Đích Trưởng Công Chúa

Chương 53: Chương 55





Ở trên đường về cung, mọi người trong lòng đều rất trầm trọng, rốt cuộc con Tuyên Hoà đế cũng không nhiều, hoàng tử sống sót chỉ có mấy người như vậy, hiện giờ lại đã chết một người, mặc kệ quan hệ của bọn họ cùng Tiêu Thành Sử quan hệ không tốt, đây cũng là em trai bọn họ.

Hơn nữa Tiêu Thành Sử chết vì sao liên quan Nhị công chúa Tiêu Thanh Dung, điểm này làm vài người nghĩ trăm lần cũng không ra.

Bởi vì Tứ hoàng tử vừa mới rời đi trước, cũng không cùng bọn họ ở bên nhau, cho nên tuy phái người đi thông tri, cũng so với bọn họ muộn chút, đặc biệt là vài người rất có ăn ý như là đều quá mức kinh ngạc quên mất Tứ hoàng tử.

Khi trên đường về cung mới dường như nghĩ tới.

Tuyên Hoà đế đã biết chuyện hoàng tử Trịnh quốc, hai việc này trùng hợp hay gì đều làm lòng Tuyên Hoà đế sinh cảnh giác.

Một là ở hoàng cung một là ở trường săn sao có thể trùng hợp như thế.

Trùng hợp làm người rùng mình.


Lý Đức Trung bưng một ly trà hoa lại đây, thật cẩn thận khuyên nhủ, “Bệ hạ uống miếng nước trước đi.”
Tuyên Hoà đế có chút mỏi mệt tựa lưng vào ghế ngồi, bưng trà uống một ngụm, “Đây là……”
“Trưởng công chúa đặc biệt hỏi thái y, thái y nói bệ hạ uống chút trà hoa cúc thì tốt.” Lý Đức Trung giải thích, “Cho nên trưởng công chúa tặng không ít, nô tài vừa mới nhìn bệ hạ có chút…… Cho nên tự chủ trương pha trà hoa cúc cho bệ hạ.”
Tuyên Hoà đế lại uống một ngụm, gật gật đầu, “Ngươi nói quan hệ Nhị công chúa và Thất hoàng tử không tốt?”
“Đúng vậy.” Lý Đức Trung cung vừa nói nói, “Nô tài đặc biệt hỏi thăm, Nhị công chúa tuy cùng Thất hoàng tử là chị em cùng mẹ, nhưng Lâm Quý Phi cũng không thích để Nhị công chúa và Thất hoàng tử thân cận.”
Tuyên Hoà đế nghĩ đến quan hệ của Huyền Huyền và Tỉ Nhi rất tốt giống như một người, khẽ cau mày, “Điều tra ra vì sao?”
“Suy nghĩ của Quý Phi nương nương nô tài không thể hiểu hết, chỉ là nghe cung nhân nói, không chỉ có Nhị công chúa, Quý Phi nương nương không thích bất luận kẻ nào tiếp cận Thất hoàng tử.

Thậm chí Nhị hoàng tử, Tứ hoàng tử, Thái Tử và trưởng công chúa vài lần mời Thất hoàng tử, Quý Phi nương nương đều lấy các loại lý do từ chối.” Lý Đức Trung hơi rũ mắt, “Ngay cả Thất hoàng tử bị bệnh, đều là thỉnh thái y riêng, phương thuốc mấy thái ý đối chiếu nhau Quý Phi nương nương mới để Thất hoàng tử uống.”
Tuyên Hoà đế hiểu rõ một chút, đây là Lâm Quý Phi quá mức đa nghi, thậm chí không cho Thất hoàng tử cùng bất luận kẻ nào thân cận, như vậy quan hệ tình cảm với mấy cái anh chị em như thế nào sẽ tốt.

Kỳ thật đây cũng là kỹ xảo nói chuyện của Lý Đức Trung, cùng một chuyện có thể làm Tuyên Hoà đế cảm thấy người này quan tâm con quá mức cẩn thận, cũng có thể làm người cảm thấy quá mức đa nghi.

Cho nên có rất nhiều người đều không muốn đắc tội Lý Đức Trung, liền Lâm Quý Phi như vậy, đối Lý Đức Trung ngày thường cũng là khách khí, đánh thưởng gì chưa bao giờ nương tay, chỉ tiếc Huệ Ý Hoàng hậu đối Lý Đức Trung có ơn tri ngộ, trưởng công chúa lại giúp Lý Đức Trung nhiều lần.

Ông ngày thường tuy không biểu hiện ra ngoài, chính là bắt được cơ hội sẽ không bỏ qua.

“Hừ.” Tuyên Hoà đế trên mặt sắc mặt giận dữ chợt lóe, “Vậy chuyện lần này đâu?”
“Nô tài dò hỏi cung nhân hầu hạ ở Ngự Hoa Viên và Bồng Lai điện, hôm nay Nhị công chúa bởi vì tâm tình không vui đi dạo Ngự Hoa Viên gặp Thất hoàng tử hai người liền kết bạn mà đi, chỉ là không biết vì sao ở trong vườn đã xảy ra chút cãi vã, hai người liền tách ra, ai biết còn không có bao lâu Thất hoàng tử liền…… Nhị công chúa lúc ấy ở trong đình nghỉ cách đó không xa.” Lý Đức Trung nói hàm súc, không có chính xác nói chuyện Nhị công chúa mặc kệ, cũng không có nói thẳng chính là Nhị công chúa làm.

“Ngự Hoa Viên còn có ai?” Tuyên Hoà đế cầm trà hoa trong tay uống xong, ly thả lại trên bàn, trầm giọng hỏi.

“Thục phi nương nương bên người cung nữ, nói là đi giúp Thục phi nương nương hái hoa.” Lý Đức Trung nói, “Ninh phi nương nương đang cùng Tam công chúa ở Ninh Chiếu điện, Lục hoàng tử ở Đông Cung cùng Thái Tử.” Cuối cùng, “Lâm quý nhân ở trong cung Quý Phi nương nương, Dung Tần và Hứa thường tại ở cùng nhau.”
“Lâm quý nhân cùng Lâm Quý Phi?” Tuyên Hoà đế đôi mắt mị một chút, hỏi.

“Đúng vậy.” Lý Đức Trung mở miệng nói, “Hai tỷ muội sợ là có lời riêng tư muốn nói, đem cung nhân đều đuổi đi ra ngoài, nô tài không hỏi thăm ra các nàng nói gì.”
Lâm gia, Tuyên Hoà đế ngón tay sờ soạng ngọc ban chỉ, tuy rằng đối Thất hoàng tử hết hy vọng trong khổ sở, nhưng là Lâm gia tâm tư quá lớn, “Lâm Quý Phi các nàng hiện tại thế nào?”
“Quý Phi nương nương vẫn ở bên ngoài cầu gặp bệ hạ, lâm quý nhân ở cùng.” Lý Đức Trung nói, bởi vì Tuyên Hoà đế phân phó bất luận kẻ nào cũng không thể quấy rầy, cho nên cung nhân liền đem người ngăn ở bên ngoài, “Nghe nói quỳ gối ở cửa, cầu bệ hạ chủ trì công đạo.”
“Cho các nàng vào đi.” Tuyên Hoà đế suy tư một chút phân phó.


“Dạ được.” Lý Đức Trung lúc này mới đi ra ngoài, thỉnh bọn Lâm Quý Phi tiến vào.

Lâm Quý Phi khóc đến thân mình đều mềm, bị Lâm quý nhân đỡ vào trong, vừa thấy đến Tuyên Hoà đế liền quỳ bò trên mặt đất, “Cầu bệ hạ vì Sử nhi làm chủ a…… Sử nhi đáng thương của chúng ta mới lớn như vậy…… Bệ hạ……”
Tuyên Hoà đế nhìn Lý Đức Trung liếc mắt một cái, Lý Đức Trung chạy nhanh qua khuyên nhủ, “Quý Phi nương nương trước bình tĩnh một chút, bệ hạ vẫn đang tra chuyện này……”
“Cút, chính là các ngươi đem ta ngăn ở bên ngoài.” Lâm Quý Phi nhìn về phía Lý Đức Trung đầy thù hận, con trai vừa mới chết nàng liền tới tìm Tuyên Hoà đế, ai biết căn bản không vào được, “Ta muốn các ngươi vì Sử nhi đền mạng.”
Lý Đức Trung cũng không biện giải, liền quỳ xuống tới nói, “Nô tài đáng chết.”
“Được rồi.” Tuyên Hoà đế thấy thế nhíu mày, “Còn thể thống gì, Lâm quý nhân đỡ tỷ tỷ nàng trở về nghỉ ngơi, Sử nhi cũng là con trai trẫm, trẫm sẽ không bỏ qua người hại chết Sử nhi.”
Lâm quý nhân cũng ôn nhu khuyên nhủ, “Tỷ tỷ, bệ hạ nhất định sẽ vì tỷ làm chủ, tỷ đừng khóc.” Tuy rằng Lâm quý nhân cũng khóc, nhưng là bộ dáng khóc cùng Lâm Quý Phi hoàn toàn khác, nàng có một loại cảm giác đẹp hoa lê dưới mưa, khuyên Lâm Quý Phi hai câu, Lâm quý nhân cầu, “Bệ hạ, Nhị công chúa là chị ruột Thất hoàng tử, nhất định không phải là Nhị công chúa làm, Nhị công chúa có thấy Thất hoàng tử…… Trong lòng khẳng định sợ hãi, thỉnh bệ hạ cho phép tỷ tỷ đem Nhị công chúa đưa về Bồng Lai điện chăm sóc.”
Lâm quý nhân nói còn không dấu vết mà chạm Lâm Quý Phi, Lâm Quý Phi căn bản không nghĩ gặp đứa con gái này, chỉ là tựa như muội muội nói, con trai của nàng đã chết, con gái nhất định phải giữ được.

Lâm Quý Phi dập đầu nói, “Thanh Dung luôn luôn thiện tâm, lần này…… Thỉnh bệ hạ cho phép thần thiếp đón con gái về.”
“Không cần.” Tuyên Hoà đế vừa mới đối Lâm Quý Phi có một chút đồng tình giờ cũng không còn.

Lúc này còn không quên tính kế, xem ngài không thấy khi nói đến con gái mắt Lâm Quý Phi oán hận, “Để Thanh Dung trước đến ở Phượng Dương Các, Lý Đức Trung đưa Lâm Quý Phi trở về, Lâm Quý nhân không có việc gì bầu bạn Lâm Quý Phi nhiều hơn.” Nói xong liền vẫy vẫy tay, “Chuyện này trẫm sẽ đi tra.”
Lâm Quý Phi còn muốn nói chuyện, đã bị Lâm quý nhân kéo ra ngoài, nàng nghe ra cảnh cáo của Tuyên Hoà đế, càng là nhìn ra địa vị Lâm Quý Phi trong lòng Tuyên Hoà đế, xem ra nàng cần làm kế hoạch lại.

“Trưởng công chúa bọn họ đã trở lại sao?” Đám người rời đi, Tuyên Hoà đế mới hỏi.

“Đang trên đường.”
Tuyên Hoà đế vừa muốn nói gì, liền nghe thấy bên ngoài có giọng tiểu thái giám, Lý Đức Trung bước nhanh ra ngoài, hỏi nói mấy câu sau liền trở về, nói, “Bệ hạ, Thái Hậu té xỉu.”
“Cái gì?” Tuyên Hoà đế đột nhiên đứng lên, “Trẫm không phải lệnh gạt Thái Hậu sao?” Nói xong cũng không đợi trả lời, liền đi ra ngoài.

Lý Đức Trung đầy mặt ngượng nghịu, “Tĩnh phi nương nương cũng động thai khí, sợ là muốn sinh non.”
“Làm người đi thông báo Thái Tử, lập tức đi chỗ Thái Hậu.” Tuyên Hoà đế một bên đi ra ngoài một bên phân phó nói, “Cửa cung cho người chờ, trưởng công chúa bọn họ vừa trở về liền trực tiếp đi gặp Thái Hậu.”
“Dạ được.”
“Kêu Ninh phi chăm sóc Tĩnh phi, Trịnh quốc hoàng tử lưu hai thái y, Tĩnh phi kia đi hai cái thái y, dư lại toàn bộ đến Từ Ninh Cung chăm sóc Thái Hậu.”
Lý Đức Trung nhất nhất đồng ý, trong lòng tính ra lần này Lâm Quý Phi sợ là liền Tĩnh phi đều hận lên, ai làm nàng không có hài tử, Tĩnh phi liền sắp sinh, sinh chính là công chúa còn dễ nói chuyện, là hoàng tử…… Nhưng Tĩnh phi nhìn liền không khỏe mạnh thế nào, lần này lại sinh non, kia hài tử sợ là không khỏe mạnh đến nổi đi.


Tiêu Nguyên Mẫn bọn họ nhận tin tức, không dám chậm trễ chút nào, hướng Từ Ninh Cung đi đến, Lý Đức Trung phái tới tiểu thái giám nhanh nhẹn, mấy câu đem chuyện nói rõ ràng, nghe được Tĩnh phi sinh non, Tiêu Nguyên Mẫn và Tiêu Thành Hiên liếc nhau, “Mộ Dung Hi huynh đi về trước.”
Chuyện này không thích hợp Mộ Dung Hi tham dự, vốn dĩ Tuyên Hoà đế đô hạ mệnh lệnh không cho Hoàng Thái Hậu biết, chính là cố tình truyền tới tai Hoàng Thái Hậu, còn ở lúc Tĩnh phi vấn an Thái hậu, thậm chí Tĩnh phi động thai khí sinh non, Thái Hậu cũng té xỉu.

Hơn nữa vì cái gì trường săn thú xảy ra chuyện, trong cung cũng xảy ra chuyện, chuyện Trịnh quốc hoàng tử cùng Tiêu Thành Sử chết rốt cuộc có hay không quan hệ? Tiêu Nguyên Mẫn chỉ cảm thấy đau đầu.

“Được.” Mộ Dung Hi cũng hiểu, có một số việc trong cung hoàng tử công chúa bọn họ biết không ngại, nhưng là để thần tử biết, tuy không nói bị giết, cũng sẽ làm hoàng đế chán ghét, chuyện này đối bọn họ tới nói là trí mạng.

Chỉ là trưởng công chúa ở ngay lúc này còn có thể nghĩ đến hắn, chiếu cố đến hắn, làm Mộ Dung Hi trong lòng cảm động, nhìn thoáng qua khuôn mặt trưởng công chúa, Mộ Dung Hi hành lễ sau lẳng lặng chờ bọn họ rời đi, mới xoay người hướng phía ngoài cung bước đi.

Trưởng công chúa bọn họ có việc yêu cầu cần làm, hắn cũng có, trong cung sự tình hắn không thích hợp nhúng tay đi tra, chính là chuyện trường săn……
Phải biết rằng trước mỗi lần săn thú, khu vực săn bắn đều muốn kiểm tra cẩn thận, những cái đó bụi gai vật cản cũng phải bị xóa, thậm chí có Nhị hoàng tử kiểm tra cẩn thận, khu vực săn bắn chính là kiểm tra không ngừng một lần rồi.

Như thế nào sẽ vô duyên vô cớ xuất hiện bụi gai không nói, phụ cận còn vừa lúc có cục đá, đây là sợ không có mạng người.

Đột nhiên nhìn lên, như là Tứ hoàng tử được không ít chỗ tốt, chính là cẩn thận cân nhắc, sợ là Tứ hoàng tử sẽ không lấy lòng chỗ Tuyên Hoà đế, rốt cuộc mặc kệ là Nhị hoàng tử vẫn là trưởng công chúa, nhưng đều không phải có người chủ mưu.

Hơn nữa liền tính muốn tranh giành, lấy tới nước phụ thuộc hoàng tộc kia, liền có chút quá mức, thậm chí có thể nói là phân không rõ nặng nhẹ.

Như vậy Tứ hoàng tử khác thường là vì sao? Chuyện khu vực săn bắn rốt cuộc là người phương nào làm?
Thậm chí còn Thất hoàng tử chết…… Mộ Dung Hi chau mày, chỉ cảm thấy càng thêm hỗn loạn.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.