Phu nhân chau chau mày, hiển nhiên, đối với thái độ của Đông Phương Ngữ Hoa, bà ta cực kì vừa lòng .
“Không có việc gì liền thích tránh ở phía sau hạ nhân, như thế thì có bản lĩnh gì......”
Đông Phương Ngữ Hoa khinh thường bĩu môi, kết quả kia, lại là một trận đau đớn tan lòng nát dạ.
“Đây là Ngọc cơ sinh phu cao ( cao bôi ngoài da) mà lúc trước thái hậu ban cho, toàn bộ thiên hạ cũng chỉ có mấy bình thôi, ngươi nha đầu kia a, chính là làm cho người ta đau lòng, mau mau dùng đi a. Sớm một chút thật là tốt, cũng tiết kiệm mỗi ngày đau khổ thì hỏng bét....”
Phu nhân vừa nói vừa lấy từ trong ống tay áo ra một bình sứ nho nhỏ, Đông Phương Ngữ Hoa nhìn có chút thụ sủng nhược kinh --
Từ trước tới nay phu nhân chưa bao giờ đối tốt với nàng như vậy, thế mà lần này......
Nghĩ đến là chính mình đối tiện nhân kia là thái độ lấy lòng bà ta, phu nhân này, vẫn chán ghét tiện nhân Đông Phương Ngữ Hinh kia như vậy a.
Nàng run run cầm lấy cái bình vô cùng trân quý kia, trong mắt càng là cảm động lệ nóng doanh tròng:
“Mẫu thân...... Nữ nhi......”
“Tốt lắm, ta cũng coi ngươi như thân nữ nhi của mình. Mau đi dưỡng thương cho tốt, mẫu thân cũng an tâm......”
Phu nhân từ ái nói xong, còn dặn dò vài câu, mới mang theo nha đầu rời đi.
“Phu nhân, Ngọc sinh cơ phu cao kia rất trân quý a, vì sao ngài lại cho nàng ta vậy?”
Trở lại trong phòng, thiếp thân nha đầu ( người hầu hạ bên cạnh, tin cậy) Thải Linh không hiểu hỏi.
“Cho nàng, tất nhiên là có chỗ hữu dụng ......”
Phu nhân híp mắt, Thải Linh Thải Chi vội vàng bóp chân cho nàng.
“Phu nhân, nô tì không hiểu......”
“Không cho nàng chút đại ân, nàng làm sao có thể chân thành bán mạng cho ta đâu?”
“Phu nhân sáng suốt......”
Hai cái nha đầu không dám nói tiếp nữa, phu nhân làm cái gì, tự nhiên có đạo lý của bà, bọn họ làm nô tì, chỗ nào dám nhiều lời đâu?
“Đại tiểu thư cũng thật lâu không về nhà, nên thỉnh nàng trở về nhà gặp gỡ nói chuyện chút ......”
Không biết qua bao lâu, phu nhân dường như đang ngủ, bỗng nhiên nói.
Hai cái nha đầu dừng tay một chút, chợt tiếp tục nhẹ nhàng xoa bóp, đại tiểu thư trở về, tướng quân phủ này chỉ sợ cũng càng náo nhiệt.
*****
“Hồng Lăng, bên kia chuẩn bị thế nào rồi? Còn phải mấy ngày nữa mới kết thúc công việc?”
Buông quyển sách trong tay xuống, trong mắt Đông Phương Ngữ Hinh mang theo trầm tư, nhẹ giọng hỏi.
“Thưa tiểu thư, ước chừng phải một tuần nữa......”
“Một tuần nữa sao?” Đông Phương Ngữ Hinh nặng nề nói xong, bỗng nhiên đi đến trước bàn, rút ra một tờ giấy viết lên đó:
“Đem cái này đưa đi, cho Hoàng Liên, để cho nàng hiện tại liền bắt đầu làm đi......”
Hồng Lăng vội tiếp nhận, vội vã đi ra ngoài.
“Kinh thành này, cũng nên náo nhiệt ......”
Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, kế hoạch của nàng lại vào một bước.
*****
“Nghe nói chưa? Thành bắc lại có một nhà bán đấu giá được thành lập ......”
“Tên gọi là gì?”
Có người tò mò hỏi, người lúc trước nói chuyện thần bí cười:
“Bán đấu giá kia chưa nói tên, giữ bí mật đâu? Nhưng mà...... Nghe nói, ngày khai trương hôm đó, sẽ có một loại đan dược cực phẩm được đưa ra bán đấu giá......”
“Là Quy Nguyên đan sao?”
“Đúng vậy...... Lần trước Quy Nguyên đan bị Tứ vương gia chụp đi rồi, lần này nghe nói lại có một quả, nếu là lại bị Tứ vương gia chụp đi, phỏng chừng Kỳ Thiên quốc chúng ta cũng muốn có một cái khí tiên cao thủ ......”
Khí tiên, khí chi tiên, cách xa chỉ có một từ, nhưng khác biệt trong đó, đâu chỉ vạn dặm?
Đã nói Đông Phương tướng quân, võ công có thể nói là cái thế, thế nhưng vẫn luôn luôn dừng lại ở khí chi tiên mười tầng cao nhất, chính là không qua được.
Hơn nữa hoàng thượng, cứ nghe công phu cũng là kinh người, nhưng cũng chưa đến cảnh giới khí tiên a.
Bởi vậy có thể thấy được, một bước kia là cỡ nào khó có thể vượt qua