Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 867: Bị thương hôn mê (4)



“Hinh Nhi, không có việc gì, ta tin tưởng con......”

Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn là người rất tự tin , Chích lão từ khi nào thì thấy nàng không còn tự tin như vậy?

Trong lòng bà có chút khó chịu, Hinh Nhi, Hinh Nhi thật sự là rất không dễ dàng .

Này , đều do U Minh vương chết tiệt, đã đối Hinh Nhi làm cái gì đó.

“Con...... Sư phụ, nếu không thì người tới đi......”

Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ không dám tiếp nhận, nàng liền lo lắng chính mình sẽ làm trễ nải sự tình.

“Hinh Nhi......”--

“Bọn họ đang làm cái gì vậy?”

Mẫn Du Nhiên không hiểu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa kỳ quái chính là, Uất Trì Tà Dịch cũng không cùng tới.

U Minh vương cũng nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, hai mắt hắn lợi hại nhìn về phía viên đan dược kia, sau đó là nhìn Tiểu Hoan Hoan, cuối cùng là rơi xuống trên người Đông Phương Ngữ Hinh.

“Bọn họ muốn để cho Đông Phương Ngữ Hinh ra tay......”

U Minh vương suy đoán nói.

“A...... Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh nàng có thể làm được sao?”

Mẫn Du Nhiên giật mình há to miệng, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh luyện đan thật không sai, nhưng hiện tại......

Lúc này, không phải vẫn đang do Chích lão khống chế sao?

“Dị hỏa của Đông Phương Ngữ Hinh có điểm lợi hại......”

“Vương, lần luyện đan này , nếu như do Chích lão khống chế, ta cảm thấy khả năng thành công rất lớn, nhưng nếu như là thay đổi người......”

Mẫn Du Nhiên cười lạnh một tiếng:

“Kia liền có thể khó mà nói ......”

Đông Phương Ngữ Hinh, coi như là thiên tài đi nữa, cũng không có khả năng có thể khống chế cục diện như vậy được.

Nàng chung quy mới chỉ học năm năm luyện đan, năm năm này cho dù là nàng không ăn, không uống, không ngủ, không nghỉ , cũng không khả năng khống chế được cục diện như vậy a.

“Ngươi cũng đừng coi thường nàng......”

Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn rất tự tin, không sợ trời không sợ đất , nàng lúc này do dự, chắc hẳn là vì nguyên nhân do công lực của nàng.

Mà võ công của nàng, sở dĩ không khôi phục, là vì chính mình.

Nữ nhân chết tiệt, hắn đã cho nàng dược , nhưng nàng lại không ăn.

Tuy rằng dược kia đối với thân thể không tốt, nhưng tổng so với hiện tại vẫn tốt hơn một chút đi?

U Minh vương có chút không hiểu Đông Phương Ngữ Hinh, bất quá trong lòng hắn lại càng nhiều thêm vài phần hiếu kỳ.

“Vương, ngươi liền tin tưởng nàng như vậy?”

Mẫn Du Nhiên mất hứng , nàng......

Nàng có chỗ nào tốt chứ? Nàng bất quá cũng chỉ là một cái tiện nữ nhân mà thôi.

U Minh vương không nói gì, chỉ là nhìn cách đó không xa, thần tình lo lắng của nữ nhân kia--

Muốn khống chế hỏa, cần phải có ý niệm cường mạnh .

Hơn nữa, còn phải an bày nhiều người như vậy.

Đông Phương Ngữ Hinh, hiện tại võ công, thể lực cái gì cũng không cho phép.

Nàng đem tình huống của chính mình cùng sư phụ nói một lần, Chích lão vẫn là buông tha cho Đông Phương Ngữ Hinh.

Hinh Nhi đang có thai, mà chuyện này lại rất hao phí tinh lực, cùng nàng mà nói, là gánh vác quá nặng.

Này vạn nhất đứa nhỏ nếu như xảy ra chuyện gì, bà sẽ áy náy cả đời .

Bất quá, Tiểu Hoan Hoan vẫn đem Tiểu Hỏa Cầu cho Chích lão mượn, để Chích lão khống chế cũng không khác nhau là mấy.

Tiểu Hỏa Cầu có chút không cam lòng, chỉ là, Tiểu Hoan Hoan đã nói , nàng đành phải phục tùng.

Chính là......

Chỗ thiếu sót kia tuy có có thể chữa trị, nhưng vẫn không đến trình độ hoàn mỹ.

“Không được, uy lực của ta cũng không đủ......”

Tiểu Hỏa Cầu oa oa kêu lên, Chích lão sửng sốt, lúc này, nếu như là uy lực không đủ, vậy chỉ có thể......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.