Diễm Tu

Chương 51: Đệ nhị kiếp-Thập Dương Thể hồi sinh



Một người một yêu vừa rời đi không lâu, trái tim bị xuyên thủng trên thân của Kiều Tam phát ra trận trận hồng quang, hơn nữa hồng quang này rõ ràng so với lần xuất hiện đầu tiên khi bị trúng tên rực rỡ gấp bội.

Động rồi, tay chân Kiều Tam bắt đầu có chút rung động, vết thương lớn trước ngực đại động thần kỳ nhanh chóng khép miệng! Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

Hắn bị một tiễn xuyên tim, thật sự là hồng vận giáng thân!

Bắc Cung Chính sát khí cực lớn, mặc dù pháp lực hắn còn chưa đủ, nhưng có Diệt ma cung thần lực vô song, Thập Dương Thể vì vậy thuận lợi tiến nhập lần thứ hai tử kiếp!

Hơn nữa, còn có một chuyện nữa rất tốt chờ đợi Kiều Tam, để cho hắn đối với một tiễn xuyên tim này vô cùng cảm tạ.

Bất tử bất diệt Thập Dương Thể vẫn chưa lập tức tỉnh lại, máu tươi trước ngực tẩm nhập vào trong lòng ngực, phá sách chợt lóe sáng một hàng quái dị chữ phù từ trong sách bay vọt ra ngoài

Muốn tập quỷ kinh, lưỡi dao sắc bén xuyên tim, thoát ly phàm thân, nhập vào Qủy môn của ta!

" Sách Linh tham kiến chủ nhân!" Một vầng sáng rực rỡ tại tâm linh Kiều Tam chợt hiện ra, mặc kệ hoàn cảnh nào, pháp sách tinh linh đều là vậy khô khan bình thản, một bình như nước nhẹ giọng nói:" Chủ nhân, ngươi bây giờ có thể tu luyện Quỷ kinh rồi!"

" Hô…hô...." Bị vô ảnh tiễn đâm xuyên vào tim, Kiều Tam nguyên thần còn chưa kịp phản ứng, một chuỗi chuỗi văn tự quái dị từng đoàn sáng chói bay vào trong óc gã. Giống như hàng vạn hàng nghìn ngân xà đang khiêu vũ tràn ngập âm thanh thiên địa hư ảo, sau đó vù được một tiếng, lại có như vạn thủy quỷ tông chui vào nguyên thần thái dương.

" A! Sách Linh, ngươi vừa làm cái gì với ta?" Nguyên thần thái dương lập tức phản ứng, cảm giác tràn ngập khiến cho nguyên thần Kiều Tam buồn cười nhảy dựng lên.

" Hồi bẩm chủ nhân, Sách Linh chỉ là đem văn tự Quỷ Kinh khắc vào của sinh mệnh ngươi, đóng dấu, bây giờ ngươi đã đạt được tầng thứ nhất Quỷ kinh pháp lực, cho nên sau khi thông thạo pháp thuật, Sách Linh sẽ giảng giải cho người tất cả!"

Nói đến đây, Sách Linh đang mang dáng hình người hóa thân mơ hồ thế nhưng giọng nói có chút biến hóa, thở dài nói:" Đáng tiếc chủ nhân thể chất kỳ lạ, không thể hoàn toàn vứt bỏ thân thể trở ngại, cũng may còn có thể miễn cưỡng tu luyện Vô Thượng Quỷ thực(Qủy pháp tối cao)! Chủ nhân, Sách Linh mệt mỏi, xin cáo từ!"

Có chìa khóa rồi! Mở Thập Dương Thể bảo tàng này cái chìa khóa rốt cục từ trên trời giáng xuống!

Kỳ tích còn đang tiếp tục, thần kỳ sự tích sẽ tiếp tục xảy ra.

Ở trước ngực Kiều Tam miệng vết thương hoàn toàn biến mất trong sát na, Quỷ kinh tỏa sáng quang mang tựa như Lưu Thủy bình thường, chui vào trái tim của hắn.

" Ách!" Nỗi sợ vẫn còn chưa kịp tiêu tan, Kiều Tam than nhẹ một tiếng, khóe miệng mấp máy, kì quái mộng vừa qua, hắn rốt cục chậm rãi mở to đôi mắt, tình cảnh trong mộng lúc này đây không có biến mất. Mộng cảnh đã xuất hiện trong đầu hắn phá tan hư vô, rõ ràng chiếu rọi trong hắn mơ hồ suy nghĩ.

" Di, tại sao có thể như vậy? Chẳng lẻ Thập Nhị thật sự là...."

Hàng vạn hàng nghìn nghi hoặc dũng mãnh chui vào trong óc hắn, trong lòng tràn ngập những nỗi niễm băn khoăn khó hiểu, nhưng rồi Kiều Sinh cũng dừng lại suy nghĩ, tẩu tẩu mới là nỗi lo lắng duy nhất, trước cứu nữ nhân âu yếm này đã có gì tính sau.

Bàn tay to vừa mới dây thừng, Kiều Tam trong lòng run lên tràn ngập điều nghi hoặc, mộng cảnh quái dị lại dũng mãnh đi vào trong óc hắn, mặc hắn như thế nào cố gắng vẫn không chịu đi.

Trời! Chẳng lẻ mấy cái này mộng cảnh này là thật sao?

Trong đầu chứa đầy suy nghĩ, Kiều Tam trong mộng mặc niệm học được chú ngữ thực ngôn, cuối cùng không kiềm chế được tò mò, hoài nghi quát khẻ:" Quỷ Vân!"

Lời nói chỉ vừa mới cất ra, Kiều Tam chỉ cảm thấy dưới chân chấn động, một cổ lực lượng đã đưa ra bay lên cao. Do quá bất ngờ nên gã không kịp phòng ngự cả người lảo đảo, ngả về phía trước một cú, ngã sấp xuống xuống một đám bụi mưa lất phất phía trên một đám mây.

A, a...... Quả nhiên là quỷ quỷ túy túy:" Quỷ Vân", bay cao trên bầu trời, khiến mặt đất dần dần thu nhỏ, khiến cho Kiều Tam sợ tới mức mặt mày trắng bệch dù cho gã đang phi thăng bay cao trên trời.

Nhìn mặt đất dưới chân không ngừng nhỏ đi, Kiều Tam không khỏi cười to không ngớt:" Cáp, cáp...... Ta sẽ bay, ta sẽ bay......"

Nguyên lai mộng kì quái là thật! Nguyên lai thực sự có Quỷ kinh biểu diễn lợi hại này

Vô lại Kiều Tam không có một chút nào tôn trọng đối với thiên giới kì sách, lại gọi kỳ sách là"biểu diễn", cứ như một trò hề không bằng. Vui sướng với may mắn này khiến trái tim hắn lay động, nếm thử phi hành niềm vui thú thật là thú vị, hắn vừa thử niệm động chú ngữ, sau đó cố nén hưng phấn mệnh lệnh nói:"...... Hướng tới trên bay!"

" Bịch!" Một tiếng vừa cất ra, vách núi lập tức rung động, Kiều Tam đã va mạnh vào vách đá, tứ chi đều tê nhức hoa mày chóng mặt, đang từ trên cao rơi ầm xuống mặt đất!

" Con mẹ nó! Niệm sai chú ngữ rồi!" Sau khi trải qua nửa ngày, Kiều Tam mặt mũi bầm dập rất là hối hận than khóc vài tiếng, sau đó nhận thức chăm chú thật sự nghĩ nghĩ, lập tức lại một lần nữa nằm úp sấp phía trên Quỷ Vân.

" Quỷ Vân, hướng trên! Bịch!" Hắn lại bị đánh vào vách núi lần thứ hai!

" Con mẹ nó, chẳng lẻ biễu diễn này phương hướng cảm giác có vấn đề? Ô......" Kiều Tam đối với chính mình tiếng kêu Quỷ Vân tràn ngập hoài nghi, vây quanh quỷ túy vân đoàn chuyển động không ngừng, cuối cùng, hắn linh cơ vừa động nảy ra ý kiến hay.

Cứ mỗi lần hướng trên, người đều hướng trái, lần này chính mình sẽ cái biến! Ha ha…

" Hướng trái! Oanh!" Lúc này đây, Quỷ Vân lại thập phần nghe lời, mang theo tân chủ nhân điên cuồng lần thứ ba đánh vào vách núi.

Kiều Tam lại va mạnh vào đá, trên vách núi đá ngừng vài giây mới rơi ầm xuống mặt đất, sau khi trải qua ba lượt cố gắng. Thạch bích cứng rắn rốt cục khién Kiều Tam đặc biệt đích kí tên một hình người ấn sâu!

" Ô...... Không chơi nữa!" Gặp Quỷ Vân còn muốn hướng tới dưới chân mình chui vào, Đại Đảm Tam thường ngày tự xưng lớn mật. Chủ nhân nhưng lại sợ tới mức kinh hoàng thất thố, liều mạng né tránh thứ quỷ này!

" Ôi! Chủ nhân, ngươi còn không lấy máu nhận chủ, Quỷ Vân như thế nào nghe lời người?"

Đang lúc này, trong óc Kiều Tam vang lên âm thanh suy yếu của Sách Linh, tinh linh thần kỳ lần đầu xuất hiện tại không gian hiện thực, lời nói tràn ngập bất đắc dĩ, rất có nhân tính trách mắng nói:" Chủ nhân, Sách Linh bảo ngươi chăm chú học tập Đạo thư, ngươi cũng không nguyện ý, ngươi xem, bây giờ ngay cả đơn giản nhất...."

" Dừng!!!" Kiều Tam quay về hướng không khí đang lớn tiếng nói chuyện, hắn đã lĩnh giáo qua Sách Linh rất là nhiều lời, vội vàng lấy lòng nàng ta, gã cười nói:" Hảo Sách Linh, mau nói cho ta biết, nên như thế nào thu phục người nầy?"

" Chủ nhân, ngươi quá ngu ngốc! Ôi......"

Sách Linh sau khi cảm khái một phen, kế đến giảng giải nói:" Đem pháp lực của người vận chuyển... Sau đó, trích ra một giọt tâm huyết, sau đó.... Uhm, giao tâm huyết dung nhập vân đoàn(đám mây)! Được rồi, từ bây giờ, người đúng là chủ nhân chuyên chính của Quỷ Vân rồi!"

Trợ giúp thành công, hảo sư phụ Sách Linh lại bắt đầu giảng đạo lý:" Chủ nhân, một thân pháp lực của người đã vượt qua Tán tiên tầm thường, nhưng nếu đánh với tu chân đắc đạo thành tiên thì người đã đánh không lại! Ôi.... Ngươi sao không thể khắc khổ học tập sao? Để cho Sách Linh tỉnh tâm một chút sao....."

" Dừng!!!" Kiều Sinh cười khổ không được, vừa mới một lát nghe Sách Linh nói hắn hoảng hốt vô cùng nhớ lại mười năm trước, khi đó mẫu thân cũng thường xuyên như vậy giáo huấn chính mình. Bất quá, bây giờ hắn cũng không thích loại cảm giác này, thực tế không thích một tinh linh gây cho hắn cảm giác này:" Sách Linh, bây giờ ngươi có thể trở lại rồi! Sau này còn gặp lại!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.