Diễm Tu

Chương 61: Chân dài mỹ nhân



" Ô...Ô... ư ư… ai ai… to quá…" Bắc Cung Chính đang khóc, ô ô nữ nở như đõ quyên nhỏ máu, ai ai kêu khóc như hoa rơi nước chảy; hiện thực luôn như thế tàn khốc. Nàng muốn duy trì sự tôn nghiêm cuối cùng, nhưng thân thể quá mẫn cảm lại tuôn ra xuân thủy dào dạt, mềm nhũn ngã vào ngực đại sắc lang!

Kiều Tam tại "Tính chất không nên khảo nghiệm" trong đại lấy được toàn thắng, nhưng cuộc chiến sinh tử cũng không dung hắn có nửa phần không gian để thở dốc.

Giữa không trung, Tiểu U bay lượn giữa không gian, bị cừu hận che lấp lý trí, nàng đang từng bước đi vào con đường ma đạo của mẫu thân ngày xưa. Long Châu vây quanh quỷ ảnh quay tròn đảo quanh, tuyệt sắc nữ quỷ miệng niệm pháp quyết đại pháp thần thông, bỗng dừng lại âm thanh lạnh lùng:" Cửu U-khai, vong hồn-làm!"

Trận trận âm phong trống rỗng xuất hiện đinh tai nhức óc, tuy chưa tới mức rung động thiên địa, nhưng mặt đất cũng đã tỏa ra hàn khí kinh người, cơ hồ trong nháy mắt, thiên địa đã âm trầm một đám mây mù ảm đạm thê lương.

Biến hóa quỷ dị xảy ra thật kinh người, ba xác khô đã chết từ lâu của hồ yêu lại nhảy bật dậy, mang theo một thân tử khí hướng Đại Đảm Tam đánh tới!

" Yêu thi, yêu hồn thuật!" Cả chuỗi danh từ lạ lẫm nhất nhất hiện lên trong lòng Kiều Tam, từ nhận thức của Quỷ Kinh cho hắn biết, sắc mặt hắn liền đại biến. Hai tay buông lỏng, đem chân dài mỹ nữ yếu mềm như nước ôm sát vào đùi mình. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

Đối với thực lực của bản thân hắn biết rất rõ ràng, càng khiến cho trong lòng Đại Đảm Tam để lại duy nhất ý nghĩ-- chạy trốn, lập tức chạy trốn, trước khi yêu thi ăn tươi nuốt sống mình, phải nhanh nhanh chạy trốn!

Khi yêu thi thứ nhất bổ nhào tới, bản tính lưu manh lập tức xuất hiện, Kiều Tam đã kịp thời hóa thành một đạo bóng đen, trốn vào trong mặt đất, biến mất trong hiện thực không gian.

Yêu thi thứ hai vốn đã bay qua, nhưng hắn lại đột nhiên gập lại, chỉ nghe "Ca lau" một tiếng, yêu thi mạnh mẽ cải biến phi hành quỹ tích, lại bạo tợn vặn gảy một khúc xương của mình, tuy thế hắn lại không có nửa điểm cảm giác thống khổ.

Sau nỗ lực thật lớn kia, yêu thi dùng khúc xương hung hăng giẫm xuống, bóng đất đang chui dưới mặt đất phút chốc bị đánh trở về nguyên hình.

Kiều Tam mới vào huyền môn chỉ mới sâu chừng nửa thùng thùng nước, thần thông bị phá, lập tức tâm thần đại loạn. Ngay sau đó đệ tam chích yêu thi bổ nhào vào trước người hắn, Đại Đảm Tam chỉ có thể bị dùng kiếm đâm thẳng về phía ngực đối thủ.

" Bịch!"

Thân thể đánh đích buồn bực [hưởng/vang] kích động trứ bụi mù bay múa, lợi kiếm tựa như đâm đậu hủ bàn dễ dàng đem yêu thi đối với mặc, nhưng đã bị đòn nghiêm trọng đích cũng là Kiều Tam chính mình.

Kiều Tam bị yêu thi hung hăng đánh bay ra xa, lăn vài vòng dính đấy bụi đất mới lồm cồm bò dậy nổi. Hắn quơ quơ bàn tay tìm đường, mắt dính đầy đất bụi, tá hỏa, một vòi máu tươi từ vết thương đau nhức bắn ra kèm với tiếng hét thất thanh thật não nề.

Bất tử cũng không đại biểu sẽ không bị thương, cũng không đại biểu sẽ không đau, giờ phút này bất tử nhân Kiều Tam đã bị yêu thi đâm cho đau tận cốt tủy. Càng làm cho hắn kinh ngạc chính là yêu thi biến hóa khôn lường, bị hắn đâm một kiếm mà vẫn linh hoạt như cũ, ngay cả nửa vết máu cũng không xuất hiện, yêu thi hành động vẫn như cũ linh hoạt tự nhiên.

" Rống!" Tiếng rú của dã thú hung tợn từ cổ họng yêu thi phát ra thật man rợ. Dưới sự chỉ huy của Tiểu U chủ nhân, lũ cương thi ba mặt hướng đánh Kiều Tam, giương nanh múa vuốt, không đem địch nhân xé nát thề không bỏ qua.

" A!" Tiếng kêu sợ hãi the thé giòn tai dễ nghe, tự nhiên không phải do Đại Đảm Tam- đại nam nhân phát ra. Trong lúc hỗn loạn, xuân quang đại tiết nữ thần bộ bất hạnh bị quấn vào trận chiến.

Đại Đảm Tam ỷ vào vài phần thần thông, còn có thể nỗ né trái tránh phải, mà chân dài mỹ nữ vừa mới thất thân trong tay Kiều Tam(chính xác là vừa mới bị hiếp ^.^) thì thành con dê chờ mổ thịt rồi. Yêu thi cũng mặc kệ đối phương là nam hay nữ, chỉ cần trước mặt chúng là sinh vật sống, thì đó đều là đối tượng để cấu xé.

Yêu thi vô hồn dễ dàng đánh ngã Bắc Cung Chính. Đang nguy hiểm nguy cơ trùng trùng, nhờ thế Kiều Tam lại có cơ hội tìm thấy đường sống, lưu manh khôn khéo tuyệt sẽ không bỏ qua cơ hội tốt trời cho như thế. Hắn liền đem thân co rụt lại, coi như linh miêu chui rúc vào trong khe tối.

Lợi trảo mang theo kình phong thổi qua sau đầu, may mắn Kiều Tam đã nhanh chóng cúi mình về phía trước một chút, hai chân dùng sức đạp, tất cả lực lượng đều tập trung để né tránh.

" A…A…"

Lúc này nguy cơ đã tạm thời qua đi, mắt thấy mạng lớn vận tốt vừa qua được một kiếp, nhưng Bắc Cung Chính lại phát ra tiếng kêu sợ hãi xưa nay chưa từng có.

" Ôi... " Ngàn vạn tư lự trong nháy mắt xuất hiện, Kiều Tam bất đắc dĩ thở dài tràn ngập ảo não, rất là tức giận chính mình vì cái gì không thể mặc kệ, vì cái gì không thể chân chính lãnh huyết vô tình!

Bụi mù tràn ngập xung quanh, nữ thần bộ đồng tử trong nháy mắt phóng đại, yêu thi đã huy lợi trảo nhanh chóng tràn ngập đôi mắt nàng.

Hết rồi! Chết chắc rồi!

Bắc Cung Chính đang lúc cực độ hoảng sợ thế nhưng không hiểu sao bỗng dưng lại rất bình tĩnh. Ngay trong khoảnh khắc đó, nàng nghĩ tới rất nhiều việc, những ý nghĩ sâu kín trong óc nàng, tựa hồ đã biến mất từ lâu, trí nhớ.. Toàn bộ đều chợt lóe lên trước mắt nàng!

Rốt cục, khi lợi trảo sắp phá tan cổ họng mình, Bắc Cung Chính đã thanh tỉnh thật sự, từ thân thể đến tâm linh, nàng hoàn toàn thanh tỉnh rồi! Chính mình thật sự là một nữ nhân, mười phần là nữ nhân, trong lúc sinh tử nguy nan cũng là lúc, một tiểu nữ nhân đang cần người để dựa dẫm!

Ô, ai có thể cứu ta?

Có lẽ lên trời đã nghe được lời ai oán này của nàng, có lẽ là vận mệnh cố ý trêu cợt. Trong thời khắc kỳ diệu này, đột nhiên xuất hiện cứu tinh, cứu nàng trong giây phút cận kề cái chết!

Lợi trảo, tử khí, kình phong, hỏa ảnh... Lung tung tất cả, Bắc Cung Trinh không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là chính mình toàn thân vô lực, ngọc thể run lên, ngả vào một bộ ngực an toàn ấm áp!

Tiếng lòng vừa động, sự vui sướng khi thoát khỏi tử lộ khiến cho mỹ nữ chân dài trong lòng mừng rui khôn xiết. Mi mắt mang theo nghi vấn ngước nhẹ lên! Rốt cuộc là ai lại mạo hiểm nguy hiểm như thế cứu mình? Ai là cứu tinh của mình đây?

" A! Kiều Tam, là ngươi?"

Khiếp sợ qua đi, Bắc Cung Trinh phản ứng đầu tiên đúng là từ thiên đường rơi xuống địa ngục, xấu hổ cùng phẫn nộ ra khiến nữ thần bộ tình nguyện chết, cũng không muốn nghĩ được Kiều Tam cứu! Chân dài duỗi ra, Bắc Cung Trinh liều mạng dùng đôi bàn tay trắng như phấn huy vũ, vừađánh vừa mắng:" Tên khốn kia, thả ta xuống, thả ta xuống......"

" Nữ nhân, câm miệng!" Kiều Tam khó lắm mới làm người tốt được một lần, miệng vết thương đang rỉ máu đau đến thấu xương khiến hắn rất là hối hận. Hôm nay lại bị nữ thần bộ lấy oán báo ân, đang chạy trối chết lại bị cô gái cào cấu khiến hắn tức quá thiếu chút nữa tiện tay đêm nữ nhân không biết tốt xấu ném đi rồi

" Con mẹ nó, còn lộn xộn nữa ta đem ngươi đưa cho yêu thi làm mồi nhắm rượu và thức ăn!"

Núi đá cỏ cây tại bên tai chợt lóe sáng hai bóng hình, một nam một nữ chạy trối chết, thân ảnh đã biến mất không thấy, nhưng hai người vẫn khắc khắc cãi cọ không ngừng!

" Đuổi!" Tiểu U há có thể dễ dàng buông tha đại cừu nhân như thế, Long Châu chấn động quang hoa đại tác, ba yêu thi đã đi theo phía sau nàng hướng con mồi đánh tới. Chỉ trong giây lát đó, bóng lưng Kiều Tam lại lọt vào trong mắt của nữ quỷ đầu cừu hận với hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.