Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Edit:..Lam Thiên..
“Đúng, ngươi lợi hại hơn so với ta, nhưng...... Độc dược của ta, tựa hồ không có vài người có thể giải được......”
Đông Phương Ngữ Hinh mỉm cười nói xong, tươi cười kia, làm Mẫn Bá Thiên có xúc động muốn giết người.
Độc dược của Đông Phương Ngữ Hinh ......
Hắn......
Đã được kiến thức qua một lần, cũng đã chịu đủ.
“Ngươi như thế nào lại không trúng độc?”
Lúc này, Mẫn Bá Thiên mới nghĩ tới vấn đề khiến hắn khó hiểu nhất......
“Ha ha, ta không phải là người Thiên Thương đảo ......”
“Nhưng hắn......”
Hắn nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, tựa hồ hắn cũng không có việc gì.
“Hắn cùng người bình thường không giống nhau......”
Đông Phương Ngữ Hinh nói cực kì vô tội, nhưng lời nói này thế nào lại làm cho người ta nghe xong có vài phần......
Hương vị khoe khoang?
Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn có thể kiêu ngạo hơn sao?
“Mẫn Bá Thiên, ngươi nhanh chóng đem hắn giết, nàng đang muốn kéo dài thời gian......”
Nhu Y nhìn ra có điều không đúng, liền vội vàng nhắc nhở.
Nhu Y vừa nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh liền nhìn qua, nàng nhìn thấy một nữ tử mặc y phục màu hồng nhạt.
Tuy rằng nữ tử kia dùng khăn lụa che mặt, nhưng nàng vẫn có thể nghe ra thanh âm của nàng.
“Nhu Y?”
Nữ nhân này không có việc gì? Nàng làm sao có thể......
Nhìn về phía mọi người đang thụ thương, lại nhìn về phía Nhu Y, Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục cũng hiểu được, nguyên lai......
Cái gọi là phản đồ, dĩ nhiên là......
Nhu Y?
Nữ tử này, thật đúng là đủ không biết xấu hổ .
Xem như Uất Trì Tà Dịch không cần nàng, nàng tốt xấu cũng là người Thiên Thương đảo, vậy mà cũng dám phản bội Thiên Thương đảo?
“Hừ...... Uất Trì Tà Dịch, ngươi đi chết đi......”
Người Mẫn Bá Thiên muốn giết nhất, là Uất Trì Tà Dịch.
Về phần Đông Phương Ngữ Hinh, hắn vẫn còn tồn tại vài phần tâm tư .
Dùng hết toàn lực, đối với Uất Trì Tà Dịch đánh đi qua.
Uất Trì Tà Dịch tự nhiên sẽ không cùng hắn cứng đối cứng, mà lựa chọn chiến thuật quanh co.
“Mẫn Bá Thiên, nếu chàng có chuyện gì, phụ thân ngươi cũng đừng muốn sống ......”
Đông Phương Ngữ Hinh lạnh giọng cảnh cáo nói.
“Vì nghiệp lớn của Phác Dương sơn, phụ thân tử, cũng rất đáng giá ......”
Mẫn Bá Thiên lãnh huyết nói xong, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch không có trúng độc, nhưng lúc này với võ công của hắn, giết hắn nhất định sẽ thành công .
Mẫn Hằng có chút không thể tin được, nhi tử của chính mình, thế nhưng không để ý chết sống của chính mình?
Hắn khiếp sợ trừng lớn mắt, kêu gâu gâu gâu, chính là thanh âm kia, mang theo vài phần thê thảm nói không nên lời --
“Ai, nơi này sao lại náo nhiệt như vậy?”
Một tiểu cầu đỏ rực bỗng nhiên bay tới, vượt lên trước mặt Uất Trì Tà Dịch , trực tiếp hướng về phía chân khí màu đen kia nghênh tiếp.
Màu đen, vốn là cực kì nồng đậm, nhưng chuyện kỳ quái là, tiểu cầu thế nhưng đem màu đen kia toàn bộ cắn nuốt.
Cùng thời khắc đó, bầu trời xuất hiện mấy bóng người, trong đó người cầm đầu , giơ bàn tay nhỏ bé lên nói:
“Tiểu Hỏa Cầu, Tiểu Hỏa Cầu, cẩn thận một chút......”
“Thứ này ăn thật ngon......”
Tiểu Hỏa Cầu vui vẻ nói xong, mọi người nghe xong đều một mặt đầy hắc tuyến......
Đây là độc khí, không phải thức ăn.
Mẫn Bá Thiên tiếp tục công kích Uất Trì Tà Dịch, nhưng......
Tất cả công kích của hắn toàn bộ đều bị Tiểu Hỏa Cầu ăn hết.
Uất Trì Tà Dịch xem chính mình cũng không có việc gì, liền nhảy xuống, đứng ở bên cạnh Đông Phương Ngữ Hinh, bất đắc dĩ buông tay:
“Nếu biết Tiểu Hỏa Cầu có thể thu phục, chúng ta cần gì phải......”
Đông Phương Ngữ Hinh cũng bất đắc dĩ cười, nàng đồng dạng không nghĩ tới, Tiểu Hỏa Cầu thế nhưng sẽ có bản lãnh này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.