Đích Trưởng Nữ

Chương 220: Chuẩn bị tâm tư



Nghe Triệu Khả Nhân cam đoan, rốt cuộc Triệu Lâm cũng buông lỏng, “Ngươi đã thật lòng nhận sai, vậy chuyện lần này, ta không so đo nữa. Nhưng, Triệu Khả Nhân, nếu như có lần sau, vậy ta sẽ không bao giờ thừa nhận người cháu gái này nữa.”

“Cám ơn tổ phụ.” Triệu Khả Nhân vội vàng mở miệng, “Về sau, cháu gái nhất định sẽ hiếu kính người, tuyệt đối sẽ không chọc giận người nữa.”

Đối với cam đoan của Triệu Khả Nhân, Triệu Lâm cũng không mở miệng nói gì, rốt cuộc là có tin hay không, cũng chỉ có ông biết mà thôi. Nhưng mà, ông vẫn là hiền lành cười, vỗ vai Triệu Khả Nhân.

Chuyện cũng giải quyết, Triệu Lâm dẫn đầu rời khỏi thư phòng, quay về đại sảnh chào hỏi khách nhân. Hôm nay là ngày vui của ông, nếu để khách ở đại sảnh, vậy thật sự không lễ phép rồi, cho nên ông vội vã rời đi. Trong thư phòng cũng chỉ có phu thê Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân.

Triệu Khả Nhân cười nhìn Tư Đồ Húc, “Tỷ phu, ta có một số chuyện muốn thương lượng với tỷ tỷ, người có thể về tránh một chút hay không?”

Đối với lời Triệu Khả Nhân nói, Tư Đồ Húc dường như không nghe thấy, hoàn toàn không để ý tới, thậm chí ngay cả nhìn cũng không liếc nhìn nàng một cái. Đừng nói chi là tự động tránh. Hắn như cũ bình tĩnh đứng bên cạnh Triệu Khả Nhiên.

Đối mặt với sự lạnh nhạt của Tư Đồ Húc, vẻ mặt Triệu Khả Nhân trở nên lúng túng, “Ha ha, tỷ phu, người quản tỷ tỷ thật đúng là kỹ! Cũng không rời đi một bước. Nhưng mà, ta là muội muội của nàng, tỷ phu không phải cần phải lo lắng như vậy, ta sẽ chăm sóc tốt cho tỷ tỷ.”

Tư Đồ Húc vẫn không cử động.

Lúc này, Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng kéo ống tay áo Tư Đồ Húc, mở miệng nói, “Húc, chàng ra cửa chờ ta. Ta nói chuyện với Triệu Khả Nhân một chút, rất nhanh sẽ xong.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, mặc dù Tư Đồ Húc không mở miệng nói gì, nhưng lại trực tiếp rời khỏi thư phòng. Hơn nữa sau khi ra cửa, còn thuận tay khép cửa lại.

“Nơi này cũng chỉ còn lại hai người chúng ta, ngươi muốn nói gì, vậy thì nói đi!” Triệu Khả Nhiên cười như không cười nhìn Triệu Khả Nhân, “Hay là, ngươi muốn cảm ơn ta, nếu là như vậy, ngươi không biết xấu hổ sao?”

“Hừ, nói cám ơn ngươi, Triệu Khả Nhiên, ngươi không nằm mơ chứ!” Triệu Khả Nhân hừ lạnh một tiếng, “Đừng quên, hôm nay ta ăn nói khép nép nhận sai như vậy, rốt cuộc là người nào ban tặng, nếu không phải là ngươi, sao ta lại có ngày hôm nay!”

“Ai nha, nghe ngươi nói như vậy, ta thật đúng là hối hận hôm nay giúp ngươi như vậy.” Gương mặt Triệu Khả Nhiên tỏ ra tiếc nuối, nhưng giọng nói hoàn toàn không có chuyện gì, “Xem ra hôm nay ta thật sự giúp một con Bạch Nhãn Lang không biết điều!”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi nói người nào?” Nghe giọng điệu như vậy, Triệu Khả Nhân lập tức mở miệng phản bác, “Ngươi cũng không cần ở đây giả mù sa mưa. Hôm nay ngươi đồng ý giúp ta, cũng là có mục đích, không phải ngươi muốn ta ủng hộ tên tiểu tử Triệu Khả Phong kia lên làm Thế tử sao? Chúng ta đều có nhu cầu mà thôi, đừng cho rằng ngươi vĩ đại như vậy.”

“Xem ra ngươi hoàn toàn không nhận ân tình của ta!” Đối với thái độ Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên có vẻ không sao cả, “Chỉ là cũng không có quan hệ, dù sao ta cũng không quan tâm.” 

“Triệu Khả Nhiên, chỉ có hai người chúng ta mà thôi, ngươi cũng không cần giả bộ.” Triệu Khả Nhân mở miệng nói, “Nếu ngươi thật sự vĩ đại như vậy, ngay từ lần đầu tiên ta đi tìm ngươi, ngươi nên đồng ý. Mà không phải là sau này.”

“Nếu không phải nói cám ơn, vậy ngươi muốn nói gì với ta?” Triệu Khả Nhiên cười nhìn Triệu Khả Nhân, “Chẳng lẽ, ngươi muốn ở đây tán gẫu với ta thôi sao. Ta cũng không cho rằng quan hệ giữa hai chúng ta tốt như vậy!”

Triệu Khả Nhân khinh thường nhìn Triệu Khả Nhiên, “Đừng nói là cười, chúng ta như vậy là có tình cảm sao? Ta chỉ muốn nói với ngươi, một lát nữa, ta sẽ làm đúng chuyện ta đã đồng ý, về sau, chúng ta không ai nợ ai.” “d•ien•da•nl•qd”

“Đó là đương nhiên.” Triệu Khả Nhiên nhíu mày, “Lại nói, ta cũng chưa từng yêu cầu ngươi làm chuyện khác. Chỉ cần một lát nữa ngươi đứng về phía Phong nhi là được.”

“Triệu Khả Nhiên, hiện tại chắc hẳn phụ thân còn không biết mình đã nuôi được một nữ nhi ‘tốt’ như vậy!” Triệu Khả Nhân đặc biệt cường điệu chữ ‘tốt’, “Ngươi vừa nói ta là Bạch Nhãn Lang, thật ra thì, ngươi mới đúng là Bạch Nhãn Lang!”

“Ha ha, tùy ngươi nói thế nào?” Triệu Khả Nhiên ngược lại không quan tâm, “Chỉ cần có thể đạt được mục đích của ta, ta không ngại lời ngươi nói.”

“Ha ha, thật đúng là châm chọc!” Triệu Khả Nhân cười lạnh, “Mấy năm nay, phụ thân coi trọng nhất là ngươi và Triệu Khả Phong, nhưng không ngờ người kéo chân ông, cũng là hai người các ngươi. Ta nghĩ, phụ thân có nằm mơ cũng chẳng ngờ, kẻ địch lớn nhất của ông không phải là nhị thúc, mà là tỷ đệ ngươi và Triệu Khả Phong ăn cây táo rào cây sung!”

“Vậy thì thế nào?” Triệu Khả Nhiên cười tự tin, “Từ xưa đến nay, thua làm giặc, nếu muốn đạt được mục đích, vậy không chừa thủ đoạn nào. Những thứ này đều do các ngươi dạy ta đấy. Còn nữa, ta có thể trở thành như hôm nay, trong đó phụ thân cũng có một phần công lao, không phải sao?”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi thật sự điên rồi.” Triệu Khả Nhân cau mày, “Ngươi ác độc như vậy, ngay cả phụ thân của mình cũng muốn tính toán. Ngươi không sợ Húc vương biết, sẽ ghét bỏ ngươi sao?”

“Những thứ này không cần ngươi tới lo lắng.” Đối với việc Triệu Khả Nhân khích bác ly gián, Triệu Khả Nhiên cũng không cử động, nàng sờ bụng của mình, mở miệng cười nói, “Triệu Khả Nhân, ngươi không phải đã biết sao? Bây giờ ta đã mang thai rồi. Hiện tại vương gia dường như là nâng niu ta trên lòng bàn tay. Cho dù hắn thật sự biết, tuyệt đối cũng sẽ không trách cứ ta.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần đắc ý.” Chỉ cần vừa nhìn thấy bộ dáng hạnh phúc của Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Nhân không nhịn được nổi trận lôi đình, nhất là khi thấy nàng dựa vào việc mình mang thai, phát ngôn bừa bãi, “Chẳng qua chỉ mang thai mà thôi, có gì đặc biệt hơn người. Hiện tại vẫn là một phôi thai mà thôi. Còn không biết là nam hay nữ? Có gì đặc biệt hơn người.”

Thật ra thì nhìn bộ dạng mang thai của Triệu Khả Nhiên, trong lòng của Triệu Khả Nhân rất ghen tỵ. Rõ ràng hai người thành thân cùng một ngày, nhưng bây giờ Triệu Khả Nhiên đã mang thai, nhưng nàng lại hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu. Trước khi thành thân, rõ ràng nàng có theo tấm phương thuốc thượng cổ điều dưỡng thân thể. Tại sao chậm chạp cũng không có dấu hiệu?

“Mặc kệ là nam hay nữ cũng được, ta không sao cả.” Triệu Khả Nhiên nhún vai, gương mặt không sao cả, “Ta nghĩ chắc ngươi đã quên! Vương gia chỉ có một thê tử là ta mà thôi. Cho dù thai này là một tiểu quận chúa cũng tốt, vậy cũng không có quan hệ. Mặc kệ như thế nào, tương lai người thừa kế vương phủ, nhất định sẽ từ trong bụng của ta ra ngoài.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi đang khoe khoang với ta sao?” Lửa giận trong lòng Triệu Khả Nhân càng mạnh thêm, “Ta cho ngươi biết, ta rất nhanh sẽ được Thái tử sủng ái lần nữa, đến lúc đó, ta nhất định sẽ sinh ra trưởng tử của Thái tử.”

“Thật sao?” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng tạo thành một đường cong, “Nếu thật sự như vậy, vậy ta phải chúc mừng ngươi mới được. Nhưng mà, ngươi giữ ta ở lại, không phải vì chuyện này  chứ!”

“Dĩ nhiên không phải, ta không có rãnh rỗi như vậy.” Triệu Khả Nhân mở miệng nói, “Triệu Khả Nhiên, chuyện một lát nữa, ta sẽ đứng về phía ngươi. Nhưng mà, về sau ngươi tuyệt đối không thể lấy chuyện này ra uy hiếp ta.”

“Điểm này ngươi cứ yên tâm.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Ta và ngươi không giống nhau, sẽ không lấy những chuyện này ra uy hiếp người khác.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi…”

“Thế nào? Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?” Triệu Khả Nhiên cười mỉa mai, “Đừng quên lần trước ngươi đến Húc vương phủ, đã nói gì với ta? Ngay cả chuyện hôn ước trước kia, ngươi cũng có thể lấy ra uy hiếp ta, có thể biết được rốt cuộc ngươi người như thế nào.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần quá đáng.” Triệu Khả Nhân đi về phía trước một bước.

Triệu Khả Nhiên vẫn không nhượng bộ, “Triệu Khả Nhân, ngươi nên chú ý một chút! Đừng quên là, bây giờ vương gia đang ở bên ngoài, nếu như có chuyện gì, vậy cũng không tốt.”

Triệu Khả Nhân không nói gì, hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Khả Nhiên một cái, trực tiếp đẩy cửa ra, rời khỏi thư phòng.

Sau khi nàng rời khỏi, Tư Đồ Húc liền đi vào, “Thế nào, rốt cuộc nàng ta nói gì với nàng! Xem ra hình như không phải trò chuyện rất vui vẻ!”

“Chúng ta không thể nào nói chuyện vui vẻ được!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Chẳng lẽ chàng không biết sao? Hai chúng ta đại khái chính là kẻ thù trời sinh! Cho dù như thế nào nàng ta cũng nhìn ta không vừa mắt.”

“Vậy rốt cuộc các nàng tán gẫu cái gì!” Tư Đồ Húc cũng không hiểu, “Như hôm nay, các ngươi hẳn không có chuyện tốt gì để nói! Hơn nữa quan hệ giữa hai người các nàng cũng không phải loại ăn nói nhẹ nhàng!” “d•ien•da•nl•qd”

“Nàng ta sao! Chính là sợ sau này ta sẽ lấy chuyện ngày hôm nay uy hiếp nàng.” Triệu Khả Nhiên bất đắc dĩ cười, “Nàng cho là tất cả mọi người đều hèn hạ như nàng ta!”

“Nàng ta vốn cũng không phải là người tâm địa tốt, cho nên mới xem toàn bộ mọi người đều là hạng người giống như nàng ta!” Tư Đồ Húc đỡ Triệu Khả Nhiên, mở miệng nói, “Được rồi, chúng ta cũng ra ngoài đi! Bây giờ nàng muốn đi hậu đường, hay là trở về đại sảnh? Thọ yến cũng sắp bắt đầu.”

“Vẫn là đến hậu đường đi!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Nếu cũng đã tới, mà vẫn chưa chào hỏi tổ mẫu, như vậy không hợp lễ nghĩa. Sau khi chào hỏi xong, chàng trở về đại sảnh trước.”

“Tất cả nghe theo nàng.”

Đi tới hậu đường, Triệu Khả Nhiên mới phát hiện, thì ra tất cả mọi người đã đến. Mẫu thân của mình, Nhị nương và nhị thẩm cũng đã đi tới hậu đường, dĩ nhiên Triệu Khả Nhân cũng ở đó. Xem ra tất cả mọi người đã đến đủ.

“Vợ chồng son các ngươi đi đến đâu ngọt ngào rồi?”Thấy vợ chồng son rốt cuộc đã tới, Tiêu Linh mở miệng cười trêu nói, “Vừa rồi nghe nói các ngươi đã tới, thế nào hiện tại mới đến đây? Xem ra tình cảm của các ngươi thật đúng là tốt!”

“Khiến tổ mẫu chê cười.” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng cười, mở miệng nói, “Vừa rồi trong đại sảnh thật sự quá nhiều người, cho nên con có chút không thoải mái. Muốn đến hậu viện đi lại một  chút, vương gia không yên lòng, muốn đi theo, cho nên bây giờ mới đến, mong tổ mẫu tha lỗi.”

“Không thoải mái, con không sao chứ!” Tiêu Linh vội vàng quan tâm nói, “Khả Nhiên! Bây giờ con đang mang thai. Nhất định phải cẩn thận!”

“Làm phiền tổ mẫu quan tâm.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Hiện tại cháu gái đã không sao. Thật ra thì cũng không có gì, chỉ là có chút buồn bực mà thôi, cũng không phải chuyện lớn gì.”

Chuyện Triệu Khả Nhiên mang thai, hiện tại tất cả mọi người đã biết. Tiêu Linh dĩ nhiên rất quan tâm, phải biết, Khả Nhiên là tôn nữ, tiền đồ Khả Nhiên càng tốt, đối với bà mà nói lại càng tốt. Chỉ cần địa vị Khả Nhiên càng kiên cố, cơ hội Tùng Nhi lên làm Trấn Bắc hầu mới càng cao.

Mà tâm tình Lý Phỉ Nhi rõ ràng cũng không tốt như Tiêu Linh. Bởi vì Triệu Khả Nhiên mang thai đối với bà mà nói, cũng không phải chuyện tốt gì. Hiện tại hai nữ nhi của Triệu Tùng, một gả cho Húc vương làm chính phi, một gả cho Thái tử làm thứ phi. Hơn nữa đứa con trai kia của hắn còn là Trạng Nguyên. Triệu Tùng vốn dĩ có phủ Trung Nghĩa hầu làm núi dựa, hiện tại nam nữ lại xuất sắc như vậy, nếu Dũng nhi muốn thắng, sợ rằng sẽ rất khó khăn.

Nhưng mà trong đó người có cảm giác phức tạp nhất, chắc hẳn là Tần Hương Hà! Triệu Khả Nhiên là nữ nhi ruột thịt của nàng, nhưng hai người cũng xem như người lạ rồi. Không, có lẽ nên nói so người xa lạ còn tệ hơn. Nhưng mà, địa vị Triệu Khả Nhiên liên quan đến địa vị của bà. Như hiện tại như vậy, cho dù Tôn Thiến đã là Nhị phu nhân phủ Thái sư rồi, đối với bà vẫn luôn cung kính, trừ bối cảnh sau lưng của bà lớn mạnh, quan trọng hơn chính hai nữ nhi của bà được gả tốt.

Nhưng nói cho cùng, trong lòng của bà người thương yêu nhất là Triệu Khả Nhân, mà không phải Triệu Khả Nhiên. Bây giờ nhìn Triệu Khả Nhiên mang thai, hơn nữa còn được Húc vương sủng ái. Còn Triệu Khả Nhân bởi vì chuyện lúc trước, bị Thái tử lạnh nhạt, trong lòng của bà cũng rất không dễ chịu. Chỉ là, có một chút điều, trong lòng bà tương đối yên tâm, đó chính là quan hệ của phụ thân và Triệu Khả Nhân dường như đã tốt, nếu không, hôm nay bà không khả năng xuất hiện ở thọ yến này. Biết được điều này, bà cảm thấy yên tâm rất nhiều.

Chỉ là cho dù trong lòng mọi người có cảm thụ gì, cũng không liên quan đến Triệu Khả Nhiên, trên mặt nàng vẫn mang nụ cười, đối đáp với từng người. Tư Đồ Húc chào hỏi xong, cũng không muốn ở lại, dù sao trong hậu đường đều là nữ quyến, một đại nam nhân như hắn ở lại chỗ này cũng không thuận tiện.

Nhưng mà, lúc hắn muốn rời khỏi, thì có một gã sai vặt vội vàng chạy vào, thi lễ với mọi người mở miệng nói, “Lão gia căn dặn, mời phu nhân, nhị phu nhân, Triệu thứ phi, Húc vương và Húc vương phi đến thiên sảnh một chuyến, nói là có chuyện quan trọng thương lượng.”

“Cái gì?” Nghe gã sai vặt nói, Tiêu Linh chau mày, mở miệng hỏi, “Biết là chuyện gì không?” 

Không nói Tiêu Linh, ngay cả Lý Phỉ Nhi cũng là cảm thấy rất kỳ quái. Theo lý mà nói, hôm nay là thọ yến của lão gia, sẽ không có chuyện gì muốn thương lượng với bọn họ mới đúng! Nhất là vào lúc này, thọ yến cũng sắp bắt đầu. Còn nữa, rốt cuộc là có chuyện gì, còn muốn cháu gái bọn họ cùng nhau đi theo chứ?

Nhưng, Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc đang nghe được căn dặn như vậy, liếc mắt nhìn nhau. Mặc dù bọn họ không biết là chuyện gì, nhưng đại khái cũng đoán được.

“Nô tài không biết.”

Thấy gã sai vặt cũng không rõ ràng, Tiêu Linh cũng không hỏi tiếp, đứng lên đi ra ngoài. Lý Phỉ Nhi cũng không chịu rơi phía sau, cũng theo sát phía sau. Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc cũng đi theo rời khỏi hậu đường. Mà người ở lại trong hậu đường, trong lòng vẫn không ngừng suy đoán. “d•ien•da•nl•qd”

Mà lúc tất cả mọi người không nhìn thấy, Chu thị nhìn bóng lưng Triệu Khả Nhiên rời đi, đáy mắt thoáng qua một đạo ánh sáng khác thường. Mặc dù Triệu Dũng chưa nói, nhưng là trượng phu của mình, làm sao bà lại không biết? Mặc dù không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng kể từ khi hôn sự Khả Bỉnh được giải trừ, hình như Triệu Dũng cũng mất đi hứng thú với Hầu vị. Còn nữa, không chỉ có như thế, Khả Lễ cũng bắt đầu thân cận với Triệu Khả Nhiên. Cho nên bà biết, nhất định là có chuyện.

Còn nữa, kể từ mấy ngày trước, bà phát hiện trượng phu của mình dường như có điều khác lạ. Sáng hôm nay, ông cũng có chút kỳ quái. Xem ra hôm nay thật sự xảy ra đại sự!

Nhưng, cho dù xảy ra chuyện gì, bà cũng tuyệt đối tin tưởng trượng phu của mình. Bà tin tưởng, bất kể Triệu Dũng quyết định cái gì, cũng đều chính xác.

Đợi đến khi Tiêu Linh bọn họ đi tới thiên sảnh, mới phát hiện, thì ra không chỉ có bọn họ tới mà thôi, ở trong sảnh, Triệu Tùng và Triệu Khả Phong, Triệu Dũng và Triệu Khả Lễ cũng ở đây.

Thấy mọi người đi tới, Triệu Lâm đứng lên, thi lễ với Tư Đồ Húc, mới cung kính mở miệng nói, “Vương gia, xin mời ngồi.”

Đợi đến lúc Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên ngồi xuống, Triệu Lâm mới ngồi xuống, nhìn mọi người, mở miệng nói, “Đã đến rồi, vậy thì ngồi xuống đi!”

Đợi tất cả mọi người ngồi xuống, Triệu Lâm nhìn mọi người một cái, hắng giọng, mở miệng nói, “Thật ra thì hôm nay gọi mọi người đến nay, là có một chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố.”

“Lão gia, rốt cuộc là chuyện gì!” Thấy bộ dáng nghiêm túc của Triệu Lâm, trong lòng Tiêu Linh khó hiểu, “Sao lại chọn vào lúc này tuyên bố?”

“Chuyện này chính là một chuyện lớn.” Triệu Lâm mở miệng, “Nếu không, ta cũng không chọn tuyên bố vào hôm nay. Các ngươi cũng biết, hôm nay chính là đại thọ sáu mươi tuổi của ta. Bây giờ ta cũng đã lớn tuổi, không biết còn sống được mấy năm, cho nên có một số chuyện, vẫn nên nhanh chóng quyết định thì tốt hơn.”

“Cha, người nói cái gì vậy? Cuộc sống của người vẫn còn dài mà!” Triệu Tùng vội vàng cố gắng trấn định mở miệng nói, hiện tại trong lòng hắn có thể nói là cực kỳ kích động.

Thật ra thì không chỉ có Triệu Tùng, trong lòng Tiêu Linh cũng rất kích động, bọn họ loáng thoáng biết Triệu Lâm muốn nói điều gì.

“Cuộc sống sau này của ta còn bao nhiêu, chỉ sợ cũng chỉ có trời mới biết.” Triệu Lâm tiếp tục mở miệng nói: “Vho nên, vì phủ Trấn Bắc Hầu có thể phát triển tốt hơn, có số chuyện, cũng đến lúc nên quyết định.”

“Lão gia, có một số việc không cần phải gấp, người còn trẻ, ngày tháng sau này sẽ càng tốt!” Lý Phỉ Nhi vội vàng mở miệng nói, “Cho nên có một số việc không cần vội vả quyết định như vậy. Sau này người có thể quan sát thêm một thời gian, rồi quyết định cũng không muộn!”

Lý Phỉ Nhi cũng chỉ biết Triệu Lâm muốn nói chuyện gì. Nhưng mà bà rất rõ ràng, hiện tại cho dù tình huống thế nào, đối với bà mà nói đều rất bất lợi, cho nên  bà cũng không muốn nghe chuyện này.

“Được rồi, chuyện này, ta đã quyết định, các ngươi cũng không cần nói nữa.” Triệu Lâm nghiêm sắc mặt, nghiêm túc mở miệng nói, “Ta tin tưởng, các ngươi cũng đã đoán được là chuyện gì. Không sai, chính là chuyện lập Thế tử. HIện tại trong kinh thành, không có nhà nào giống như phủ Trấn Bắc Hầu chúng ta như vậy, cũng lâu như vậy, cũng không lập Thế tử. Hiện tại ta lớn tuổi, cũng không biết còn có thể sống bao lâu, cho nên chuyện lập Thế tử, đã rất cấp bách.”

Nghe những lời này, trên mặt Tiêu Linh và Triệu Tùng cũng khó giấu được vẻ mặt kích động, mà Lý Phỉ Nhi lại không có lòng dạ tốt như vậy. Bởi vì hiện tại dù là phương diện nào, Triệu Dũng không thể tốt hơn sao với Triệu Tùng. Nhưng cho dù như vậy, bà vẫn ôm một tia hy vọng. Dù sao nếu là bàn về năng lực, vẫn là con trai của mình tốt hơn một chút.

Nhưng mà, ở chỗ này cũng chỉ có ba người bọn họ có tâm tình phức tạp này mà thôi.

“Vậy lão gia, bây giờ trong lòng của người đã chọn được rồi sao?” Tiêu Linh thử dò xét tính mở miệng hỏi.

“Không sai.” Triệu Lâm cũng không giấu giếm, rất sảng khoái nói ra, “Trải qua nhiều năm quan sát như vậy, trong lòng của ta đã chọn người thích hợp rồi. Hơn nữa, ta đã đem tên thượng tấu hoàng thượng. Hoàng thượng cũng đã đồng ý, thánh chỉ rất nhanh sẽ hạ xuống.”

Mặc dù nói là chuyện Thế tử là chuyện trong nội bộ phủ Trấn Bắc, nhưng vẫn muốn để hoàng thượng hạ chỉ, mới có thể coi là danh chính ngôn thuận.

“Vậy rốt cuộc là ai vậy?” Triệu Tùng nhịn không được mở miệng hỏi.

“Người được chọn rốt cuộc là ai, chờ một chút các ngươi sẽ biết.” Triệu Lâm tiếp tục mở miệng nói: “Một lát diễn ra thọ yến, ta sẽ nói ra người được chọn làm Thế tử. Hiện tại ta chỉ nói trước với các ngươi một tiếng, để cho các ngươi chuẩn bị tâm tư, tránh cho lát nữa phải giật mình mà thôi. Còn nữa, ta còn muốn cảnh cáo các ngươi, bất kể người được chọn là người nào, các ngươi cũng không thể có dị nghị. Bởi vì chuyện này, hoàng thượng đã đồng ý, các ngươi dù có ý kiến, cũng phải nuốt vào bụng cho ta.”

“Cha, người cứ yên tâm, cho dù là ai lên làm Thế tử, ta đều không có dị nghị.” Triệu Tùng lập tức mở miệng bảo đảm. Bởi vì theo ý hắn, lần này vị trí Thế tử, hắn nắm chắc rồi. Mặc kệ thế nào, hắn tuyệt đối là người chọn lựa thích hợp nhất.

Vừa nghĩ tới một chút nữa có thể thực hiện được nguyện vọng nhiều năm nay của mình, Triệu Tùng không nhịn khiêu khích nhìn Triệu Dũng. “d•ien•da•nl•qd”

Triệu Dũng dường như không nhìn thấy ánh mắt của Triệu Tùng, ngay cả mắt cũng không liếc nhìn một cái, trực tiếp liền mở miệng, “Cha, bất kể người chọn ai, nhi tử cũng tuyệt đối phục tùng.”

“Vậy thì tốt.” Lấy được bảo đảm của Triệu Tùng và Triệu Dũng, Triệu Lâm hài lòng gật đầu một cái, “Đừng quên lời các ngươi đã nói.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.