Đích Trưởng Nữ

Chương 171-2: Thi hội (2)



Sau khi từ hôn, Lâm Khê Nhiễm vẫn đưa Như Tuyết vào Trung Nghĩa hầu phủ. Cho dù nói thế nào cũng được, hiện tại Như Tuyết cũng đã mang thai hài tử của  Lâm Khê Nhiễm. Tuy rằng xuất thân Như Tuyết đê tiện, nhưng mà trong bụng của nàng là hài tử đầu tiên của Lâm Khê Nhiễm. Cho nên cho dù là vạn lần không muốn, Lâm Trí và Lâm phu nhân cũng chỉ có thể đồng ý cho Như Tuyết vào cửa.

Chỉ là, cũng bởi vì chuyện này, cái tên Lâm Khê Nhiễm này truyền ra xã hội thượng lưu. Không còn tiểu thư nhà nào nguyện ý gả vào Trung Nghĩa hầu phủ. Mặc dù trước kia rất nhiều công tử ở xã hội thượng lưu thành thân cũng sẽ có vài nha hoàn thông phòng, nhưng mà tuyệt đối sẽ không cho phép những người đó mang thai trước, nhất là một người có thân phận thấp như vậy. Hiện tại cá nhân nào lại nguyện ý đem nữ nhi yểu điệu của mình gả vào thì đã trở thành mẹ chứ!

Mà sau khi nhận được tin tức từ hôn, người vui vẻ nhất chính là Triệu Tùng. Thời điểm mới bắt đầu, ông chỉ sợ Lâm Trí và Triệu Dũng sẽ liên hiệp, cùng nhau đối phó mình, nhưng mà bây giờ thấy hai người đã cãi nhau, trong lòng của ông liền vô cùng sảng khoái. Lại nói, ban đầu bởi vì Lâm Trí đem chuyện kia nói ra, làm hại ông bị phạt, điểm này ông vẫn nhớ. Dtn<> dtn Hiện tại Trung Nghĩa hầu phủ gây ra gièm pha lớn như vậy, tâm tình của ông thì càng thêm không cần nói.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua, ngày thi Hội liền đến rất nhanh. Dưới mong đợi của mọi người, Triệu Khả Phong tiến vào trường thi. Cho dù là Thái Sư Phủ, hay là Trấn Bắc Hầu phủ đối với cuộc thi này đều hết sức mong đợi. Bởi vì đây là thế hệ thứ nhất của Triệu gia tham gia thi Hội. Hơn nữa năm đó, ở kỳ thi Hương, còn đạt được giải Nguyên (thủ khoa), cho nên mọi người đối với Triệu Khả Phong mong đợi rất cao.

So với sự khẩn trương của mọi người không giống nhau, Triệu Khả Phong cũng vô cùng bình tĩnh. Thực lực của mình tự mình biết, Triệu Khả Phong đối với mình vô cùng tự tin. Nhất là trải qua sự dạy dỗ của Triệu Khả Nhiên, sự tự tin của hắn, càng ngày từ trong xương cốt hiện ra.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Triệu Khả Phong đi ra khỏi trường thi. Tiếp đó, mọi người có thể làm cũng chỉ là chờ đợi. Dù sao những bước đi này tuyệt đối không thiếu được. Trong cuộc sống chờ đợi, trong lòng mọi người đều bất ổn. Bởi vì mặc dù Triệu Khả Phong có thực lực, nhưng mà thi thành bộ dạng gì, vẫn còn cần vận khí. 

Chỉ là mặc kệ trong lòng mọi người thấp thỏm bao nhiêu, cuối cùng ngày yết bảng  đã tới. Trong ngày yết bảng này, sáng sớm, Triệu Tùng cũng đã phái người đi ra ngoài chờ yết bảng, cả bên trong Thái Sư Phủ cũng tràn ngập hơi thở khẩn trương.

Trong Tùy Phong viên,

“Phong nhi, chẳng lẽ đệ không khẩn trương sao?” Triệu Khả Nhiên chống cằm, nhìn người ngồi đối diện mình, vẻ mặt Triệu Khả Phong bình tĩnh, vô cùng tò mò  hỏi.

“Ha ha ha.” Triệu Khả Phong cầm bình trà lên, rót một ly trà cho Triệu Khả Nhiên, mở miệng cười, “Đại tỷ, không phải tỷ dạy cho đệ sao? Hỉ nộ không hiện ra mặt, tâm sự không để cho người ta biết.”

“Đúng! Là ta dạy đệ như vậy” Triệu Khả Nhiên cười nhạt, trong giọng nói cũng không có ý trách cứ, “Chỉ là, Phong nhi, đệ thật sự là không thú vị, chuyện lớn như vậy, đệ lại bình tĩnh như vậy, thật khiến người im lặng!”

“Bộ dáng như vậy không tốt sao?” Triệu Khả Phong uống một ngụm trà, cười nói, “Đại tỷ, thực lực của đệ tỷ cũng biết. Nếu như vậy vậy thì cần gì phải khẩn trương chứ? Lại nói, thi Hội đã qua, hôm nay có bảng thành tích, cho dù đệ khẩn trương, thành tích cũng sẽ không thay đổi! Nếu nói như vậy, vậy sao không lạnh nhạt mà đối diện!”

"Phong nhi, hiện tại ta phát hiện đệ và ta thật sự càng lúc càng giống nhau.” Triệu Khả Nhiên cười nhìn Triệu Khả Phong, “Đệ nói, có phải là ta dạy dỗ thật sự quá tốt hay không! Nếu không, làm sao đệ lại biến thành bộ dáng này chứ?”

“Ha ha, đại tỷ, tỷ cảm thấy dáng vẻ của đệ đây không tốt sao?” Triệu Khả Phong hỏi ngược lại, “Lại nói, đại tỷ, chúng ta là tỷ đệ, cho nên giống nhau cũng là việc nên làm. Hơn nữa, nói không chừng tính tình của đệ vốn chính là như vậy, chỉ là từ trước tới nay đều bị giấu đi mà thôi. Mà tỷ là người tìm ra nó thôi.”

“Xem ra, vẫn là ta dạy dỗ quá thành công.” Triệu Khả Nhiên dừng một lát, đột nhiên nói sang chuyện khác, “Chỉ là, Phong nhi, ta hỏi đệ nghiêm chỉnh, đệ hãy thành thật nói, thật ra thì ta kéo đệ vào, đệ có hay không oán trách ta. Nếu lúc đầu ta không nói với đệ như vậy, nói không chừng, bây giờ đệ vẫn vô cùng đơn thuần nhìn thế giới này.”

“Vậy đại tỷ, tỷ sẽ hối hận sao?” Triệu Khả Phong hỏi ngược lại.

“Không biết.” Triệu Khả Nhiên cười vô cùng tự tin, “Đệ nên biết ta là người như thế nào, nếu ta đã làm, vậy ta cũng sẽ không hối hận quyết định của mình. Bởi vì nếu như hối hận, vậy đã nói rõ là ta sai lầm. Nhưng mà, cho tới bây giờ ta cũng chưa từng cho là ta làm sai. Ta cảm thấy được đệ bây giờ, tốt hơn.”

“Đại tỷ, nhìn như vậy, chúng ta thật đúng là tỷ đệ!” Triệu Khả Phong cười tự tin, sự tự tin trên trán, so với Triệu Khả Nhiên có mấy phần giống nhau, “Nói thật, so với mình trước kia, đệ càng thêm thích đệ bây giờ. Có lúc, đệ sẽ cảm thấy thật ra thì đệ bây giờ, mới chính là đệ chân thật nhất. So với Triệu Khả Phong trước kia dựa vào tỷ và di nương tới bảo vệ, đệ càng thêm thích Triệu Khả Phong hiện tại mới có thể bảo vệ được tỷ và di nương.”

“Phong nhi, xem ra đệ thật sự đã trưởng thành.” Triệu Khả Nhiên hết sức vui mừng  gật đầu, “Về sau, ta và di nương phải dựa vào đệ bảo vệ.”

Mặc dù Triệu Khả Nhiên nói chẳng qua chỉ là một câu nói đùa, chỉ là, Triệu Khả Phong cũng hết sức nghiêm túc trả lời, “Đại tỷ, tỷ cứ yên tâm, đệ nhất định sẽ hảo hảo bảo vệ tỷ và di nương. Dtn??dtn Còn nữa, đệ nhất định sẽ càng thêm cố gắng, tranh thủ lấy được thành tựu lớn hơn, tương lai đệ có thể trở thành hậu thuẫn kiên cường nhất.”

“Tốt!” Triệu Khả Nhiên cười trả lời, “Vậy Phong nhi của chúng ta hãy cố gắng lên!”

Triệu Khả Phong hết sức kiên định gật đầu. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Triệu Khả Phong, Triệu Khả Nhiên thật sự là dở khóc dở cười, chỉ là, đối với sự nghiêm túc của Triệu Khả Phong, trong lòng của nàng vô cùng cảm động.

“Đại tỷ, nếu lần này đệ thật sự trở thành Hội Nguyên (người đỗ đầu thi Hội), vậy chúng ta sẽ bắt đầu hành động, phải không?” Triệu Khả Phong mở miệng hỏi thăm.

“Đúng!” Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, “Đại cữu đệ đã trở thành Hộ bộ Thượng thư, trong thời gian nửa năm này, ông cũng sớm đã ngồi vững vàng. Lúc này, địa vị nhà mẹ Tôn di nương đang không ngừng đề cao, đệ phải lấy thành tích tốt, chúng ta mới có thể nói ra, để cha đưa Tôn di nương lên làm chính thê rồi.”

“Nhưng mà, đại tỷ, chuyện thật sẽ thuận lợi tiến hành sao?” Trong lòng Triệu Khả Phong vẫn có chút lo lắng, “Mặc dù hiện tại nhà mẹ di nương thế lực đã lớn mạnh hơn không ít rồi, nhưng so sánh với Tần quốc công phủ mà nói, bất quá cũng là tiểu vu kiến đại vu (người năng lực kém gặp người có năng lực lớn) mà thôi. Muốn đem di nương lên làm chính thê, thật sẽ thuận lợi như vậy sao?”

Trong lòng Triệu Khả Phong cũng hi vọng chuyện này thuận lợi tiến hành. Chỉ cần chuyện này thành công, hắn có thể quang minh chính đại gọi mẫu thân của mình rồi, không dùng di nương để xưng hô, nhưng trong lòng của hắn cũng là hết sức rõ ràng, chuyện này, thật là hết sức không dễ dàng!

“Phong nhi, đệ cứ yên tâm.” Triệu Khả Nhiên cười hết sức tự tin, “Chỉ cần đệ trở thành Hội Nguyên, chuyện nhất định có thể thành công. Trước nay Trương di nương, trong phủ biến hóa, đệ thấy được. Hiện tại Tôn di nương bất quá chỉ kém hơn là một danh phận mà thôi. Nếu muốn cho nàng một danh phận liền nhất định phải có một cơ hội, mà thi Hội lần này chính là cơ hội tốt nhất. Chỉ cần chúng ta thừa dịp cơ hội lần này nói ra, vậy thì nhất định sẽ thành công.”

Nghe được Triệu Khả Nhiên nói, lòng Triệu Khả Phong ổn định một chút, “Đại tỷ, xem ra trong phủ lại dâng lên một cuộc sóng gió! Không nói người khác, ít nhất đại nương nhất định sẽ phản đối. Đối với việc di nương giúp nội vụ trong phủ, trong lòng của nàng đã rất bất mãn. Nếu còn muốn đem di nương lên làm chính thê, nàng sẽ giận dữ!”

“Đó là khẳng định.” Triệu Khả Nhiên vô cùng hiểu rõ mẫu thân của mình, “Trước kia, mẫu thân có thể lừa gạt mình, nhưng một khi cho Tôn di nương chính danh, chuyện đó là hoàn toàn khác nhau rồi. Nàng nhất định sẽ nháo lên. Chỉ là, đến cuối cùng, nàng nhất định sẽ bị buộc tiếp nhận.”

“Đại tỷ, tại sao đệ cảm giác, tỷ thật giống như là đang xem kịch vui!” Triệu Khả Phong nhìn Triệu Khả Nhiên, thoáng qua trong mắt một tia xảo trá, “Đại tỷ, tỷ như vậy thật không đúng rồi! Thế nhưng muốn nhìn kịch hay.”

“Không phải là ta muốn nhìn, mà là vở kịch hay này muốn lên diễn!” Triệu Khả Nhiên cười rất không có lương tâm, “Lại nói, đệ phải biết, nếu không có trận náo loạn này, vậy chúng ta mới thật sự phải lo lắng!”

“Đại tỷ, tỷ có lòng tin như vậy sao?” Triệu Khả Phong thật sự không hiểu, “Đại nương còn có Nhị tỷ, nàng thật có thể bị thua như vậy sao?”

“Ha ha ha, Phong nhi, điểm này đệ lại không hiểu đi!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười, “Hiện tại thất bại lớn nhất của mẫu thân chính là Triệu Khả Nhân. Cũng bởi vì có Triệu Khả Nhân tồn tại, chúng ta mới có thể càng thêm dễ dàng thành công. Từ lần trước cha bị phạt, trong lòng của ông cũng bắt đầu đối với bất mãn với mẫu thân rồi. Mà tổ phụ càng thêm không cần nói, chuyện lần trước, ông cũng đã đối với mẫu thân rất bất mãn, sau lại còn trải qua một cuộc náo loạn của Triệu Khả Nhân, tổ phụ đối với mẫu thân càng thêm bất mãn. Cho nên, đối với chuyện này, bọn họ nhất định sẽ đồng ý, cho nên, mặc kệ mẫu thân như thế nào, thì tuyệt đối không có biện pháp thay đổi kết quả.” 

Nghe được Triệu Khả Nhiên phân tích, Triệu Khả Phong cũng không nói gì, chỉ cười. Lúc này, Lung nhi vội vội vàng vàng đi vào.

“Tiểu thư, Phong thiếu gia.” Lung nhi vừa chạy tới, vừa gọi, “Thành tích thi Hội đã có. Phong, Phong thiếu gia thi đệ nhất danh, bây giờ hắn đã là Hội Nguyên (người đỗ đầu khoa thi).”

Sau khi nghe Lung nhi thông báo, Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Phong nhìn nhau cười một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.