Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Đây nhất định là chủ ý hư hỏng của Long Vương, cho nên, bé muốn lạnh nhạt.
Bé đi từ từ đi vào, nữ nhân kia nhìn đến Tiểu Hoan Hoan tiến vào, cười nói:
“Ai vậy a...”
“Không biết...”
Uất Trì Tà Dịch im lặng nói, lời này để cho Tiểu Hoan Hoan rất thương tổn, nhưng bé sẽ không dễ dàng biểu hiện ra ngoài như vậy.
Hiện tại phụ thân không bình thường, bằng không, hắn tuyệt đối sẽ không nói chuyện với mình như vậy.
“Tiểu Hoan Hoan, không cần khó chịu được không?”
Tiểu Nhạc Nhạc cũng cảm giác được Tiểu Hoan Hoan khổ sở, nó khuyên nhủ.
“Ừ, ta biết...”
Tiểu Hoan Hoan khụt khà khụt khịt, thấp giọng nói:
“Tuy nhiên, hắn không nhớ rõ ta, nhưng... Ta ở bên cạnh hắn, chúng ta lại càng có cơ hội giải độc cho hắn...”
Lúc ở trogn nàh tù, khả năng bé muốn gặp hắn rất khó khăn.
Lúc này, chỉ là một nữ nhân, muốn tránh nàng, cũng không phải là việc khó gì...
Mà chỉ cần có cơ hội đơn độc, bé sẽ...
Nghĩ đến phụ thân rất nhanh có thể khôi phục bình thường, Tiểu Hoan Hoan vô cùng cao hứng.
“Đúng vậy a... Tiểu Hoan Hoan, kiên cường chút...”
Tiểu Nhạc Nhạc khích lệ nói.
Tuy rằng hắn không thể giúp Tiểu Hoan Hoan làm cái gì, nhưng hắn sẽ vẫn làm hậu thuẫn kiên cường của bé...
“Ừ, cám ơn ngươi...”
Lúc này, Tiểu Hoan Hoan cảm thấy mình không hề cô đơn.
“Ha ha, đúng rồi, ngươi là tới hầu hạ chúng ta đi?”
Nữ nhân cười a a, nụ cười kia, để cho Tiểu Hoan Hoan cảm thấy vô cùng dối trá.
“Ngươi cách phụ thân ta xa một chút...”
Không quen nhìn nàng và Tà Dịch cách gần như vậy, Tiểu Hoan Hoan tiến lên muốn tách bọn hắn ra, nữ nhân kia lại cười lạnh một tiếng:
“Tiểu nha đầu, ai là phụ thân ngươi? Lời này nhưng không thể nói lung tung...”
Nàng, căn bản cũng là môt tiểu thư, cũng là sống an nhàn sung sướng, tuýp đàn ông như thế nào chưa thấy qua?
Nhưng chỉ có người trước mắt, tuy rằng nhìn không tới mặt mũi của hắn, nhưng khí chất đó, thần thái kia, làm cho nàng nhịn không được mê luyến.
Từ thời điểm mới bắt đầu, nàng đã biết mình chẳn qua chỉ là cái thế thân.
Nhưng...
Thế thân thì thế nào?
Ví như không phải bởi vì gương mặt của mình và nữ nhân kia có phần tương tự, lúc này nàng đã bị chết.
Nàng cũng biết thân phận của tiểu nha đầu này.
Nhưng chỉ cần Long Vương ở đây, tiểu nha đầu này sẽ không có khả năng là nữ nhi của hắn.
Mà chính mình...
Muốn mạng sống, chỉ có thể liều mạng bắt lấy người nam nhân này.
Nàng rất rõ ràng, cũng rất rõ ràng, cho nên...
Nàng tính kế nhìn Tiểu Hoan Hoan, nàng sẽ không để cho tiểu nha đầu này tiếp xúc Uất Trì Tà Dịch.
Nàng cũng biết hắn có thê tử, mặc dù chính mình là thế thân, nhưng chỉ cần...
Nàng cố gắng một chút, tại trong khoảng thời gian này nhanh mang thai, có một đứa bé.( con này mơ mộng quá nhỉ???)
Về sau, mặc dù là hắn khôi phục, cũng không thể không trông coi chính mình được.
Mà chỉ có ở tại bên cạnh hắn, nàng mới có thể còn sống, thoát khỏi cái chết.
Con người, đôi khi, nguyện vọng cực kỳ nhỏ bé, vô cùng nhỏ bé.
Giống như nàng, muốn, chẳng qua là có thể an an toàn toàn sống sót mà thôi - -
Mà Tiểu Hoan Hoan, hiển nhiên không biết quyết định của nàng.
Nếu lúc này bé có võ công, tuyệt đối sẽ không bỏ qua người nữ nhân này.
“Là sao? Cha ta đều không nói chuyện, chỗ nào có phần của ngươi nói chuyện vậy?”
Tiểu Hoan Hoan khinh thường bĩu môi, nữ nhân này, ngay cả xách giày cho cho mẫu thân cũng không xứng.
“Tướng công...”
Nữ tử ủy khuất mím môi, như vậy thấy thế nào cũng có phần còn giống như là học tập Tiểu Hoan Hoan...
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.