Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 851: Nơi tu luyện tuyệt vời



Phát động toàn bộ lực lượng cướp về.

U Minh vương hắn không có bản lĩnh đối phó, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch, bọn họ Hắc gia còn chưa tới nông nỗi sợ hãi.

Mà Đông Phương Ngữ Hinh từng đã nghe Hắc Cẩn Trí nói qua U Minh vương đoạt đi bản đồ của bọn họ, tuy rằng nàng rất hiếu kỳ bọn họ làm sao có thể cho rằng như vậy, nhưng sẽ không đi hỏi hắn .

Như vậy, bọn họ cũng sẽ hoài nghi.

Nàng cũng không muốn chọc phiền toái.

Lần này Tiểu Hoan Hoan, thật đúng là đủ......

Ai, tiểu nha đầu này a.

Nghĩ đến Tiểu Hoan Hoan, trên mặt Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất đắc dĩ, nàng cùng Tiểu Nhạc Nhạc, thật sự là đủ có thể gặp rắc rối.

Hi vọng về sau sống yên ổn chút, bằng không, nàng sẽ cả ngày giúp hai đứa chúng nó chùi đít.

Tuy rằng không vội vàng đi, nhưng bọn hắn cũng không có khả năng chậm trễ thời gian quá dài ......

Đối đan dược cấp tám kia Đông Phương Ngữ Hinh tuy rằng không có gì hứng thú, nhưng......

Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, đều có thiên phú luyện khí sư.

Mà lúc này, Chích lão đang luyện chế đan dược, Liệt lão cũng không phải thường xuyên đều ở đó.

Vừa vặn, giờ phút này ông có thời gian, có thể để ông trước hết giao cho bọn họ một ít kiến thức cơ bản về luyện khí sư đi?

Luyện khí sư, một nghề nghiệp càng khan hiếm, bọn họ đã mua một cổ kiếm.

Nếu như về sau hai người bọn họ lợi hại, nói không chừng có thể sửa chữa một chút, phát cái tiểu tài đâu?

Mà ẩn thân không gian của bọn họ, cũng không trọn vẹn .

Nhưng mà muốn chữa trị cái kia thì cấp bậc cần cao một chút, phỏng chừng một lát, không có khả năng có cái gì tiến triển.

Nhưng mà, chỉ cần bọn họ nỗ lực, khẳng định có cơ hội chữa trị.

Về phần chính mình sao? Cũng nên luyện công cho tốt, công phu của lão hòa thượng không tệ, nàng muốn tu phục linh hồn, phòng ngừa ra cái gì ngoài ý muốn.

Vài người tại đây lại ở vài ngày, rốt cục quyết định ly khai.

Lúc này đây, cơ hồ không có gì thu hoạch, trừ bỏ Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc ở ngoài.

Bốn người lớn và hai cái hài tử, trên đường cũng không vội vã chạy đi, bọn họ tùy ý thưởng thức phong cảnh trên đường.

Dù sao, ngày như vậy không nhiều lắm, bọn họ luôn luôn đều là phiền toái quấn thân .

Đi ước chừng năm sáu ngày, bọn họ đi đến một rừng cây có chút xa lạ.

Đây là một đường nhỏ, vốn là có đường khác có thể đi, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc nói cảm giác bên này có cái gì đó tốt, cho nên bọn họ liền quay lại.

Dự cảm của Tiểu Nhạc Nhạc luôn luôn là chính xác, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng hi vọng lần này cũng là như thế.

Mà nữ vương bọn họ, ngược lại cũng không sao cả, dù sao cũng không có chuyện gì cần phải làm.

Đi đến trong rừng, mọi người bỗng nhiên phát hiện này trong rừng thế nhưng......

Thật an tĩnh......

Hơn nữa, lại hướng bên trong đi vào bên trong, lại cảm giác được một cỗ linh khí nồng đậm.

Linh khí, là giúp đỡ cực kỳ tốt cho người tu luyện.

Ở một nơi linh khí đầy đủ tu luyện, có đôi khi còn có hiệu quả làm chơi ăn thật.

Người tu luyện, đều hướng tới tìm một nơi có linh khí.

Mà nơi này, chính là như thế......

Trách không được Tiểu Nhạc Nhạc phát hiện bên này không giống, thì ra......

Đông Phương Ngữ Hinh càng ngày càng bội phục tiểu gia hỏa này, sống thời gian dài liền bất đồng --

Mặc kệ hắn thoạt nhìn còn nhỏ, tâm trí cũng như tiểu hài tử, nhưng kiến thức này, cho dù là chính mình cũng cảm thấy không bằng a.

“Chúng ta đến bên trong nhìn xem đi......”

Ở đây linh khí đã đầy đủ nhưu vậy, nếu là bên trong......

Đông Phương Ngữ Hinh không dám suy nghĩ, nàng thậm chí muốn ở lại đây thêm vài ngày.

Bởi vì nàng tu luyện có chút chậm, bộ công pháp kia, cần tu luyện nhiều hơn mới tốt.

“Ừ, không biết có gì tốt, linh khí đầy đủ như vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.