Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Edit: voi còi
Đông Phương Ngữ Hinh le lưỡi, nàng nhìn nhìn sắc trời, thở dài:
“Chúng ta tìm phòng bếp của bọn họ, thêm chút này nọ đi......”
Hừ, U Minh vương, ta Đông Phương Ngữ Hinh phản kích, vừa mới bắt đầu --
“Vương, đau...... Nhẹ chút...... A......”
Tuy rằng đã hầu hạ qua U Minh vương rất nhiều lần, nhưng Mẫn Du Nhiên vẫn có chút không thích ứng được như cũ.
Nàng không có hào phóng như Nhu Y vậy, rất nhiều thời điểm đều phóng không ra.
Chẳng qua bởi vì nàng là luyện đan sư, cho tới bây giờ cũng không thiếu đan dược.
Mỗi luyện đan sư đều biết y thuật, đối với nuôi dưỡng gì gì đó cũng liền để ý nhiều một chút.
Mẫn Du Nhiên ăn đan dược không ít, làn da gì đó đều tốt hơn......
Cái này, ngay cả Nhu Y so sánh cũng kém hơn.
Tuy rằng người của U Minh vương thoạt nhìn có chút thô lỗ, nhưng đối với nữ nhân cũng là cực kì biết phân biệt hàng tốt xấu đấy.
Theo ý hắn, Nhu Y cùng Mẫn Du Nhiên, là không so sánh được.
Cho nên, khi mà có Mẫn Du Nhiên, hắn có thể không chút do dự đem Nhu Y đá đi.
Mà Mẫn Du Nhiên tính mềm dẻo rất tốt, đặc biệt lúc mà nàng biết ưu việt của U Minh vương, lại càng ra sức.
Mặc dù có lúc rất đau, nhưng phần lướn thời gian, cũng rất là thoải mái.
Hôm nay ban ngày bỗng nhiên U Minh vương đi qua, tự nhiên Mẫn Du Nhiên sẽ không cự tuyệt.
Chỉ là, nàng thế nào cũng không nghĩ đến, Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng sẽ đến.
Nếu như để nàng ta biết Đông Phương Ngữ Hinh đã tới, thậm chí nhìn đến nàng cùng U Minh vương cái kia, đoán chừng Mẫn Du Nhiên sẽ trực tiếp tức chết.
Từ trước đến nay nàng luôn so cùng Đông Phương Ngữ Hinh, nam nhân của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng là nhân trung long phượng.
Tùy tiện đứng ở đâu, đều là tiêu điểm.
Mà U Minh vương, tuy rằng võ công cái gì cũng thật trâu bò, nhưng hình tượng này......
Cũng có chút quá.
Căn bản mang không ra khỏi cửa đi.
Hơn nữa, nàng cũng không có tư cách nói U Minh vương cái gì, nàng cùng U Minh vương mà nói, chẳng qua là cái đồ chơi.
Như Nhu Y nói, một ngày nào đó, nàng sẽ lặp lại con đường của Nhu Y.
Sẽ rời đi nơi này, mặc dù là nàng không muốn đi.
Trong phòng kích tình vẫn tiếp tục, U Minh vương bao lâu thời gian, Mẫn Du Nhiên tất nhiên nhớ được rõ ràng, nhưng hôm nay......
Tựa hồ, dài hơn không ít.
Thể lực của U Minh vương vốn là tốt rồi, lúc trước, nàng cũng là cần nhờ ăn chút đan dược mới có thể hầu hạ được .
Mà hôm nay......
Mẫn Du Nhiên muốn khóc, phía dưới của nàng nóng bừng đau xót, nhưng bộ dáng của U Minh vương còn chưa có một chút muốn kết thúc.
Cuối cùng......
“Vương......”
Mẫn Du Nhiên mềm mại hô, ánh mắt U Minh vương nhíu lại, nhìn Mẫn Du Nhiên cái dạng này, hắn cảm giác chính mình càng hưng phấn.
“Bảo bối, nàng giỏi quá......”
Hắn nói xong cúi đầu, đối với cái miệng nhỏ nhắn của Mẫn Du Nhiên liền hôn xuống dưới.
Mà động tác kia, nhưng cũng không dừng lại, ngược lại là ác ý lực độ gia tăng vài cái.
“A...... Vương...... người ta...... Chịu không nổi......”
Cuối cùng Mẫn Du Nhiên hô lên, U Minh vương vừa nghe, lại càng hưng phấn:
“Bảo bối nàng quá đẹp ......”
Miệng đầu heo lại hạ xuống, Mẫn Du Nhiên có loại xúc động muốn nôn.
Nhưng nàng nhận, trên mặt còn muốn mang theo tươi cười:
“Vương...... Van cầu người, tha người ta ......”
Giọng nói này mềm yếu cực kỳ, khiến cho U Minh vương có loại......
Xúc động càng muốn thêm, chẳng những hắn không ngừng xuống, ngược lại tốc độ nhanh hơn.
Thời gian từng chút trôi qua, U Minh vương kích tình vẫn tăng vọt như cũ, Mẫn Du Nhiên khổ thiếu chút nữa hôn mê!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.