Lúc U Minh vương trầm tư , người kia đã xuất thủ, trong tay bỗng nhiên ngưng tụ ra một quả cầu khí cực lớn.
Màu lam, mang theo màu đỏ, màu đỏ kia , dĩ nhiên là. . .
Giống như hỏa diễm vậy, để cho hắn cũng cảm thấy một chút độ nóng.
Màu đỏ, màu sắc của ngọn lửa, vậy chỉ có tu luyện đấu khí thuộc tính hỏa mới có. . .
Mà người này có, nói rõ có liên quan với luyện đan sư .
Hỏa cầu kia lực độ không nhỏ, U Minh vương không dám chậm trễ, vội vội vàng vàng nghênh tiếp.
Rầm một tiếng, nổ qua đi, đồ đạc trong phòng , hầu như đều phá hủy hơn phân nửa.
U Minh vương sống lâu như vậy, có thể nói chưa hề gặp được đối thủ nào.
Người bình thường, cũng đừng nghĩ tiếp được một chưởng của hắn. . .
Nhưng người trước mắt này, dĩ nhiên. . .
Lông tóc không tổn hao gì.
Thật là chuyện lạ,từ lúc nào trên đời này có người lợi hại như thế rồi?
“Bản tọa nghe nói. . . U Minh vương võ công cao cường, quả nhiên không giả nha, so với mấy lão già của Thiên Thương Đảo kia, cũng giỏi chịu đòn hơn rồi. . .”
Người nọ cười ha ha , U Minh vương nghe xong sửng sốt, Thiên Thương Đảo. . .
Chuyện Thiên Thương Đảo hắn nghe nói, cũng đã nghe nói qua chuyện bên ngoài .
Vậy người này. . .
“Ngươi chính là Hắc Phong Cốc?”
“Đương nhiên. . .”
Người nọ đắc ý ngửa đầu một cái, cũng không phủ nhận.
Người này, ngược lại đúng là rất. . .
Kiêu ngạo. . .
“Vậy ngươi tới U Minh giới của ta làm cái gì? Ngươi phải biết, U Minh giới của ta không cảm thấy hứng thú đối với thế giới bên ngoài . .”
U Minh vương lạnh lùng nói, nếu như,ý định của người này là diệt U Minh giới bọn họ, cũng sẽ không cùng bọn họ nói nhảm nhiều như vậy rồi.
“Ha ha. . . U Minh vương quả nhiên là một người thông minh. . . Thật ra đâu, bản tọa đến cũng không có chuyện khác, chỉ là muốn cùng U Minh vương đạt thành một nhận thức chung. . .”
“Nhận thức chung?”
“ Đúng, U Minh vương, tuy rằng ngươi đối với thế giới bên ngoài không có hứng thú, nhưng bản tọa có a, bản tọa muốn xưng bá bên ngoài, U Minh vương cũng sẽ không ngăn cản đi. . .”
Hắn ngăn cản?
U Minh vương bỗng nhiên muốn cười rồi ——
Vừa mới đây, thủ hạ của hắn ta cùng mình giao thủ, hắn chưa từng chiếm được tiện nghi gì, mà cái này võ công lại khó lường.
Hắn ngăn cản thế nào , dùng cái gì tới ngăn cản?
Mặc dù biết chuyện này, nhưng trong lòng của U Minh vương rất không cam lòng như cũ.
Mình luôn luôn là mạnh nhất trên đời này , bỗng nhiên có thêm hai đối thủ cường đại, hắn làm sao có thể cam tâm? ——
“Ha ha, ngươi nghĩ rằng ta có thể ngăn cản được ngươi. . .”
U Minh vương cười khổ, người nọ lạnh lùng cười nói:
“Nói cũng phải, ngươi quả là không có bản lĩnh này. . . Chỉ có điều, U Minh vương, bản tọa nghe nói ở đây thuốc trị thương của ngươi rất tốt, bản tọa muốn thống nhất thiên hạ, vậy khó tránh khỏi người dưới quyền sẽ có chút sơ xuất gì đó. . .”
Người này. . .
Chẳng lẽ là tới muốn đan dược?
“Cái này đương nhiên không thành vấn đề. . .”
U Minh vương trầm tư một chút, lúc này, cũng không thích hợp cứng rắn với hắn được.
Người này võ công khó lường, tới cũng quá mức kỳ hoặc, chuyện này, tất nhiên không đơn giản.
bản thân U Minh vương, chính là gia nghiệp mấy đời hắn tân tân khổ khổ , là tuyệt đối không thể cứ bị hủy như vậy .
Thế giới bên ngoài làm sao cùng mình có quan hệ gì? Hắn chỉ cần giữ được mình thì tốt rồi.
“Vậy đan dược của học viện Tinh Anh . . .”
Học viện Tinh Anh luyện chế đan dược bát giai, người kia cũng biết. . .