Đích Thê Tại Thượng

Chương 42



Cố Thanh Trúc tiếp nhận Nhân Ân Đường, phía trước của y quán không có thay đổi gì, riêng tứ hợp viện nhỏ ở phía sau, nàng cho người tu sửa lại một lần nữa, thêm vào vài thứ, nàng định làm nơi nghỉ ngơi trong lúc xem bệnh, mọi người đều biết Lư đại phu giao y quán lại cho đồ đệ của ông, sau đó bản thân mình đi Vân Nam đoàn viên với nữ nhi và con rể.

Vốn dĩ lúc Lư đại phu còn ở đây, Cố Thanh Trúc và Lư đại phu phân biệt xem bệnh, ở xung quanh vùng này cũng coi như có chút danh tiếng, nhắc tới Tiểu Trúc đại phu của Nhân Ân Đường, những người nhận thức nàng, không có một ai nói không tốt, tuổi còn nhỏ cũng không sao, chỉ cần có thể xem bệnh cho mọi người là được, huống hồ ai nấy đều thấy được, Tiểu Trúc đại phu xuất thân bất phàm, căn bản không để bụng hiệu thuốc kinh doanh lời lỗ như thế nào, có những người không có tiền trị bệnh, sẽ được khám bệnh miễn phí, ngay cả thuốc cũng tặng không lấy tiến, người thường xuyên qua lại nơi này, đều nói Tiểu Trúc đại phu của Nhân Ân Đường là tiểu bồ tát cứu khổ cứu nạn.

Hậu viện được sửa chữa hoàn toàn dựa theo ý của Cố Thanh Trúc, đến trước cuối năm thì mọi thứ đều làm xong. Trước khi ăn tết, trong kinh nghênh đón một việc vui lớn, Võ An Hầu lĩnh mệnh xuất chinh, khải hoàn mà về, Hoàng thượng vô cùng vui mừng, trên yến tiệc mừng công liên tiếp phong thưởng, sắc phong Kỳ Quý Phi làm Hoàng Hậu, nhi tử của Võ An Hầu làm Thái Tử.

Chuyện Kỳ Quý Phi được phong hậu, không phải là việc quá bất ngờ đối với các đại thế gia, từ lúc Võ An Hầu lãnh binh xuất chinh, thì đã có người phỏng đoán, chỉ cần Võ An Hầu chiến thắng trở về, Kỳ Quý Phi tất nhiên sẽ được phong hậu, hiện giờ suy đoán này đã lưu truyền hơn nửa năm, cho nên đến lúc tuyên bố, vẫn không khiến cho mọi người bị dao động.

Chuyện này đối với Cố Thanh Trúc mà nói, cũng coi như là một chuyện tốt.

Kỳ Quý Phi trở thành Kỳ hoàng hậu, phủ Võ An Hầu chính thức tấn chức lên nhất đẳng quân hầu phủ. Nói cách khác, từ giờ trở đi, khảo nghiệm của phủ Võ An Hầu mới vừa bắt đầu, Kỳ Huyên trải qua một đời, sẽ không tái phạm sai lầm ở đời trước, mà nếu muốn không phạm sai lầm, hắn nhất định phải bỏ ra rất nhiều tâm tư, như vậy gần nhất, hắn sẽ không có thời gian đến dây dưa với nàng.

Nhưng việc làm Cố Thanh Trúc cảm thấy vui mừng đó là, từ ngày ấy, gặp mặt ở phủ An Quốc Công, sau khi nàng và Kỳ Huyên giáp mặt nói những lời tàn nhẫn kia, hắn quả thực không còn dây dưa, thật ra kết quả như vậy, đối với hai người đều tốt, so với việc miễn cưỡng ở bên nhau, không bằng buông tay một cách thoải mái, sống cuộc đời của mỗi người.

* * *

Trước đêm trừ tịch nửa tháng, Tần thị lại không cảm nhận được một chút không khí của ngày tết, ngồi ở đại sảnh đánh bàn tính bùm bùm, đây là lần đầu tiên nàng chủ trì việc ăn tết trong phủ, lại không nghĩ rằng, chỉ là một việc ăn tết bình thường, thế nhưng phải tốn nhiều bạc như vậy.

Một tháng trước, nàng lấy hai vạn lượng ở chỗ Cố Tri Viễn chuẩn bị ăn tết, không nghĩ tới đồ vật phải chuẩn bị nhiều như vậy, còn nghĩ rằng nếu dư dả, sẽ may thêm nhiều xiêm y cho mình cùng bọn nhỏ, mua cho nữ nhi một bộ trang sức vàng ròng mà nàng tâm tâm niệm niệm, đại nhi tử cùng tiểu nhi tử, còn có nhà mẹ đẻ thân thích bên kia cũng đều mua cho vài thứ, Tần thị tính toán ước chừng tốn khoảng bảy tám ngàn lượng, nghĩ còn thừa nhiều bạc như vậy, hẳn là đủ dùng, lại không nghĩ rằng, đồ vật chỉ mới chuẩn bị được một nửa, tiền thì đã sắp tiêu hết.

Tần thị cảm thấy nhất định là bọn hạ nhân gian lận, người đi mua đồ liên thủ với phòng thu chi ăn chặn bạc của nàng, nên nàng lấy sổ sách tự mình tính, phát hiện khoản chi tốn khá nhiều bạc trong sổ sách, là giấy và bút mực của Cố Tri Viễn, tốn ước chừng sáu ngàn hai, lập tức gọi người mua đồ và phòng thu chi tới hỏi:

"Bút mực và giấy này là nạm vàng ngọc sao? Tại sao lại quý như vậy, các ngươi coi thường ta không biết xem sổ sách, cho nên lừa gạt ta có phải hay không?" Tần thị ngồi ở ghế chủ vị, nàng muốn thể hiện uy phong của chủ mẫu.

Tiên sinh phòng thu chi và người mua đồ đối chiếu sổ sách, người mua đồ tiến lên đáp lời:

"Phu nhân, giấy Bá gia dùng là giấy hoa bạc cao cấp đặc biệt của Nhất Trừng Đường, loại giấy này công nghệ đặc biệt phức tạp, mười công nhân kết hợp lại làm ba bốn ngày, lại phơi nắng bảy tám lần mới có thể làm ra một tờ, giá cả tự nhiên sẽ cao. Lúc đầu là phu nhân chỉ định chọn mua cho Bá gia, năm nay giá cả còn đắt hơn mấy lượng."

Trước kia Tần thị cũng nghe nói qua loại này giấy, cảm thấy chẳng qua là một ít tiểu thương vì lừa những người không hiểu học vấn, nghèo nhưng thích khoe mẽ, cũng chỉ có loại người nhà giàu mới nổi như Thẩm thị sẽ tin tưởng, một tờ giấy có thể cho nàng làm một thân xiêm y, bất quá cũng chỉ là vật dùng để viết chữ..

"Bá gia nói qua nhất định phải dùng này giấy sao?" Tần thị tròng mắt vừa chuyển liền có tính toán.

Người mua đồ lắc đầu: "Thật ra Bá gia chưa nói nhất định phải dùng, chúng tiểu nhân chính là làm theo lệ thường.."

Không đợi hắn nói xong, Tần thị liền ngắt lời: "Lệ thường cái gì? Ngươi muốn theo lệ thường của phu nhân lúc đầu, sao không chết theo nàng đi."

Người mua đồ bị mắng một hồi, trong lòng thầm hận, trên mặt lại không dám lộ ra, cúi đầu không dám nói lời nào, Tần thị thấy hắn như vậy, buông sổ sách xuống, do dự hỏi: "Ngươi nói giấy này là giấy hoa bạc cao cấp đặc biệt, vậy là còn có giấy cấp thấp chút? Nhìn bề ngoài thật sự không giống nhau sao?"

"Hồi phu nhân, tiểu nhân không hiểu tranh chữ, nhưng mà giấy hoa bạc cao cấp đặc biệt của Nhất Trừng Đường so với giấy hoa bạc bình thường, thoạt nhìn không có gì khác nhau, chỉ là dưới ánh mặt trời sẽ không lấp lánh. Giá cả rẻ hơn gấp mười lần."

Trước mắt Tần thị sáng ngời: "Như thế, thì có thể đổi giấy hoa bạc cao cấp thành giấy hoa bạc bình thường, dù sao thoạt nhìn không có gì khác biệt, hà tất phải lãng phí bạc như vậy."

Người mua đồ không dám phản bác, nghe lời lui ra.

Tiên sinh phòng thu chi lưu lại tiếp tục cùng Tần thị đối chiếu sổ sách, đem phần chi của giấy hoa bạc tính lại một lần nữa, lúc này mới đủ bạc cho đồ vật ăn tết phải dùng trong phủ, còn có tiền chuẩn bị quà tặng đi chúc tết đầu năm cũng gần đủ rồi, Tần thị mới vừa thở ra một hơi, tiên sinh phòng thu chi liền hỏi:

"Không biết năm nay phu nhân tính toán lí xì cho người trong phủ cái gì, là bạc hay là thứ khác, để ta chuẩn bị sớm chút."

Tần thị mày nhăn lại: "Lì xì cái gì?"

"Chính là hồng bao đầu năm, lúc đầu phu nhân phát theo hai tháng tiền lương của mỗi người, giúp cho năm mới đại cát, dấu hiệu tốt, gặp nhiều thuận lợi. Nhưng mà năm nay nếu cho, thì có khả năng phải tốn nhiều bạc hơn năm ngoái một chút, bởi vì giữa năm, phu nhân thu nhận hơn một trăm năm mươi người vào phủ, những người này cũng phải lì xì mới được, không thể nặng bên này nhẹ bên kia."

Tiên sinh phòng thu chi mắt nhìm mũi, mũi nhìm tim đem chuyện này nói ra, hắn học thông minh, không nói theo lệ thường của phu nhân lúc đầu, sợ Tần thị cũng bảo hắn đi chết đi, vậy chẳng phải là xúi quẩy lắm sao.

Thật ra vừa nghe nhắc nhở Như vậy, Tần thị nhớ tới, hình như là có việc này, mồng một tết mỗi năm, chủ viện đều sẽ chuẩn bị hồng bao, mỗi năm Tần thị cũng có thể nhận được, khi đó nàng là di nương, mỗi tháng được phát mười lượng bạc, mồng một đầu năm có thể nhận được tay hai mươi lượng, lúc ấy rất coi trọng phần bạc này, bởi vì đủ tiêu dung vài tháng.

Hiện tại, Không nghĩ tới phần bạc này nàng lại phải bỏ ra.

"Hồng bao hẳn là phát, tính tổng cộng nhiều ít bạc?" Tần thị bưng chén trà bên cạnh lên, uống một ngụm.

Tiên sinh phòng thu chi giơ lên một ngón tay nói với Tần thị: "Năm nay ít nhất phải đến một vạn lượng."

Tần thị nghe xong, thiếu chút nữa phun trà trong miệng ra tới, thật vất vả nuốt xuống, nhíu mày hỏi: "Nhiều ít?"

"Một, một vạn lượng. Tính như vậy vẫn thiếu, mỗi năm còn phải có chút tiền hoa hồng, sợ đến lúc đó phát cho mọi người không đủ, sẽ có người nói ra nói vào."

Tần thị theo bản năng nuốt nước miếng, ho khan một tiếng, cố gắng che dấu vẻ mặt kinh ngạc của mình, nếu lúc Thẩm thị còn sống phát số tiền này, đến lượt nàng thì lại không phát, bọn hạ nhân chắc chắn cảm thấy tân phu nhân như nàng không bằng được phu nhân lúc trước, Tần thị không muốn nghe được những lời như vậy, nhưng nếu không muốn nghe, phải lấy bạc ra, vốn dĩ bạc ăn tết bạc đã căng thẳng, bây giờ còn phải chi them một vạn lượng, nàng biết phải lấy bạc từ chỗ nào?

Suy nghĩ nửa ngày, Tần thị nói: "Hồng bao năm nay, phát là nhất định sẽ phát, chẳng qua, ta nghĩ phát hồng bao khác chút ít so với phu nhân lúc đầu, nàng phát bạc, ta đây phát đồ vật là được rồi."

Tiên sinh phòng thu chi sửng sốt, sau đó gật đầu: "Vâng, phát đồ vật cũng tốt, không biết phu nhân muốn phát cái gì?"

"Lần trước người ở thôn trang đến báo, nói năm nay thu hoạch không tồi, lương thực được mùa, kho còn dự trữ không ít hạt kê, nếu không đem số hạt kê này xử lý, chờ đến sang năm lại có thêm hạt kê mới, thôn trang cũng không có chỗ dự trữ, vậy dứt khoát chia mọi người là tốt rồi, ngươi đi nói với mọi người về việc hồng bao, năm nay lương thực các gia đình ăn, phu nhân sẽ bao hết, không cần phải mua."

Tiên sinh phòng thu chi nghe đến đó, rốt cuộc cũng hiểu rõ ý của Tần thị, tân phu nhân không có bạc để lấy ra, lại không muốn mất mặt, nên nghĩ ra chủ ý che giấu như vậy, lấy hạt kê cũ ăn không hết làm hồng bao mừng năm mới, cũng là lần đầu tiên nghe nói, một bao hạt kê cũ có thể đáng bao nhiêu tiền?

Trước năm mới, nếu những lời này bị truyền ra ngoài, còn không biết bị người khác mắng thành cái dạng gì đâu.

Tiên sinh phòng thu chi sau khi rời khỏi Tây Cầm Viên, cũng không đi đến nơi khác báo lại sự việc, chỉ cúi đầu đi về phòng thu chi, ông không muốn quan tâm đến những việc nhàn rỗi tốn công vô ích này, dù sao ông chỉ là người ghi sổ sách, phu nhân muốn phát lương thực, thì có liên quan gì đến ông đâu.

Trách không được mọi người đều nói cửa ải cuối năm, cửa ải cuối năm, không phải chỉ trong nhà dân chúng mới có cửa ải cuối năm không quá tốt, ngay cả Tần thị quản lý Bá phủ, cửa ải cuối năm cũng không tốt bao nhiêu, những thứ dầu, muối, tương, dấm, trà ăn uống hằng ngày, có thứ nào không dùng bạc đi mua. Năm nay, hiệu quả kinh doanh và lợi nhuận của cửa hàng Bá phủ giảm hơn phân nửa so với mọi năm, nguyên nhân là năm cửa hang kiếm được tiền, tất cả đều trả lại cho Cố Thanh Trúc, số còn lại, chỉ có cửa hàng gạo thóc kinh doanh hơi tốt một chút, cửa hàng bán đèn lồng, bán hương nến cũng chỉ có thể duy trì không lỗ vốn, căn bản không có lợi nhuận gì.

Không có bạc thì cho dù là một người phụ nữ khéo léo cũng rất khó để xử lý tốt mọi việc, cho dù Tần thị có lòng muốn đem bá phủ chuẩn bị thật tốt từ trên xuống dưới, nhưng trong túi lại không có bạc, cho nên, bất đắc dĩ, chỉ có thể đem quy cách của những đồ vật sử dụng trong phủ, một lần lại một lần đổi sang loại có chất lượng bình thường.

Ngay cả cơm tất niên cũng từ năm mươi sáu món, tiết kiệm còn hai mươi sáu món, một bàn lớn người ngồi vây quanh ở bên nhau, uống chút rượu, ăn chút điểm tâm, đồ ăn cũng không đủ gắp. Vốn dĩ vẫn có mấy người di nương ngầm quở trách, nói đồ ăn năm nay không nhiều bằng năm rồi, không ăn ngon bằng năm rồi, Tần thị chỉ xem như không nghe thấy.

Đêm Trừ tịch đón giao thừa xong, Tần thị vào nhà, trong phòng thiêu địa long ấm áp, Cố Tri Viễn ngồi đọc sách ở gần giá cắm nến, sau khi Tần thị đi vào, dựa theo thói quen của Cố Tri Viễn, pha cho ông một ly trà thơm, Cố Tri Viễn cũng không ngẩng đầu lên, tiếp nhận nước trà thì uống ngay.

Uống hai ngụm liền để qua một bên, nhân lúc lật sang trang sách mới nói một câu:

"Trà không có hương vị, sao lại thay đổi?"

Tần thị giật thót tim, nghe vậy cười nói: "À, loại trà thường dùng, cửa hàng không có, cuối năm nhân gia mua nhiều, hàng hóa bị gián đoạn cũng là chuyện bình thường."

Cố Tri Viễn giương mắt nhìn nhìn nàng, gật đầu: "Đúng vậy, trong kinh có nhiều gia đình phú quý, đều uống loại này trà thơm này, lần sau đi mua sớm chút, những loại trà khác ta cảm thấy không hợp khẩu vị."

Tần thị thu lại vẻ mặt, cười trả lời: "Dạ, chờ đến tháng giêng, thiếp lại phái người đi mua, mấy ngày này, ngài tạm chấp nhận một chút."

Cố Tri Viễn tùy ý gật đầu, không nói cái gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.