Diêm Quân Truy Thê: Nương Tử, Buổi Tối Gặp!

Chương 26: Hối hận



Những chuyện có liên quan đến Liên U lúc sinh tiền đã làm, hắn đều đã cho Thôi Giác đi điều tra và ghi lại rồi đưa đến cho hắn, cho nên ngay từ đầu hắn đã biết rõ.

“Bị lang yêu giết? Vậy cha mẹ ngươi là ai….?” Liên U khép mắt suy nghĩ, thân thể nàng ta run lên lợi hại.

“Hai mươi mấy năm trước, có một nữ lang yêu ngang nhiên đến thế  hấp thụ tinh phách của nam nhân, vì thế tinh phách của cha ta không những bị hút đi, mà nương ta còn bị tàn nhẫn sát hại.” Diêm Liệt ngồi một bên nhìn kỹ vẻ mặt Liên U, mặt không chút thay đổi, chuyện này chắc hẳn đã từng có, cho nên tùy tiện biện một chuyện xưa là có thể hù nàng đứng tại chỗ, cái này gọi là có tật giật mình.Truyện được post trên Ddlqd và wattpap

Thời điểm phát sinh những chuyện này, Liên U còn chưa gặp Lịch Vô, lúc đó lang yêu đại tỷ thường dẫn dắt các nàng đi khắp nơi làm điều ác, như là hấp thu tinh phách để tăng cường nội đan của chính mình.

Nhưng không ngờ các nàng bị một đám đạo sĩ đuổi giết phía sau, cho nên đều phân tán ra khắp nơi, mà Liên U vừa vặn được LịchVô cứu. Từ đó về sau, Liên U liền đi theo Lịch Vô.

Lịch Vô nói với nàng ta rằng, muốn tu luyện thì phải tự mình tu, không thể đi đường tắt, lại càng không thể đi giết phàm nhân, như vậy sẽ không bị bọn đạo sĩ dồn đến đường cùng.

Trước kia nàng ta theo sai người, nên mới phạm sai đến bậc này. Nhưng sau khi đi theo Lịch Vô, nàng ta liền thay đổi triệt để, làm lại từ đầu, mà sau khi sinh đứa nhỏ nàng ta lại càng không giống trước.Truyện được post trên Ddlqd và wattpap

Có điều chuyện đã làm sai thì lại không thể bù đắp, vì  thế sau khi chết nàng ta liền bị báo ứng, là phải chịu khổ đày ở dưới tầng Địa Ngục thứ sáu. Thực ra, nếu nàng ta còn một cơ hội nữa, nàng ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Nhưng làm chính là làm, cho dù bây giờ nàng ta có hối hận thì cũng không kịp nữa rồi.

Lịch Vô thấy bộ dạng sợ hãi của Liên U như thế, chắc là lại nghĩ đến chuyện trước kia, liền duỗi móng vuốt ra muốn giết chết nữ nhân kia, nhưng lại bị Liên U ngăn cản: “Tướng công, không cần, thiếp thân không sao.”

Sau đó Liên U thỉnh cầu hắn đưa bọn nhỏ ra ngoài chơi một lát, nàng ta muốn nói chuyện với nàng(DL).

Lịch Vô đành phải theo lời nàng ta làm vậy.

Lúc trong sơn động chỉ còn lại hai nữ tử bọn họ thì Liên U chợt nói: “ Thiếp thân không biết có phải cha mẹ của cô nương chết thảm trong tay thiếp thân hay không, nhưng đối với cảnh ngộ cô nương thì thiếp thân cảm thấy rất ân hận, hiện tại thiếp thân cũng không biết nói gì hơn, chẳng qua cô nương yên tâm, thiếp thân đã nhận được báo ứng rồi.” Nàng ta dừng một chút, lại tiếp tục nói: “Không dối gạt cô nương, thiếp thân cũng không thể ở nơi này lâu, rất nhanh sẽ phải rời đi.”

“Cho dù ngươi muốn chạy trốn, thì vẫn phải mang theo tội nghiệt kia cả đời này.”

“Không phải như thế, bởi vì thiếp thân đã chết, mà bây giờ thiếp thân chỉ nương nhờ thân thể này mới có thể ở đây, hơn nữa thiếp thân cũng phải mau trả lại khối thân thể này, như vậy mới cầu được đối phương tha thứ.” Liên U nghẹn ngào nói, “Bởi vì thiếp thân nhất thời lưu luyến tưởng niệm phu quân cùng bọn nhỏ, cho nên mới trở lại, nhưng nếu thiếp thân biết khối thân thể này có quan hệ với người kia thì thiếp thân sẽ tuyệt đối không dám dùng.”

“Vì thế cô nương cứ yên tâm, thiếp thân sẽ nhanh chóng  trở lại Địa Ngục.”

Thấy bộ dáng này của nàng ta, Diêm Liệt nam phẫn nữ trang cũng không biết nói gì trong một chốc. Hắn nghĩ hắn đến chọc giận đối phương như vậy là để khiến bản bính của loài lang yêu nổi lên, rồi giết chết nàng ta, vậy mà lại không có

“Tùy ngươi vậy, bây giờ ta muốn ngủ, sáng mai ta liền rời đi.” Diêm Liệt nói xong, trực tiếp nằm xuống, rồi lại sâu xa nói: “Tốt nhất là ngươi nói được làm được, đừng lại hại thêm một cô nương vô tội.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.