Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Cho nên, bọn họ cũng liền làm thôi, nhưng lúc này......
“Ừ, hình như ta biết nàng là ai ......”
Tà Dịch có chút không xác định, dù sao, hai người, khác biệt quá lớn.
“Ai?”
Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn nhìn, chỉ tiếc là cái bóng lưng, cho nên vẫn chưa đoán được là ai.
“Đậu Yên Nhi......”
Đậu Yên Nhi?
Cái này, đổi lại làm Đông Phương Ngữ Hinh giật mình --
“Không, không có khả năng......”
Đậu gia, lúc đó, nàng làm cho bọn họ thật thảm, thật thảm .
Bọn họ không có khả năng có cơ hội xoay người, hơn nữa, Đậu Yên Nhi, lúc ấy đúng là......
Nghĩ đến lúc đó chính mình nhưng là đem nàng ta chỉnh thật thảm, nàng ta gần như chết rồi, không hề sinh ý, nhưng hôm nay......
Làm sao có thể xuất hiện tại bên này?
Bên này nhưng cùng bên kia có khác biệt căn bản a......
Xem bọn họ đi qua phương hướng, cũng là ghế lô không tồi......
Vậy......
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía nam nhân bên người Đậu Yên Nhi, thân phận của nam nhân này cũng không đơn giản.
“Người kia là Tề Sơ, thiếu chủ Tề gia ......”
Uất Trì Tà Dịch giải thích, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn không rõ, Uất Trì Tà Dịch nói:
“Tề gia, cũng là gia tộc lánh đời......”
Hãn, thế giới này, thật sự là đủ điên cuồng.
Một cái thập giai ma hạch, thế nhưng đem nhiều người luôn luôn che giấu rất sâu đều đào ra như vậy.
Nhưng mà, lúc đó Đậu gia nghèo túng như thế, không thể tưởng được Đậu Yên Nhi có thể tìm được một cây đại thụ như vậy, thật sự là rất không dễ dàng .
Lúc này, bọn họ đã đến ghế lô của mình, mấy người đều đi vào.
Mà ngoài cửa, bỗng nhiên tĩnh lặng xuống dưới.
U Minh vương......
Thế nhưng mang theo Mẫn Du Nhiên, nghênh ngang đi đến.
Khí thế của U Minh vương, tự nhiên rất mạnh.
Nhưng khiến mọi người càng tĩnh lặng, cũng là......
Bọn họ phối hợp ở cùng nhau.
U Minh vương chính là một lão nhân, dáng người không cao, nhưng béo phì.
Mà Mẫn Du Nhiên, tuy rằng không phải tuyệt sắc, nhưng......
Bởi vì là luyện đan sư, bảo dưỡng cực kì không tệ, nàng ta đã hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn chẳng qua chỉ hơn hai mươi mà thôi.
Tuy rằng không phải tuyệt mỹ, nhưng là một nữ nhân xinh đẹp.
Cho nên......
Hai người cùng nhau đi tới, ấn tượng đầu tiên của rất nhiều người là một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu, vì Mẫn Du Nhiên cảm thấy đáng tiếc.
Ý nghĩ của nữ nhân chính là nữ nhân này không biết xấu hổ, đi theo một lão nhân, tự nhiên có mưu đồ đấy.
Mà ở bên người bọn họ, đi theo U Huyền, dung mạo U Huyền rất xuất sắc, cơ hồ không có người có thể cho rằng nó là nhi tử của U Minh vương ......
Đối thân phận của nó, mọi người càng hoài nghi.
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Mẫn Du Nhiên liếc mắt một cái, lúc này nữ nhân này vẻ mặt đắc ý.
Xem bộ dáng của nàng ta, ngày qua không tệ.
Đoàn người này, chỉ có nàng ta là một nữ nhân, phỏng chừng gần nhất đem U Minh vương dỗ được không tệ a.
Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nữ nhân, sống đến tình trạng này, thật sự là khiến nữ nhân mất mặt a.
Mà Mẫn Du Nhiên, vẫn là luyện đan sư đâu? Thật là không biết xấu hổ.
Ai, quên đi, không nói nàng ta, nàng vẫn là chờ một hồi xem náo nhiệt đi.
U Minh vương đến xem như trễ nhất, ghế lô của bọn họ cũng là vị trí tốt nhất.
Lúc nhìn đến phương hướng bọn họ đi, rất nhiều người liền đoán được thân phận của U Minh vương.
Biết thân phận của hắn, hiện trường càng không ai dám nói cái gì.
U Minh giới, ở trong lòng mọi người, đó là một nơi thật thần bí, địa phương rất khó chọc.
“Ha ha, không thể tưởng được, U Minh vương thế nhưng có ma lực lớn như vậy......”
Đông Phương Ngữ Hinh lại một lần nữa hiểu biết lợi hại của thực lực cường hãn, nếu là bọn họ cũng có lực uy hiếp lớn như vậy, kia......
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.