Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 917: Lăng trì Tiểu Hoan Hoan (1)



Long Vương giáo huấn nói xong, Tiểu Hoan Hoan không công mắt nhìn hắn, ngươi ngược lại không có nói dối sao?, khống chế được người khác hảo vui sao?

Bé không muốn ở đây, bé phải đi.

“Tiểu nha đầu, bổn vương thật không thích đứa nhỏ biết nói dối đâu......”

Long Vương bỗng nhiên đi lại, đến bên người Tiểu Hoan Hoan , thấp giọng nói:

“Ngươi có muốn gặp mẫu thân ngươi không?”

Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu.

“Muốn cho phụ thân ngươi khôi phục lại không?”

Tiểu Hoan Hoan lại cắn răng gật gật đầu.

“Vậy...... Nói cho bổn vương hắn đang ở đâu, bổn vương sẽ thả ngươi, cùng phụ thân của ngươi......”

Hắn, tự nhiên là nói đến......

Tiểu Nhạc Nhạc.

Hoan Hoan biết, bé lại càng biết Long Vương cũng sẽ không có thành tín như vậy.

Rồng đáng chết, ta có nói ra ngươi cũng sẽ lật lọng .

“Long Vương, ta không phải đã cùng ngươi nói sao? Hắn đang ở bên kia, không cùng chúng ta đi qua đây......”

Tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ kiên trì giữ lời nói lúc trước, Long Vương vừa nghe, hắn liền tức giận đến muốn trực tiếp giết chết Tiểu Hoan Hoan.

Bất quá, tiểu nha đầu này hiện tại không thể chết được.

Ánh mắt âm lãnh của hắn quét về phía Tà Dịch, thấy hắn không có chút dị thường nào.

Khóe miệng của hắn bỗng nhiên cong lên, lộ ra một cái độ cong tàn nhẫn.

“Tiểu nha đầu, ngươi có biết thủ đoạn của bổn vương không?”

Lúc này, Tiểu Hoan Hoan cảm thấy có một loại nguy hiểm rất rõ ràng.

Long Vương này, hắn lại muốn làm cái gì?

“Bổn vương, liền nói cho ngươi biết một ít......”

Nói xong, tay hắn nhấc lên, liền đem Tiểu Hoan Hoan bắt đến trong tay.

Tiểu Hoan Hoan làm sao có thể là đối thủ của hắn được?

Sau đó, trong tay bỗng nhiên nhiều hơn một cái lưới.

Là một cái lưới hữu hình.

Tiểu Hoan Hoan muốn né tránh, nhưng bé làm sao có thể né tránh được?

Lưới bỗng nhiên hạ xuống, đem Tiểu Hoan Hoan bao lại.

Sau đó, lưới bắt đầu thắt chặt.

Rất nhanh , Tiểu Hoan Hoan cảm thấy từng thớ thịt trên người đều rất đau ......

Cảm giác rất đau, lưới kia tựa hồ như muốn khảm vào trong da thịt của bé.

“Long Vương, ngươi thả ta ra, thả ta ra......”

Thật không thoải mái, lại nói , Tiểu Hoan Hoan khi nào thì chịu qua đau khổ như vậy?

Bé kỳ thật cũng rất lợi hại , cùng đám hài tử bằng tuổi, võ công của bé cũng xem như là đứng đầu .

Nhưng cùng Long Vương, kia là trực tiếp không có cách nào để so sánh a --

“Muốn bổn vương thả ngươi cũng được, ngươi trước đem tiểu hồ ly khai ra......”

Long Vương hắc hắc cười, lúc này nhìn thấy khuôn mặt Tiểu Hoan Hoan biến sắc, hắn ngược lại liền càng yên tâm .

Ha ha, tiểu hài tử chính là tiểu hài tử, cho dù là có trấn định cùng thành thục đi nữa, nhưng......

Bị như vậy một chút, còn không phải cái gì cũng đều sợ sao ?

Hắn hiện tại phi thường muốn biết tiểu hồ ly đang ở đâu, hắn muốn tiến giai.

Liều lĩnh tăng lên thực lực của chính mình, lúc trước bị lão hồ ly bọn họ đè nặng, truy hắn đến không có chỗ có thể đi , lúc này hắn nhất định sẽ đòi lại từng chút.

Long Vương hung hăng nghĩ, Tiểu Hoan Hoan cũng không biết ý nghĩ của hắn.

“Ta...... Long Vương, ta đã nói a......”

Tiểu Hoan Hoan sẽ không bán đứng Tiểu Nhạc Nhạc, nhưng là Tiểu Nhạc Nhạc, thấy Tiểu Hoan Hoan như vậy, hắn liền nhịn không được dùng lực ôm chặt lỗ tai .

Hắn muốn đi ra, nhưng Tiểu Hoan Hoan không đồng ý.

Hắn biết Tiểu Hoan Hoan nói được thì sẽ làm được, hắn cũng biết nếu Long Vương bắt được chính mình hắn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha chính mình.

Nhưng vì chính mình lại phải để Tiểu Hoan Hoan chịu nhiều đau khổ như vậy, trong lòng hắn lại không cam lòng.

Hắn là nam nhân, phải là hắn bảo hộ Tiểu Hoan Hoan .

Nhưng lúc này, hắn lại không có năng lực này.

“Kim......”

Tiểu Nhạc Nhạc bất đắc dĩ hô lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.