Đích Trưởng Nữ

Chương 180: Hồng hoa



Gần đây, nô tỳ trong Xuân Huy viên, đều là xuân phong hả hê, bởi vì chủ nhân của bọn họ sẽ gả cho Húc vương, hơn nữa còn xuất giá náo nhiệt như vậy. Chỉ với  đồ cưới phong phú cũng làm người ta đỏ mắt. Hơn nữa mọi người càng thêm ra sức làm việc, bởi vì tất cả mọi người muốn đi theo tiểu thư vào Húc vương phủ.

Mọi người đều biết, đại tiểu thư sắp xuất giá, đến lúc đó nhất định sẽ mang một vài nô tỳ làm hồi môn mang tới Húc vương phủ. Tất cả mọi người rất muốn đi theo. Phải biết, người hầu ở Húc vương phủ và người hầu ở Thái sư phủ, chính là hoàn toàn khác nhau. Nếu như đến vương phủ, vậy tương lai càng dễ dàng gả cho người tốt. Nếu như may mắn, có thể được Vương phi coi trọng, tương lai cho dù là gả cho tiểu quan làm quan phu nhân, đó cũng không phải là không thể. Cho nên, tất cả mọi người đang nỗ lực làm việc, chính là hi vọng có thể làm nha hoàn hồi môn.

“Tiểu thư, gần đây hình như mọi người đều rất cố gắng làm việc?” Thấy tình hình trong Xuân Huy viên, trong lòng Nguyệt cô thật vui mừng, “Như vậy rất tốt, nói như vậy, chuyện mới có thể làm tốt hơn.”

“Ha ha, Nguyệt cô, vậy người còn có điều không biết.” Ở một bên Lung nhi nghe được Nguyệt cô nói, cười nói, “Tiểu thư sẽ phải đến Húc vương phủ, tất cả mọi người muốn đi theo, dĩ nhiên là ra sức làm việc.”

“Thật ra thì ta cảm thấy như vậy vẫn rất tốt!” Cầm Hương cũng mở miệng chen vào nói, “Mặc kệ nguyên nhân là gì cũng được, mọi người chịu ra sức làm việc, luôn là chuyện tốt!”

“Là thế này phải không?” Lung nhi nghẹo đầu suy nghĩ một chút, “Nhưng mà, ta cuối cùng cảm thấy như vậy là mang theo mục đích làm việc, căn bản cũng không phải là thật lòng. Như vậy cho dù là ra sức, đó cũng là vì công danh lợi lộc.”

“Ta lại không nghĩ như vậy.” Cầm Hương nói ra ý kiến của mình, “Mặc kệ ý nghĩ của các nàng là gì, những thứ này chúng ta tuyệt đối không xen vào. Nhưng họ chịu càng ra sức làm việc, mặc kệ đối với ai, thì cũng có lợi, cho nên, dù có một chút mục đích, ta cũng cảm thấy tốt.”

“Tiểu thư.” Lung nhi xoay đầu lại, nhìn Triệu Khả Nhiên, “Vậy còn người? Người cảm thấy là nô tỳ nói đúng, hay là Cầm Hương nói đúng?”

“Đúng vậy! Tiểu thư, người nói, rốt cuộc chúng ta ai nói đúng?” Ngay cả Cầm Hương cũng nhìn Triệu Khả Nhiên.

“Hỏi ta sao?” Triệu Khả Nhiên buồn cười lắc đầu, nàng thật sự không biết vì sao lại kéo tới mình, nhưng mà, “Nếu thật sự muốn ta nói, vậy ta cảm thấy Cầm Hương thật ra thì có đạo lý. Mặc kệ nói thế nào cũng được, người tìm chỗ cao mà đi nước tìm chỗ thấp mà chảy, không có người nào là không muốn đi cao hơn, cho nên ý tưởng của bọn họ ta vẫn hiểu. Tuy nói các nàng là mang theo mục đích, nhưng mà, thử hỏi trên thế giới này, có người nào làm cái gì mà không có mục đích chứ?”

“Tiểu thư.” Đối với cách nói của Triệu Khả Nhiên, Lung nhi cảm thấy có điểm khó hiểu, “Làm sao người có thể nói như vậy chứ? Chẳng lẽ người không cảm thấy họ làm không đúng sao?”

Nhìn bộ dạng khó hiểu của Lung nhi, Triệu Khả Nhiên tiếp tục nói, “Thật ra thì ta nói cũng không có gì không đúng. Giống như người bởi vì đói bụng, cho nên ăn cơm là một dạng đạo lý. Họ bởi vì muốn có được lợi ích tốt hơn, mới càng thêm ra sức làm việc. Thật ra thì, người còn sống, luôn là sẽ có đủ loại dục vọng. Không phải đều nói “binh không muốn làm tướng không phải là binh tốt” sao. Lung nhi, hiện tại có lẽ ngươi vẫn không rõ, nhưng mà tương lai, ngươi có thể hiểu ta nói là có ý gì.”

Mặc dù Lung nhi không hiểu hết lời nói của Triệu Khả Nhiên, dien.dan.le.quy.don nhưng mà chỉ cần là tiểu thư nói, nàng sẽ tin tưởng không điều kiện.

“Ha ha, Lung nhi, ngươi xem, ngay cả tiểu thư cũng đứng về phía ta.” Cầm Hương cố ý mở miệng trêu chọc Lung nhi.

“Ai nha, Cầm Hương, ngươi đáng ghét, ta không để ý tới ngươi.” Lung nhi nghiêng đầu lại, hướng Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Tiểu thư, ta làm cao điểm mang đến cho người.”

Nói xong, nhanh chóng rời khỏi phòng. Nhìn bóng lưng Lung nhi rời đi, Cầm Hương nhịn không được cười lên, “Lung nhi thật sự chơi rất vui!”

“Ngươi nha!” Nguyệt cô buồn cười điểm vào trán Cầm Hương một cái, “Ngươi và Lung nhi có phải oan gia hay không a! Sao cứ muốn trêu chọc nàng!”

“Nguyệt cô, ngươi không cảm thấy, bộ dạng đơn thuần của Lung nhi, thật sự là chơi rất vui sao?” Cầm Hương một chút hối ý cũng không có, “Lại nói, ta cũng không phải trêu chọc nàng. Ta đây là dạy bảo nàng. Phải biết, chẳng mấy chốc tiểu thư sẽ đến Húc vương phủ. Nếu Lung nhi vẫn có bộ dáng này, nói không chừng sẽ mang đến phiền toái cho tiểu thư!”

Nghe được Cầm Hương nói, Nguyệt cô buồn cười lắc đầu, cũng không nói gì.

Mà Triệu Khả Nhiên ở một bên, ngược lại không nhịn được thở dài. Thật ra thì, Cầm Hương thật sự nói ra lo lắng trong đáy lòng nàng, trong khoảng thời gian này, nàng vẫn nỗ lực dạy Lung nhi, hi vọng Lung nhi không nên đơn thuần đối với thế sự như vậy. Lung nhi không có thiên phú. Đối với điểm này, Triệu Khả Nhiên cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Chỉ là, đối với tương lai của Lung nhi, Triệu Khả cũng đã cân nhắc qua. Đợi nàng xuất giá, nàng sẽ làm chủ, tìm một người trong sạch cho Lung nhi gả đi. Đời trước, nàng không có năng lực bảo vệ tốt Lung nhi. Thế nhưng đời này không giống, nàng nhất định sẽ dùng năng lực của mình khiến Lung nhi đạt được hạnh phúc.

Cũng không lâu lắm, Lung nhi cầm điểm tâm trở lại. Trên tay Lung nhi bưng một cái mâm, phía trên để vài cái đĩa cao điểm, mỗi một đĩa vô cùng khéo léo đẹp đẽ, làm thật tinh sảo, thoạt nhìn giống như là trưng bày những trang sức đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được yêu thích. 

“Tiểu thư, cao điểm người muốn ăn cũng đã mang tới, tất cả đều mới vừa làm trong phòng bếp, người mau nếm thử, xem có thích hay không.” Lung nhi vừa cầm cao điểm đến, vừa cười nhìn Triệu Khả Nhiên.

“Cũng tốt, vừa lúc ta cũng đói bụng.”

Triệu Khả Nhiên ngồi vào bàn bên cạnh, nhìn những cao điểm tinh xảo kia, vô cùng muốn ăn. Nàng nghiêm túc nhìn một chút, cảm thấy trong đó có một hoa hồng cao xem ra ăn rất ngon, nàng gắp lên một khối bánh bỏ vào trong miệng.

“Ba...” Tay Triệu Khả Nhiên đột nhiên bị người bắt được, đôi đũa trong tay của nàng ngay sau đó liền rơi xuống đất, dĩ nhiên một ít cao điểm cũng không cách nào may mắn thoát nạn, trực tiếp rớt xuống mặt bàn. Triệu Khả Nhiên bị biến cố bất thình lình sợ hết hồn, nàng ngẩng đầu nhìn lên, người bắt được tay của mình, lại là Thi Hương luôn trầm ổn.

Triệu Khả Nhiên muốn mở miệng hỏi thăm là chuyện gì, nhưng mà nàng phát hiện ánh mắt Thi Hương căn bản cũng không có nhìn mình, mà là nhìn chằm chằm cao điểm trên mặt bàn. Chú ý tới cử động của Thi Hương, mắt Triệu Khả Nhiên nheo lại, đầu chuyển một cái, đại khái cũng biết là chuyện gì xảy ra. Thi Hương luôn luôn trầm ổn, hôm nay đột nhiên làm ra chuyện như vậy, nhất định là có nguyên nhân, hơn nữa bây giờ nàng còn đang nhìn cao điểm trên mặt bàn. Xem ra, hôm nay bên trong cao điểm có thêm một chút đồ không nên tồn tại đi!

Cầm Hương hình như cũng nhìn ra cái gì không ổn, cho nên sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Trong phòng, không hiểu chuyện, đại khái cũng chỉ có Nguyệt cô và Lung nhi!

“Thi  Hương, ngươi làm sao vậy." Thấy Thi Hương luôn trầm ổn làm ra hành động như vậy, Nguyệt cô thất kinh, vội vàng mở miệng khiển trách, “Thi Hương, ngươi còn không nhanh buông tay tiểu thư. Hôm nay rốt cuộc ngươi làm sao vậy, thế nào đột nhiên luống cuống như vậy a!”

Đối với câu hỏi của Nguyệt cô Thi Hương ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng nàng vẫn buông tay Triệu Khả Nhiên ra, chỉ là nàng vẫn như cũ cau mày, nhìn cao điểm.

Thấy Thi Hương không nói một lời, hơn nữa không hề có một chút bộ dạng nào muốn nói xin lỗi, trong lòng của Nguyệt cô không vui, “Thi Hương, rốt cuộc là thế nào, ngươi còn không nhanh lui ra. Rốt cuộc ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không!”

Mọi người hình như cũng không nhìn thấy Nguyệt cô không vui, trầm mặc không nói, ngay cả Triệu Khả Nhiên cũng không nói gì, nhưng sắc mặt tràn đầy mây đen, có một cảm giác mưa gió sắp đến. Nguyệt cô còn muốn mở miệng, “diễn) đÀN” lê_ quy1^ Đônn” nhưng hình như cũng cảm thấy là đã xảy ra chuyện gì, cho nên không dám mở miệng nữa.

Thi Hương không để ý đến mọi người, cầm đĩa hoa hồng cao Triệu Khả Nhiên mới vừa muốn ăn, ngửi một cái, sau đó, lại đem một khối cao điểm, nếm thử một chút. Nhưng ngay khi nếm cao điểm trong nháy mắt, ánh mắt của nàng trợn thật lớn, giống như là biết chuyện kinh khủng. Qua một hồi lâu, nàng mới đem đĩa cao điểm để lại trên mặt bàn.

“Như thế nào?” Đợi Thi Hương đem cao điểm để lại trên mặt bàn, Triệu Khả Nhiên nhịn không được mở miệng hỏi, “Thi Hương, có phải bên trong cao điểm có gì không ổn hay không? Có phải có một chút đồ không nên tồn tại hay không?”

“Tiểu thư nói không sai.” Thi Hương gật đầu một cái, “Cao điểm này thoạt nhìn rất giống như hoa hồng cao, nhưng mà, trừ mùi thơm hoa hồng ra, còn thêm một chút tải liệu không nên dùng.”

“Là đối với thân thể con người có hại gì đó sao?” Mặc dù Triệu Khả Nhiên nói ra là câu hỏi, nhưng trong giọng nói cũng tràn đầy khẳng định, “Bên trong thêm đồ, đối với thân thể của ta không ít tổn thương đi! Xem ra là có người nhìn ta không vừa mắt a! Mới có thể muốn hại ta như vậy.”

“Tiểu thư, bên trong đĩa hoa hồng cao, mặc dù ngửi thấy mùi thơm hoa hồng rất nặng, nhưng loáng thoáng vẫn có thể ngửi được mùi vị khác.” Thi Hương cung kính trả lời, “Mới vừa rồi nô tỳ đã nếm một chút, đã xác định bên trong cao có thêm một vị thuốc. Loại  dược vật này bản thân không có độc, nhưng đối với thân thể nữ nhân tổn thương rất lớn.”

“Ba...” Tay Triệu Khả Nhiên dùng sức vỗ trên mặt bàn, cười lạnh, “Xem ra là có người lại không yên tĩnh rồi. Cho nên muốn xuống tay trong Xuân Huy viên như vậy, xem ra trước kia ta đối với họ thật sự là quá khoan dung đi! Bằng không thì, sao bọn họ lại lặp đi lặp lại nhiều lần muốn khiêu khích ta!”

Mà Nguyệt cô và Lung nhi nghe được các nàng đối thoại, rốt cuộc hiểu rõ là chuyện gì xảy ra rồi, thì ra là bởi vì bên trong cao điểm của tiểu thư bị hạ thuốc. Trong lòng của các nàng, đủ loại cảm xúc phức tạp không ngừng thay đổi, khiếp sợ, lo lắng, tức giận, tóm lại các loại cảm xúc đang không ngừng biến đổi.

"Thi Hương, ta hỏi ngươi, rốt cuộc là tăng thêm thuốc gì?” Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Thi Hương, “Còn có vị thuốc này đối với thân thể của ta sẽ tạo thành tổn hại gì.”

“Tiểu thư.” Thi Hương hết sức chần chờ nhìn Triệu Khả Nhiên một cái, “Bên trong chính là hồng hoa. Hồng hoa và hoa hồng màu sắc vô cùng giống nhau, cho nên đem cây nghệ tây đặt bên trong hoa hồng cao, mọi người đều rất khó cảm thấy. Về phần hồng hoa, nó có thể hoạt huyết hóa ứ, lương huyết giải độc, giải sầu an thần. Chỉ là tiểu thư, bản thân người không có vấn đề, hơn nữa lượng thuốc hồng hoa trong này thật sự là quá lớn, nếu như toàn bộ ăn, đại khái sẽ thành, thành cả đời vô sinh!”

Từ lúc vừa nghe được hồng hoa, sắc mặt Triệu Khả Nhiên liền thay đổi càng thêm âm trầm, mà sau khi nghe xong Thi Hương nói, lửa giận trong lòng của nàng càng thêm ngút trời. Nàng không phải là thiếu nữ ngu ngốc, hồng hoa là vật gì nàng đều nhất thanh nhị sở. Trước kia nàng có nghe nói qua vị thuốc này rồi, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện trong đồ ăn của mình.

Triệu Khả Nhiên tức giận, tất cả mọi người trong phòng có thể cảm nhận được, mà tâm tình bọn họ bây giờ cũng giống nhau. Cầm Hương thường ngày đùa giỡn bất đồng, bây giờ nàng nghiêm mặt, vẻ mặt rất nặng nề. Thi Hương bình tĩnh đứng một bên, cũng không nói gì. Nguyệt cô và Lung nhi vô cùng lo lắng nhìn tiểu thư nhà mình.

“Hừ, xem ra, trong nhà này, ta gây thù hơi nhiều a!” Toàn thân Triệu Khả Nhiên tản mát ra từng trận hơi thở lạnh lẽo, “Ta thật không nghĩ tới, thậm chí có người gan lớn như vậy khổ tâm đem hồng hoa bỏ vào cao điểm của ta, cho thấy người này thật sự rất hận ta! Nếu không, sao lại sử dụng thủ đoạn ác độc như thế!”

Hiện tại nội tâm Triệu Khả Nhiên tức giận không cách nào nguôi. Ai cũng biết, đối với một nữ nhân mà nói, không thể sinh con rốt cuộc là ý vị như thế nào. Nhất là mình sắp gả vào hoàng gia, nếu mình không cách nào sinh con, vậy sợ rằng mình căn bản không có cách nào đặt chân. Xem ra người này thật sự có thâm thù đại hận với nàng a! Nếu không, như thế nào lại dùng thủ đoạn này chứ?

Chỉ là, để cho Triệu Khả Nhiên thất vọng đau khổ chính là, chuyện này dĩ nhiên lại xảy ra ở viện tử của mình. Những cao điểm này đều là làm trong phòng bếp viện mình, vậy đã nói rõ chuyện này tuyệt đối là có liên quan đến người trong nội viện của mình. Xem ra gần đây mình thật sự là quá thư giãn, mới có thể khiến người khác thừa cơ lợi dụng.

“Cầm Hương, Thi Hương, bây giờ hai người các ngươi lập tức tra cho ta, ta muốn xem một chút, rốt cuộc là người nào ở ta trong viện làm ra chuyện như vậy.” Triệu Khả Nhiên lạnh giọng phân phó nói.

“Dạ, tiểu thư.”

Cầm Hương và Thi Hương lập tức rời khỏi phòng, ra ngoài dò xét. Không chỉ Triệu Khả Nhiên, trong lòng của các nàng cũng vô cùng giận dữ. Điện chủ phái họ đi tới bên cạnh tiểu thư, chính là vì bảo vệ tiểu thư. Nhưng mà thế nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, mặc dù tiểu thư không có tổn thương gì, ddiieenn ddaann llqqdd nhưng mà cho dù nói thế nào, chuyện này xảy ra dưới mắt bọn họ, như vậy vẫn là thất trách, vẫn bị trừng phạt. Chỉ là, trước khi bị trừng phạt, họ nhất định phải để kể đầu sỏ gây chuyện trả giá thật lớn.

Sau khi Cầm Hương và Thi Hương rời đi, Triệu Khả Nhiên không nói một lời ngồi ở đó, mắt như nhìn về phía trước, nhưng hình như cái gì cũng không nhìn.

Nguyệt cô và Lung nhi lo lắng nhìn Triệu Khả Nhiên, nhưng lại không biết nên nói cái gì cho phải. Họ cũng không nghĩ tới hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy. Nhưng đồng thời, trong lòng của các nàng cũng tràn đầy tức giận. Nếu hôm nay không có Thi Hương nhắc nhở, tiểu thư thật sự ăn những cao điểm này, vậy cuộc sống sau này của tiểu thư nên làm thế nào! Một nữ nhân không thể sinh con, làm thế nào sống yên ở phu gia đây? Nghĩ đến đây, trong lòng của các nàng liền không nhịn được nghĩ lại mà sợ. 

Cũng qua ước chừng một nén nhang, Cầm Hương và Thi Hương áp giải một người, trở lại trong phòng. Nhìn người bị Cầm Hương và Thi Hương áp giải vào, ánh mắt Triệu Khả Nhiên híp lại, là người quen a! Xem ra nàng thật sự quá lơi lỏng, thế nhưng quên mất trong sân mình còn có một tai mắt của Triệu Khả Nhân. Không sai, người bị áp giải vào, chính là Lý ma ma.

“Tiểu thư, oan uổng a!” Lý ma ma vừa nhìn thấy Triệu Khả Nhiên, liền vội vàng mở miệng kêu oan. Từ lúc đang làm việc, đột nhiên bị bắt, trong lòng của nàng vô cùng hoảng sợ. Thật ra thì, nàng căn bản cũng không biết là chuyện gì xảy ra, nàng cũng chỉ nhận được lệnh của Nhị tiểu thư, thả một đứa nha hoàn vào mà thôi. Nhưng mà, nha hoàn đó rốt cuộc đã làm cái gì, nàng căn bản là không biết.

“Oan uổng, Lý ma ma, ngươi nói một chút, rốt cuộc là ngươi bị oan uổng chỗ nào.” Triệu Khả Nhiên cười nhạt, lạnh lùng nhìn Lý ma ma, “Xem ra ngươi thật sự biết trước a! Ta cái gì cũng chưa nói, ngươi cũng biết ta là muốn oan uổng ngươi, ngươi thật lợi hại a! Ngươi đã lợi hại như vậy, vậy ngược lại ngươi nói một chút, rốt cuộc ngươi bị oan uổng chỗ nào rồi hả?”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, mắt Lý ma ma nhất thời trừng lớn, bởi vì nàng căn bản cũng không biết trả lời như thế nào mới phải, nàng len lén nhìn Triệu Khả Nhiên một cái, phát hiện sắc mặt Triệu Khả Nhiên vô cùng khó coi, trong lòng càng sợ, “Tiểu thư, nô tỳ, nô tỳ…”

Nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của Lý ma ma, Triệu Khả Nhiên cười lạnh một tiếng, nhìn Cầm Hương và Thi Hương, mở miệng hỏi, “Cầm Hương, các ngươi nói, rốt cuộc tra được cái gì?”

“Thưa tiểu thư.” Cầm Hương mở miệng nói rõ, “Mới vừa rồi nô tỳ đã đi phòng bếp tra hỏi qua, lúc nữ đầu bếp đang làm cao điểm, đã từng bị Lý ma ma kêu ra ngoài, rời khỏi phòng bếp một hồi lâu.”

“Thật sao?” Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Lý ma ma, “Lý ma ma, thật sự rất trùng hợp! Ngươi xem, cũng bởi vì ngươi kêu nữ đầu bếp ra ngoài, kết quả, bên trong cao điểm liền có một vài thứ không nên có, ngươi nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây? Ngươi nói, có phải ngươi tới quá trùng hợp hay không?”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Lý ma ma á khẩu không trả lời được, nàng không biết nên nói cái gì cho phải.

“Thế nào, ngươi không nói ra được, phải không?” Triệu Khả Nhiên nhìn Lý ma ma ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, “Nếu ngươi nói không được, vậy thì để ta nói đi! Lý ma ma, Rốt cuộc ngươi là người của ai, trong lòng ta rõ ràng, cho tới nay, ngươi ở đây vì nàng làm việc, ta cũng biết. Nhưng cũng vì, ngươi không có làm ra chuyện gì, cho nên ta không so đo với ngươi. Nhưng mà, ngươi không cần xem ta hiền lành là chuyện đương nhiên. Ngươi vẫn không biết hối cải, như vậy ta cũng sẽ không khách khí với ngươi nữa.”

“Tiểu thư, nô tỳ cũng không có làm gì a!” Lý ma ma vội vàng mở miệng biện giải cho mình, “Nô tỳ chỉ là có chuyện muốn hỏi nữ đầu bếp, cho nên mới kêu nàng đi ra, cho nên nô tỳ thật sự cái gì cũng không biết! Nói không chừng đó là do nữ đầu bếp thêm vào. Còn có, nô tỳ là người của đại tiểu thư! Nào dám vì người khác làm việc a!”

Hện tại Lý ma ma biết mình dù thế nào cũng không thể thừa nhận. Nhất là mới vừa rồi nghe được đại tiểu thư nói, mặc dù đại tiểu thư nói nàng đã biết mình là người của ai, nhưng chỉ cần mình chết không thừa nhận, đại tiểu thư cũng không có biện pháp bắt được mình.

“Lý ma ma, xem ra ngươi thật sự chưa thấy quan tài chưa rơi lệ a!” Triệu Khả Nhiên dùng ánh mắt lợi hại nhìn Lý ma ma, “Lý ma ma, ngươi cho rằng ta sẽ tùy tiện nói lung tung sao? Ngươi là người của Triệu Khả Nhân, điểm này ta đã sớm biết rồi, ngươi cũng không cần cảm thấy may mắn. Còn nữa, ngươi không cần coi ta như đứa ngốc, dù sao ngươi, còn có Linh nhi, đều là người của Triệu Khả Nhân. Nếu ngươi không muốn rơi vào kết quả giống như Linh nhi, vậy thì thành thật mà nói đi!”

Nghe Triệu Khả Nhiên nhắc tới Linh nhi, Lý ma ma bị dọa đến đổ mồ hôi hột, nhưng mà nàng biết, nếu mình nói ra, 0dien1dan2le3quy4don5 chỉ sợ cũng sẽ có kết quả như Linh nhi. Bây giờ đại tiểu thư căn bản cũng chưa có chứng cớ, cho nên bây giờ việc mình có thể làm chính là chết cũng không nhận.

Quyết định như vậy, Lý ma ma vội vàng mở miệng kêu oan, “Đại tiểu thư, người nói cái gì, nô tỳ một chút cũng không hiểu.”

“Lý ma ma, mặc dù ta còn chưa gả cho Húc vương, nhưng mà ta đã là vị hôn thê của Húc vương, Húc vương phi tương lai, nói thế nào cũng là người trong hoàng gia, độc hại Húc vương phi tương lai, tội này, hình như là dính tới cửu tộc!” Triệu Khả Nhiên nhìn Lý ma ma, cười vô cùng dịu dàng, “Lý ma ma, ta biết rõ không phải ngươi hạ, bởi vì khi đó, ngươi kêu nữ đầu bếp ra ngoài. Nhưng mà nếu ngươi một mực không chịu nói, vậy ta cũng chỉ có thể nói là ngươi bỏ vào, đưa ngươi đến quan phủ.”

“Tiểu thư, hình như gần đây tôn tử của Lý ma ma  mới ra đời.” Cầm Hương ở một bên nhìn như vô cùng tiếc hận lắc đầu một cái, “Chỉ vừa sinh ra mấy ngày mà thôi, sẽ phải cáo biệt thế giới này, thật đúng là đáng thương a! Thật ra thì cũng không thể trách hắn, sao lại sinh vào gia đình như vậy, có một bà nội như vậy chứ? Vậy cũng là mạng của hắn không tốt!”

Nghe được Cầm Hương nói, huyết sắc trên mặt Lý ma ma toàn bộ mất hết, sắc mặt trở nên trắng bệch. Nhìn Lý ma ma như vậy, ánh mắt Triệu Khả Nhiên nhìn Cầm Hương mang theo vài phần nụ cười. Xem ra Cầm Hương thật sự rất tốt! Lập tức liền tóm được xương sườn mềm của Lý ma ma  rồi.

“Như thế nào, Lý ma ma, bây giờ ngươi nói ra, hay là muốn cùng người nhà của ngươi cùng nhau bước lên đường hoàng tuyền?” Triệu Khả Nhiên cũng không gấp gáp, từ từ uống một ngụm trà, mở miệng cười hỏi, “Bây giờ ngươi lựa chọn đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.