Diêm Long Quân

Chương 16



Chương 16

Lục Thần không muốn so đo với loại người như anh ta nữa, anh nhẹ nhàng buông lỏng tay ra.

Bảo vệ loạng choạng đứng không vững, anh ta phẫn nộ nói: “To gan thật, dám đến tòa nhà Ngân Thiên gây sự, anh đợi đó!”

Sau đó, anh ta cầm bộ đàm lên gọi cho bộ phận an ninh: “Trưởng ban Dương, anh mau dẫn người tới đây đi, có người muốn xông vào tòa nhà”.

Một giọng nói thô bạo phát ta từ bộ đàm: “Cậu khống chế không cho cậu ta vào, tôi sẽ tới ngay”.

Chỉ chốc lát sau, hơn chục nhân viên bảo vệ trang bị gậy gộc, dẫn đầu là một tên đàn ông béo ục ịch chạy tới, bao vây Lục Thần.

Tên bảo vệ đó vội vàng chỉ vào Lục Thần rồi nói với Dương Vệ Long: “Trưởng ban Dương, chính là tên này, anh ta muốn xông vào, hơn nữa còn dám động chân động tay”.

Dương Vệ Long quét mắt nhìn Lục Thần: “Cậu là ai? Tại sao lại muốn đột nhập vào tòa nhà Ngân Thiên?”

Mặc dù Dương Vệ Long kiêu căng ngạo mạn, nhưng đầu óc anh ta không hề đơn giản.

Anh ta đã làm việc trong bộ phận an ninh trước khi leo lên vị trí trưởng ban, hơn mười năm qua anh ta đã hiểu ra một chân lý rằng không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.

Người có thể đến đây thân phận sẽ không đơn giản, một sai sót nho nhỏ có thể đắc tội với một nhân vật lớn, cho nên anh ta rất thận trọng.

Lục Thần châm thuốc, anh hít một hơi rồi mới nói: “Tôi là người do chủ tịch An tuyển dụng, chúng tôi hẹn nhau 9 giờ gặp mặt”.

Người gặp chủ tịch An, nếu không phải là quan chức cấp cao thì là lãnh đạo của các tập đoàn lớn, làm gì có kiểu người ăn mặc nghèo hèn như vậy.

Sau khi nghe được lời của Lục Thần, Dương Vệ Long đã ném sự thận trọng của mình sang một bên.

“Hả? Chỉ bằng cậu? Đòi gặp chủ tịch An của chúng tôi, còn muốn đột nhập vào tòa nhà Ngân Thiên, cậu tự tìm đường chết đúng không?”

“Các anh em, hãy để cho cậu ta nhớ thật lâu, nhớ rằng tòa nhà Ngân Thiên không phải là nơi có thể tùy ý xông vào!”

Nói xong, hơn chục nhân viên bảo vệ đằng sau anh ta cầm theo gậy gộc xông về phía Lục Thần.

Lúc này, An Kình Tông đã kết thúc cuộc gọi với khách hàng, ông ta vội vàng liếc nhìn đồng hồ, cau mày nói: “Ơ! Chín giờ mấy phút rồi, sao vẫn chưa đến nhỉ?”

Sau đó, ông ta liền bấm gọi một cuộc điện thoại: “Thư ký Hậu, hôm nay không có ai tới tìm tôi sao?”

Hậu Lâm khó hiểu nói: “Không có! Chủ tịch An, ông hẹn ai vậy?”

An Kình Tông nói: “Tôi mới tuyển được một vệ sĩ có thân thủ bất phàm, đã hẹn là 9 giờ tới, bây giờ vẫn chưa thấy người đâu, cô mau đi xem có phải là bị bảo vệ chặn cửa rồi không?”

“Vâng thưa chủ tịch”, Hậu Lâm đi giày cao gót vội vàng bước vào thang máy.

Chẳng mấy chốc thang máy đã xuống đến tầng một, cô ta vừa bước ra đã thấy hơn 20 nhân viên bảo vệ đang vây đánh một thanh niên ăn mặc giản dị, nhưng thân thủ của chàng thanh niên này lại rất cao siêu, lẽ nào vệ sĩ mà chủ tịch tuyển chính là người này?

“Mau dừng tay!”

Thấy thư ký của chủ tịch An, đám bảo vệ vội vàng dừng lại.

Dương Vệ Long ôm bụng bia đi tới: “Thư ký Hậu, người này muốn…”

Anh ta chưa kịp nói xong, Hậu Lâm đã lướt qua người anh ta đi về phía Lục Thần: “Xin hỏi anh là Lục Thần đúng không?”

Lục Thần gật đầu nói: “Đúng vậy!”

Hậu Lâm trừng mắt nhìn Dương Vệ Long: “Còn không mau tránh ra!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.