Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 942: Có điều vướng bận



Hai ngày này, hắn có nghe qua chuyện của bọn họ.

Nữ nhân này, nhưng là một người vô cùng thông minh .

Long Vương bỗng nhiên vung tay lên, hình ảnh trước mắt biến mất.

“Bạch Sử, ngươi đi xuống trước đi......”

Bạch Sử vội vàng gật đầu cáo từ, người trong phòng cũng đều đi theo lui xuống.

Lúc này, trong phòng lớn như vậy , cũng chỉ có hai người bọn họ.

Long Vương nhìn Đậu Yên Nhi, hắn đang đợi.

“Long Vương......”

Quả nhiên, Đậu Yên Nhi lảo đảo đi tới, dựa vào bên người Long Vương, thấp giọng nói:

“Long Vương, ngài uy vũ như thế, tại sao bên người lại không có lấy một nữ nhân hầu hạ vậy?”

Lời này, nói vô cùng ngả ngớn.

Long Vương thản nhiên cười:

“Đây không phải là có một người sao?”

Hắn vươn tay, vuốt bàn tay nhỏ bé của Đậu Yên Nhi, thân mình Đậu Yên Nhi run lên một cái, sau đó cúi đầu nhìn tay của Long Vương.

Tay hắn vô cùng thon dài, người cũng không sai......

Chỉ là, hai loại nhan sắc này......

Một nửa là màu đen, một nửa là màu trắng , làm cho người ta cảm giác có chút quỷ dị .

Đậu Yên Nhi có chút khó chịu, nhưng nàng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

Thân mình càng nhanh dán đến trên người Long Vương, Long Vương ha ha cười, trở tay liền ôm lấy nữ nhân chủ động đưa lên cửa này.

Ha ha, hắn đã thật lâu không cùng người ngoạn cái này, hắn có chút nhớ đâu?

“A...... Long Vương, ngươi......”

Long Vương rất uy mãnh.

Mà Đậu Yên Nhi, cũng không phải là người mảnh mai, thời điểm lúc đó, nàng nhưng là thiếu chút nữa cũng liền chết ở trên giường rồi .

Mà Tề Gia gia chủ, bởi vì mĩ mạo của nàng, cơ hồ cũng là cùng nàng triền miên một đêm .

Tề Sơ, càng là sẽ ngoạn cái này......

Cho nên, thủ đoạn của Đậu Yên Nhi rất nhiều, Long Vương cũng rất cao hứng.,

Thời điểm tối tận hứng, Đậu Yên Nhi bỗng nhiên cảm thấy không đúng, bởi vì phía dưới bỗng nhiên rất đau.

Nàng mê mang mở mắt ra, thế nhưng nàng nhìn thấy......

Không phải là người, là một con rồng......

Dĩ nhiên là một con rồng đang ở trên người chính mình, cùng chính mình......

A một tiếng, cuối cùng Đậu Yên Nhi hôn mê bất tỉnh.

“Hừ, cũng chỉ có chút lá gan như vậy......”

Thấy nữ nhân dưới thân đã ngất , Long Vương cũng không có dừng lại.

Nữ nhân này tư vị thật không sai, bất quá, làm người cũng ngoạn không tận hứng như làm rồng a.

Về phần Uất Trì Tà Dịch bên kia, liền theo bọn họ đi-----

Ngất xỉu một lần, sức khỏe của Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ không được tốt lắm....

Này, nếu là do thân thể mệt nhọc vậy cũng không có việc gì, ăn chút đan dược thì tốt rồi.

Nhưng chuyện tinh thần này......

Đông Phương Ngữ Hinh có chút hết chỗ nói, cái này phải làm thế nào?

Với tinh thần và sức khỏe hiện tại , nàng căn bản không có khả năng nghiên cứu ra độc dược .

Hơn nữa, nàng bỗng nhiên nghĩ đến lời nói của lão hòa thượng, về......

Chuyện ở bên kia......

Bên kia nàng có vướng bận sao? Kỳ thật là không có ......

Năm người bọn họ vẫn luôn cùng nhau, vào sinh ra tử , so với thân huynh muội đều muốn thân hơn.

Bọn họ cũng không phải là kẻ yếu, mặc kệ là ai, đi ra đều có thể làm rung chuyển một góc trời.

Nhưng ......

Nàng làm sao có thể vướng bận bọn họ đây?

Không có chính mình, bọn họ giống nhau cũng sẽ sống rất tốt.

Cho nên.... .......

Mà ở bên này, Uất Trì Tà Dịch cùng Hoan Hoan thì lại bất đồng , nếu như chính mình biến mất, nàng không biết Uất Trì Tà Dịch sẽ làm ra chuyện điên cuồng như thế nào nữa.

Cho nên, nàng sẽ không trở về , tuyệt đối sẽ không.

“Hinh Nhi......”

Nghe thấy có người gọi chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh có chút hiếu kỳ, lúc này là ai tới đây?

Quay đầu, nhìn thấy bóng lưng cao lớn kia......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.