu Nhạc Nhạc nghĩ đến cái gì, thân mình nó co rụt lại, hơi sợ rụt rụt cổ.
“Nhạc Nhạc, ngươi làm sao vậy?”
Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc là khế ước, cảm xúc của Tiểu Nhạc Nhạc, bé cảm thụ rất rõ ràng.
“Ta biết Long Vương muốn làm cái gì ......”
Tiểu Nhạc Nhạc giọng nói đều run run đứng lên, Đông Phương Ngữ Hinh gấp giọng nói:
“Làm cái gì?”--
“Ha ha...... Tiểu hồ ly, ngươi cũng không ngu ngốc a a......”
Tiểu Nhạc Nhạc chưa nói chuyện, Long Vương liền ha ha cười lớn đi đến, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh âm u, nàng tiến lên một bước, ngăn trở thân mình Tiểu Nhạc Nhạc, mỉm cười nói:
“Long Vương, lời này của ngươi có ý tứ gì?”
Vẫn cảm giác Long Vương này cùng Điểu vương kia không giống nhau, nhưng hôm nay xem ra......
Cười chưa chắc đã là bằng hữu, nham hiểm thật đúng là càng đáng sợ.
“Không có gì...... Chính là...... Tiểu hồ ly không phải đã đoán được sao?”
Bỗng nhiên Long Vương vẫy tay, một cái lồng hạ xuống, thẳng tắp đối với Tiểu Nhạc Nhạc ném tới.
Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng xoay người, Tiểu Nhạc Nhạc cũng chạy nhanh trốn tránh, nhưng cái lồng này giống như có ánh mắt vậy, luôn luôn đều chặt chẽ đuổi theo Tiểu Nhạc Nhạc.
Mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng không dám chậm trễ, vội ra tay ngăn cản, nhưng võ công của Long Vương rất cao, bốn người đều ngăn cản không được một mình lão.
Như vậy, không được......
Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng, Long Vương này, quả nhiên sẽ đối Tiểu Nhạc Nhạc bất lợi a.
Tuy rằng bọn họ ngăn cản không được Long Vương, nhưng là ngăn trở tốc độ của lão, mắt thấy Tiểu Nhạc Nhạc sẽ chạy trốn, Long Vương không vui nói:
“Hừ, liền ngươi cũng muốn trốn?”
Lão nói xong, kết thúc một cái dấu tay kỳ quái......