Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 898: Hi vọng duy nhất



Chích lão gật gật đầu:

“Đi, chúng ta đi tàng thư các nhìn thử một chút......”

Trong trí nhớ của bà, bà cũng chưa thấy qua loại độc nào như thế này, cho nên......

“Ân, Tiểu Hoan Hoan, ngươi bảo vệ tốt Tiểu Nhạc Nhạc...... Đúng rồi, Tiểu Hỏa Cầu......”

“Hinh Nhi, ta ở đây?”

Bởi vì luyện đan lập tức sẽ thất bại , cho nên Tiểu Hỏa Cầu cũng được tự do , hiện tại hỏa bên kia, bất quá chỉ là một chút mà thôi.

“Phân cho ta cùng sư phụ chút hỏa......”

Ô ô......

Tiểu Hỏa Cầu nức nở , nhưng vẫn như cũ nghe lời phân hỏa diễm ra.

Phân cho Hinh Nhi là điều hiển nhiên , nàng cũng biết.

Mà Chích lão, người ta đem dị hỏa của chính mình cấp nàng ăn , nàng cũng không khả năng không trả lại một chút a.

Mọi người ấn theo kế hoạch mà làm , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cũng là không mấy cao hứng.

Nàng cùng vài người luyện đan sư, và Chích lão cùng nhau đến tàng thư các, nhưng.... .......

Nhìn tài liệu thì có rất nhiều , không ít, nhưng lại không có tư liệu liệu quan.

Mà đối với Long Vương......

“Hinh Nhi......”

Thấy Tiểu Nhạc Nhạc cùng Tiểu Hoan Hoan chạy tới, trên mặt Đông Phương Ngữ Hinh chợt hiện lên vui vẻ:

“Có biện pháp sao?”

Cùng bọn họ mù quáng tìm kiếm như vậy so sánh với nhau, Tiểu Nhạc Nhạc tìm được biện pháp tỷ lệ kỳ thật lớn hơn một chút.

“Hinh Nhi, ta đã hỏi bọn họ , hắn nói......”

Tiểu Nhạc Nhạc có chút ngượng ngùng, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn biểu cảm của hắn, nàng liền biết hi vọng không lớn.

“Hắn nói, hắn không phải đối thủ của Long Vương, nhưng bọn hắn sẽ nghĩ cách liên hệ với lão hồ ly......”

Tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh không vào được cái địa phương kia, nhưng người của Tiểu Nhạc Nhạc có lẽ là có biện pháp.

Chỉ là, nàng nhớ kỹ thời điểm lúc đó lão hồ ly có nói qua, cái địa phương kia muốn mở ra là phải nhìn thời gian cùng cơ duyên .

Vạn nhất không thể mở ra, kia chẳng phải là......

Nàng có chút không dám suy nghĩ.

“Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi nói khả năng có lớn không? Lão hồ ly có đi ra không?”

Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng nhìn hắn.

“Lão hồ ly biết rõ tầm quan trọng của ta, mà mục tiêu của Long Vương cũng đã được xác thực--

Cùng xưng bá thiên hạ so sánh mà nói, hắn lại càng sẽ không bỏ qua cho ta , mà lão hồ ly biết hắn sẽ làm thương hại tới ta, liền nhất định sẽ nghĩ cách đi qua......”

Tiểu hồ ly nói rất có đạo lý, chỉ cần lão hồ ly đến là có thể đối phó với Long Vương.

Nhưng độc của Uất Trì Tà Dịch.... ....

“Hinh Nhi, chỉ cần chúng ta có thể đối phó với Long Vương, khống chế được hắn, chúng ta liền sẽ không sợ hắn không đưa ra giải dược cho Tà Dịch......”

Này......

Tựa hồ là có đạo lý này, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng độc kia đối với thân thể của Tà Dịch có tổn hại.

“Ân, chúng ta tiếp tục tìm xem......”

Long Vương đoạt đi thập Giai Ma hạch rồi, không biết hắn muốn vật kia là để làm gì?

Mà thực lực của hắn đã cường đại như vậy rồi, hắn vẫn như cũ muốn cướp đan dược tiến giai, chẳng lẽ nói hắn cũng chưa tiến giai được sao?

Nếu như là chưa, vậy hắn cùng Sư vương bọn họ là giống nhau .

Nhưng năng lực của Sư vương là không thể cùng hắn so sánh, chẳng lẽ đây chính là ưu thế của huyết mạch sao?

Đối với những cái này, Đông Phương Ngữ Hinh đều nghĩ không ra, nhưng hiện tại hi vọng duy nhất của bọn họ là......--

Lão hồ ly......

Nhưng cho dù là thế nàng cũng không có khả năng chỉ biết chờ đợi vô ích như vậy, nàng trước phải nghĩ biện pháp ổn định Long Vương mới đúng.

Hắn vẫn như cũ rất thích đan dược tiến giai .

Hôm nay giao thủ, hắn cũng không có động thủ......

Này thuyết minh......

Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên nghĩ đến đan dược của bọn họ còn chưa có tuyên bố thất bại, chẳng lẽ......

Long Vương vẫn như cũ tồn tại một chút ảo tưởng sao?

Nếu là như thế, kia nàng có thể hay không từ đan dược điểm một cái kế hoạch ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.