Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 910: Ma thú của ngươi đâu?



Nhưng bé cũng sợ tiểu Nhạc Nhạc sẽ thiếu kiên nhẫn, cái vật nhỏ này, quá che chở mình.

Chỉ sợ bé ăn một chút xíu thua thiệt nhỏ.

Tiểu Nhạc Nhạc nghe thấy tiểu Hoan Hoan nói như vậy, trong lòng quả là tràn đầy cảm động, hắn biết tiểu Hoan Hoan chính là lo lắng cho mình.

Nhưng...

Hắn là nam nhân nha, đương nhiên phải bảo vệ tiểu Hoan Hoan.

“Tiểu Hoan Hoan, ta...”

“Ngươi đừng nói nữa, nếu như ngươi dám xuất hiện, ta liền tuyệt giao với ngươi ...”

Tiểu Nhạc Nhạc sửng sốt, tuyệt giao?

Cùng một chỗ với tiểu Hoan Hoan lâu như vậy, tiểu Hoan Hoan chưa bao giờ nói qua giọng điệu như vậy.

Nhưng hắn cũng biết tiểu Hoan Hoan đúng là vì tốt cho mình.

“Ngươi biết Long vương muốn làm gì... Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi cũng biết chúng ta không liên lạc được lão hồ ly, nếu ngươi rơi xuống trên tay của hắn, ngươi để cho ta làm sao bây giờ?”

Thời gian ở cái không gian kia , nàng có thể đi ra ngoài gặp được vận may, nói không chừng lại gặp phải lão hồ ly rồi.

Mà cái chỗ này...

Bé tìm ai đi? Ai có thể đối phó Long vương?

“Ta...”

Tiểu Nhạc Nhạc trầm mặc, hắn biết Hoan Hoan nói là lời nói thật, nhưng... ...

“Nghe ta, ta là nghiêm túc...”

Tiểu Hoan Hoan sắc mặt nghiêm túc nói, tiểu Nhạc Nhạc tuy rằng muốn phản bác, nhưng...

Lúc này, để hắn nghe tiểu Hoan Hoan đi, bây giờ không phải là cũng không có chuyện gì sao?

“Ngươi nhớ kĩ cho ta ..”

Lần nữa dặn dò một lần, lúc này, tiểu Nhạc Nhạc tốt nhất là không cần ra ngoài.

Mặc dù là hắn vẫn là hình dạng tiểu hài tử , cũng không dám bảo đảm Long vương cũng sẽ không phát hiện.

Long vương, quá biến thái, cũng hung tàn nữa.

Bên này tiểu Hoan Hoan tỉnh lại, Long vương cảm thấy không sai biệt lắm, cũng đã chạy tới.

“Tiểu nha đầu, chúng ta lại gặp mặt...”

Long vương đứng ở cửa, nhìn tiểu Hoan Hoan đang ngồi , lúc này, tiểu nha đầu này lại yên tĩnh hiếm thấy.

Lúc ban đầu hắn rất thích tiểu nha đầu này, có điều, bọn họ đều quá không biết phân biệt, sở dĩ hắn mới muốn giết bọn họ .

Trước kia hắn chỉ giết một tiểu hồ ly .

“Sao ngươi biến thành bộ dáng này hả, Long vương?”

Tiểu Hoan Hoan nháy mắt mấy cái, vẻ mặt ngây thơ hỏi.

Long vương sửng sốt, tiểu nha đầu này, thế nào...

Cảm giác tuyệt đối không sốt ruột chứ? Thậm chí cũng không kích động?

Vậy thật đúng là đủ...

Làm cho người ta giật mình ——

“Tiểu nha đầu, trí nhớ của ngươi không sai a... Được rồi, thế nào chỉ một mình ngươi hả, tiểu ma thú của ngươi đâu?”

Long vương thử dò xét hỏi.

“Ngài nói tiểu hồ ly ư?”

Tiểu Hoan Hoan tiếp tục vô tội cười hỏi.

“Đúng, chính là hắn...”

“Lần trước, hắn thiếu chút nữa đã chết, sau đó bị mấy người lão hồ ly mang về, chữa thương mà?”

“Hắn không đi cùng các ngươi hả?”

Thật ra thì, Long vương đã biết đáp án, nhưng hắn cũng muốn xem thử cái tiểu nha đầu này sẽ nói như thế nào? ?

“Hắn trái lại nghĩ được rồi, nhưng lão hồ ly cũng muốn nguyện ý a...”

Tiểu Hoan Hoan bất đắc dĩ khoát khoát tay, biểu tình kia, rất hồn nhiên .

Trong lòng của Long vương âm thầm mắng chửi người, cái nha đầu chết tiệt kia, nói dối không đỏ mặt a.

“Nhưng sao bản vương nghe nói hắn cũng cùng đi rồi?”

Long vương vẫn nhàn nhạt hỏi như cũ .

“Chậc, quả là ta muốn hắn, vẫn tranh cãi ầm ĩ, mẫu thân lại dỗ ta, chờ ta lớn một chút, sẽ cùng hắn đi vào ...”

Tiểu Hoan Hoan nói nửa thật nửa giả, nhưng Long vương cũng không tin.

“Tiểu nha đầu, ý của ngươi là...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.