Diêm Long Quân

Chương 29



Chương 29

Ngay sau đó, anh ta lại chỉ vào đôi giày da của mình rồi nói: “Nếu muốn cô gái đó bình an vô sự thì cậu có thể quỳ xuống, liếm sạch đôi giày của tôi!”

Phòng làm việc của bác sĩ lặng ngắt như tờ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Lục Phong bày ra vẻ mặt thú vị chờ đợi câu trả lời của Lục Thần.

“Đứa con trai vô dụng, chung quy cũng chỉ có vậy mà thôi!”

“Lúc nhỏ tôi bắt nạt cậu, lớn lên rồi, cậu vẫn bị tôi bắt nạt”.

“Tôi đếm đến ba, cậu mà còn không liếm, cô gái đó sẽ mất mạng!”

Sắc mặt Lục Thần âm trầm đến đáng sợ, hai mắt anh đã đỏ ngầu.

“Tôi muốn gặp cô ấy để chắc chắn rằng các người chưa làm hại cô ấy”.

“Bây giờ cậu không có tư cách để nói điều kiện với tôi!”, Lục Phong châm một điếu xì gà.

Đáng ghét!

Nắm đấm trong tay Lục Thần kêu “răng rắc”, gân xanh trên tay anh cũng đã nổi lên.

Đúng lúc này, hai tên vệ sĩ của Lục Phong đẩy giường Lâm Như tới.

Anh ta phải bỏ ra rất nhiều tiền để thuê hai tên vệ sĩ này về, bọn họ đều là cao thủ trong thế lực ngầm.

“Một!”

Lục Thần nhìn chằm chằm vào hai tên vệ sĩ, anh đưa tay vào túi vải.

“Hai!”

“Ba!”

Lục Phong vừa đếm xong, tay của Lục Thần đột nhiên chuyển động.

Chỉ thấy anh hất mạnh cánh tay về phía trước, hai đường kim bạc bắn ra.

“A!”

Hai tên vệ sĩ lập tức ngã xuống đất co giật, trông vô cùng đau đớn.

“Sao… sao lại thế này?”, Lục Phong hoảng sợ, điếu xì gà trong anh ta rơi xuống đất.

Đây là vệ sĩ mà anh ta đã chọn ra được từ hàng ngàn người, phải mất 500 ngàn tệ một tháng mới mời được về, đặc biệt đến để đối phó với Lục Thần.

Tuy nhiên, chỉ với một chiêu, hai vệ sĩ có mức lương hậu hĩnh của anh ta đã bị hạ gục.

Biểu hiện của Lục Phong cho thấy anh ta tuyệt đối không tin vào những điều này.

Tuy nhiên, sự thật đã bày ra trước mắt, anh ta không thể không tin.

Thấy vậy, Hoàng Mao liền xoay người bỏ chạy.

Lục Thần túm Lục Phong dậy.

“Tôi thật sự không hiểu, tôi không thù không oán với anh, tại sao anh cứ nhắm vào tôi!”

Lục Thần chậm rãi giơ tay lên.

Lúc này, tên bác sĩ kia đang co ro trong góc tường vì sợ hãi.

“Đừng, Lục Thần, chúng ta là anh em họ, máu mủ tình thâm, cậu không được làm hại tôi!”, Lục Phong run lẩy bẩy, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

Một tia giễu cợt thoáng qua mặt Lục Thần, sau đó giọng nói của anh trở nên lạnh lùng khiến người ta hít thở không thông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.