Nhu Y chưa lập tức rời đi, đối với Mẫn Du Nhiên đoạt đi vinh quang sủng ái của nàng, trong lòng nàng vẫn có vài phần . . . . . .
Để ý như cũ .
“Nhu Y, ngươi nên biết, đây là kết quả tốt nhất. . . . . .”
Mẫn Bá Thiên đương nhiên biết Nhu Y nói cái gì, nhưng. . . . . .
Tuy rằng hắn biết Mẫn Du Nhiên ở đây, nhưng hắn chưa nhìn thấy nữ nhân đó.
Nếu nhìn thấy, nàng đương nhiên sẽ bán mạng vì hắn .
Bởi vì nàng là người của Phác Dương Sơn, lần trước , hắn cũng không lừa nàng ——
Chính là, cung cấp cho nàng một cơ hội trả thù mà thôi.
“Phải không? Mẫn Bá Thiên, bây giờ ta thực lo lắng. . . . . . Lo lắng đến cuối cùng, ngươi lợi dụng ta xong rồi, có thể hay không cũng. . . . . .”
Mặc dù có cái thân phận ở kia , nhưng. . . . . . . . . . . .
Không thể không nói, Mẫn Bá Thiên so với Tà Tâm, càng âm hiểm một chút.
“Ngươi suy nghĩ nhiều. . . . . . Nhu Y, chúng ta đã là người một nhà . . . . . . Thân phận của ngươi, chiếm được tán thành của Phác Dương Sơn , cũng không phải là một mình ta định đoạt . . . . . .”
Mẫn Bá Thiên cười rất vui vẻ :
“Hiện tại, đợi chúng ta làm cho mấy lão già của Thiên Thương Đảo này xuất hiện, nhổ tận gốc, khiến bọn họ cũng không có cơ hội xoay người . . . . . .”
Nhổ tận gốc. . . . . .
Lời này, nói thật đúng là đủ tuyệt .
Nhu Y nghe xong rất không thoải mái, nhưng lúc này, nàng đã đi tới một bước này.
Nàng không thể lui, cũng không có đường thối lui.
“Nhanh chóng thu thập một chút, ta cũng chờ ngươi giúp ta mà?”
Mẫn Bá Thiên tùy ý tìm chỗ ngồi xuống, hắn cũng không định rời đi trước, hắn muốn dẫn Nhu Y cùng đi, phá trận trước rồi hãy nói.
Uất Trì Tà Dịch có thể đã đến đây, nhưng hắn để cho người ta chú ý , cũng không tìm được. . . . . .
Thật sự là kỳ quái, dự cảm của hắn, vẫn là rất chuẩn ——
“Mẫn Bá Thiên, ngươi sốt ruột như vậy, sẽ không phải Uất Trì Tà Dịch đến đây chứ?”
Nàng vốn là muốn hỏi thăm một chút tin tức với U Minh vương, nhưng U Minh vương mấy ngày không đến nơi này, nàng cũng không dám chủ động đi qua tìm hắn.
Nghe nói, gần đây hắn vẫn đang chờ, chờ động phòng với Mẫn Du Nhiên mà?
U Minh vương có cái đặc điểm, mỗi khi lần đầu tiên muốn nữ nhân , đều đã tu thân.
Trước tiên rất nhiều ngày, không chạm vào nữ nhân nào.
Nàng không biết nguyên nhân, nhưng vài lần cũng đã phát hiện, hắn đúng là có ham mê này .
“Không có. . . . . .”
Mẫn Bá Thiên nói nhanh vô cùng, dường như đã nghĩ kỹ từ trước.
Thân mình Nhu Y cứng đờ, nàng biết, Mẫn Bá Thiên cũng không nói lời nói thật.
Uất Trì Tà Dịch, thật sự ra ngoài?
Còn có người kia, Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .
Nàng có chút kích động, có phần run run, có phần hưng phấn. . . . . .
Giống như, mãnh thú chợt thấy con mồi , nàng cảm thấy, nàng cũng muốn thét lên.
Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi có biết ta hận ngươi bao nhiêu không?
Ta sẽ đem, tất cả ngươi từng cho ta , không giữ lại chút nào , từng chút một, trả lại toàn bộ cho ngươi . . . . . .
Hừ. . . . . .
Ta quăng ngươi đến lầu xanh, ngươi để cho rất nhiều người xem hết thân thể của ta, ta khiến cho ngươi. . . . . .
Để cho rất nhiều người, chơi đã thân thể của ngươi , cho ngươi thành một cái nữ nhân ngàn người cưỡi vạn người trên, tự ta muốn nhìn xem, đến lúc đó Uất Trì Tà Dịch còn có thể sẽ yêu ngươi trước sau như một hay không?
Hơn nữa, không chỉ như vậy, ta sẽ còn gả cho Uất Trì Tà Dịch. . . . . .
Ta muốn cho ngươi nếm thử cảm giác sống không bằng chết , hừ. . . . . .
Nhu Y hung tợn nói xong, ánh mặt trời buổi chiều, dịu dàng chiếu vào trên mặt của nàng, nhưng. . . . . .