“Ha ha, ngươi muốn cho Long tộc của ngươi diệt tộc sao? nữ nhi của ta đã chạy đi ...... bé hiện tại có lẽ đã tìm được lão hồ ly rồi...... Long Vương, Cửu Vĩ Hồ lợi hại ngươi cũng biết, vạn nhất lão hồ ly biết ngươi đả thương đứa nhỏ của hắn......”
Nàng vốn không nên đem chuyện của Tiểu Hoan Hoan tuôn ra như vậy, nhưng lúc này, nàng muốn cho Long Vương một chút cố kị, nàng cũng không còn biện pháp khác.
Hơn nữa, Long Vương vì muốn chấm dứt hậu hoạn, chắc chắn sẽ không để cho bọn họ tiếp tục được sống.
Hắn cũng sẽ không buông tha cho Tiểu Hoan Hoan .
Muốn kéo dài thời gian, nàng cũng chỉ có thể dùng lão hồ ly để chế trụ Long Vương......
“Chạy đi? Ha ha, ngươi cho long cung của ta là địa phương nào? Một tiểu nha đầu có thể tùy tiện chạy đi sao?”
Long Vương khinh thường cười, khả năng này...... là không có khả năng .
“Long Vương một khi đã khẳng định như vậy, kia vì sao không phái người đem toàn bộ long cung tìm qua một lần? Kỳ thật, ngươi cũng biết, cho dù ngươi có chiếm được huyết mạch của tiểu hồ ly , cũng không có khả năng ngay lập tức vượt qua lão hồ ly đi? Đến lúc đó......”
Đông Phương Ngữ Hinh cố ý dừng lại, Uất Trì Tà Dịch đoán được ý đồ của Đông Phương Ngữ Hinh , cũng nói:
“Lão hồ ly nếu biết ngươi giết người của hắn, vậy long cung này......”
Hắn cố ý nhìn về phía long tộc chung quanh, trong mắt long tộc quả nhiên hiện lên một tia bất an --
Loài vật và con người kỳ thật là giống nhau , trời sinh đều có uy áp .
Tỷ như, uy áp của huyết mạch.
Cái này giống như một người bình thường thì sẽ luôn luôn là người bình thường, ngươi bỗng nhiên bảo hắn đi tạo phản, lật đổ người thống trị, hắn dám sao?
Nói thật, người dám làm thật đúng là không có nhiều đi?
Mà Cửu Vĩ Hồ đối với ma thú mà nói chính là hoàng thượng, long này biết hắn sẽ không biết nên không có việc gì, nhưng vừa nghe thấy hắn có khả năng biết, bọn họ liền sợ hãi .
Long Vương cũng cân nhắc.
Bọn họ nói là thật sao?
Hắn âm thầm bắt đầu tra xét toàn bộ long cung hai lần, tựa hồ thật sự không thấy tiểu nha đầu đâu.
:“Người tới, cẩn thận tìm lại một lần cho ta......”
Long Vương đối với võ công của chính mình vốn là cực kì tự tin , nhưng lúc này, hắn lại có vài phần không tin tưởng.
Vạn nhất tiểu nha đầu kia thật sự đã đào tẩu , hắn lại không tìm được, nếu là tiểu hồ ly xảy ra chuyện gì, kia.... ....
Đàn long vừa nghe, không dám chậm trễ, thoáng cái đã đi hơn phân nửa.
Chính là, lúc này đã đến thời điểm giữa trưa, là thời khắc tốt nhất.
Ánh mắt Long Vương lạnh lùng, long rốt cục lục tục trở về.
Không cần hỏi, nhìn sắc mặt bọn hắn trắng bệch, chỉ biết căn bản không tìm được tiểu nha đầu kia......
Này, làm sao có thể?
Một người võ công cực cao, muốn dò xét người có võ công so với hắn thấp hơn, vốn là cực kì dễ dàng .
Tiểu nha đầu kia tuổi này không lớn, võ công lại rất kém cỏi, bé làm sao có thể né tránh tầm mắt của chính mình?
Này, rất kỳ quái.
“Long Vương, hiện tại chúng ta đã muốn đắc tội với tiểu hồ ly, nếu lúc này người thu tay lại, tiểu hồ ly ắt hẳn cũng sẽ nói cho lão hồ ly ......”
Trong đó có một con rồng nhìn thấy Long Vương do dự, lại thấy thời gian đã đến, nếu cứ tiếp tục sẽ không kịp mất , nên hắn vội vàng nói.
“Ý của ngươi là......”
Long Vương nhìn hắn, long kia nói:
“Lão hồ ly không phải không có tới sao? Lại nói , cho dù là ngài cũng chưa chắc có thể tìm được lão hồ ly, huống chi là một cái tiểu hài tử? Chúng ta trước làm chính sự, chờ ngài chuyện xong việc , sẽ lại tìm cái nha đầu kia cũng không muộn......”
Long Vương nghĩ thấy cũng đúng, lúc này tiểu hồ ly đã thành cái dạng này, nếu thả nó, nó có thể không mang thù sao?