Diêm Quân Truy Thê: Nương Tử, Buổi Tối Gặp!

Chương 3: Vết thương



Những giọi máu đào chảy xuống, rơi xuống nước hóa thành hình đóa hoa vô cùng đẹp.

Nhưng đó không phải trọng điểm, trọng điểm chính là lòng bàn tay của đạo trưởng cũng có vết thương giống như nàng.

''Các vị cũng đã hiểu rồi?''

''Chuyện gì đã xảy ra?'' Mọi người đều kinh hãi.

''Nha đầu kia có năng lực phản hệ, nếu các người thiêu sống nàng ta thì các người cũng sẽ có kết cục như vậy, nếu đã biết chân tướng còn ai muốn đem nàng thiêu thì bước ra!''

Mọi người đều lui về phía sau, ngơ ngác nhìn nhau, cảm tháy xấu hổ.

''Vậy biện pháp đạo trưởng là gì?''

''Thành thân!''

''Thành thân?!'' Đường Cẩn cùng mọi người trăm miệng một lời, cảm thấy kinh ngạc không thôi, nàng nghĩ vị đạo trưởng này là cứu tinh, không nghĩ tới nàng thoát một cái vực sâu lại đến một cái vực sâu khác.

''Ta không đồng ý, ta mới mười sáu tuổi, ta không thể thành thân sớm như vậy được!''

Trại bán tiên không nhìn nàng mà bấm tay tính toán, '' Cô nương này bát tự thuần âm, mệnh đã định trước là mẹ góa con côi , thuần âm không sinh, thuần dương sống không lâu, âm dương hòa hợp Phương Sinh vạn vật, thuần âm thuần dương cân bằng, người vì bệnh trạng, người mang đến bất hạnh cùng tai ương.''

Mọi người gật đầu, bắt đầu tin tưởng vị đạo trưởng này, tin tưởng chuyện này chẳng bao lâu sẽ được giải quyết.

''Nha đầu, ngươi chỉ cần tìm một người thuần dương rồi gả cho hắn thì sẽ không có vấn đề.''

''Không ~~~ Ta không muốn thành thân, các ngươi vẫn là thiêu chết ta đi, ta có thể tự làm không cần các ngươi động thủ!''

''Đúng vậy, đây cũng là biện pháp nha.''

''. . . . .'' Khóe miệng Trại bán tiên không khỏi run rẩy.

''Trăm ngàn lần không thể, cho dù bát tự thuần âm thì cũng do cha mẹ sinh ra chúng ta không nên cướp đoạt sinh mệnh người ta, còn nữa nếu nàng gả cho người có bát tự thuần dương, âm dương kết hợp chính là tự cứu lấy nhau, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, huống chi là hai mạng người, cớ sao lại không làm?''

''Đạo trưởng nói rất đúng! Nếu nàng lập gia đình liền thay đổi được vận mệnh thì liền gả đi, chẳng qua chúng ta cũng không thể làm chủ, còn phải đến hỏi cha mẹ của nàng mới được!''

''Ta sẽ đi ngay bây giờ!''

Đường lão gia cùng phu nhân chuẩn bị xuất môn thì những người kia đã khiêng nữ nhi bọn họ tới. Sau đó đạo trưởng đem sự tình nói cho Đường lão gia biết, cũng chẳng cần cần thương lương gì hết mà là bắt cha mẹ nàng phải lựa chọn: Một là cho nàng tìm nam nhân thuần dương mà gả, hai là tự sát!

Giờ khắc này, Vẻ mặt của Đường Cẩn chính là sống không bằng chết!

Quan trọng là thành thân với ai?

Trên đường Chung Nam, ngoại thành Lăng Nam có gia''Khách sạn Hoàng Tuyền'', Chưởng quầy khách sạn là người thuần dương, cao ngạo, không sợ trời đất.

Người thuần âm mặc dù trường thọ nhưng nhiều tai, thuần dương nhiều bệnh còn dễ bạo tử, đột tử, đoản mệnh. Nếu hai người kết hợp cùng một chỗ, âm dương bù nhau, cứu qua cứu lại.

''Đường lão gia Đường phu nhân, không phải ai cũng là người thuần dương, đối với mệnh của thiên kim tuyệt đối là cơ hội tốt, sau khi nàng gả đi, đối với nàng, đối với hai người, đối với các hương thân phụ lão đều tốt. Nếu không ai có bát tự như hắn, khẳng định nữ nhi của các người sẽ cô độc cả đời.''

Trại bán tiên hoa ngôn xảo ngữ nói với phu thê Đường thị rất êm tai, Đường Cẩn rưng rưng nói: '' Phụ thân, mẫu thân, nữ nhi không gả!''

''Vậy ngươi muốn làm lão thử bị mọi người trên đường bàn tán?"

Lắc đầu.

''Vậy ngươi là muốn cả đời không xuất môn? Cũng không lập gia đình?''

Lắc đầu.

''Vậy là ngươi muốn chết phải không?''

Gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.