Điện Cạnh Luyến Nhân (Cùng Em Đi Đến Tận Cùng Thế Giới)

Chương 4-2: Tuyển thủ bị đại chúng đánh giá thấp (2)



Từ ngày nhìn thấy Quý Hướng Không, trong lòng cô đột nhiên có cảm giác cực kỳ xa lạ, tựa như giữa hai người họ tồn tại một bức tường trong suốt chắn ngang. Giống như trước đây anh không đúng đắn trêu đùa cô là giả, giống như anh ở trong hẻm nhỏ kéo nàng vè phía sau đem cất giấu bảo vệ là giả, giống như đem đó ở giữa đường, nơi có hàng cây bay bay theo chiều gió, đường giao thông bị chia làm hai giao lộ, hai người họ thành thật nói chuyện với nhau là giả, giống như xưa nay bọn họ thân thiết là giả... Điều này làm cho ngực cô đau đớn, cảm giác cực kỳ rầu rĩ!

Cùng những bình luận viên chuyên nghiệp nói chuyện một lúc, tâm trạng Khâu Anh đã thôi mệt mỏi nhưng thành ra lại hơi đói bụng, đi vào phòng định ăn chút gì đó, cô bỗng phát hiện người bên cạnh mình có chút quái lạ.

Anh ấy có vóc người cao to, sống lưng ưỡn thẳng, đang hết sức chăm chú vào bàn tiệc, cẩn thận từng ly gắp từng miếng đồ ăn cho mình, nước tương không cẩn thận bắn tung tóe lên người, hắn lập tức co quắp một hồi.

Đợi đến khi khuôn mặt của đối phương bắt đầu bình tĩnh lại, tâm tình Khâu Anh càng lúc càng thấy khó hiểu, cô muốn lấy cái kẹp định gắp thức ăn ở gần hắn. Cô vừa đưa tay ra đã nghe thấy tiếng nói của hắn.

"Thật ngại quá" Bùi Hy lạnh nhạt nói, "Tôi không thích có người đứng gần tôi quá."

Khâu Anh lập tức lùi về sau một bước, trong đầu hiện ra cảnh Kiều Hinh nhào vào lồng ngực của hắn, nội tâm cô không tự chủ được lườm hắn một cái.

Lý do giả vờ chính đáng.

Khâu Anh ở một bên khác gắp đồ ăn một hồi liền quay về, bước chân quá nhanh, cô lảo đảo đụng phải một người nào đó. Mắt nhìn đồ ăn sắp rơi tung tóe trên mặt đất, thân thể xinh đẹp của cô vặn vẹo, bày ra hình chữ "L", vững vững vàng vàng ngăn cản thức ăn trên đĩa rơi ra.

Hoàn mỹ.

Cô còn chưa kịp hào hứng, liền phát hiện mình đã để lại trên áo sơ mí trắng của người khác một dấu son môi.

Khâu Anh trong đầu càng ngày càng lo sợ, gương mặt Bùi Hy đối diện cũng bắt đầu biến sắc.

"Thật ngại quá" Cô giật giật khóe miệng, thả mềm ngữ điệu muốn lấy lòng, "Dùng soda là hết đây, để tôi giúp anh..."

"Không cần"

Bùi Hy dùng lực cố gắng xóa dấu son môi, Khâu Anh theo phản xạ ngăn lại hành động của hắn: "Đừng, như vậy sẽ làm nhàu áo đấy."

Thấy cô giữ cổ tay mình, sắc mặt Bùi Hy càng thêm âm trầm, hắn muốn rút tay về, nhưng cô càng nắm chặt, lôi ra đằng sau cánh cửa, hắn "Đùng" một cái hắt tay cô ra.

Khâu Anh mông lung, trên mặt còn vương lại chút xót xa, giống như vừa bị một cú tát giáng xuống mặt.

Hôm nay là ngày quái gì vậy, từng thứ từng thứ xảy ra đều làm cô thật lúng túng?

Ý thức được thái độ của mình có chút thất lễ, Bùi Hy buông mí mắt xuống: "Xin lỗi"

Trong lúc đó, một bên khác, bốn người Legend đang vây quanh một cái bàn.

"Vừa nãy anh tại sao lại không chào hỏi Khâu nữ thần vậy hả?"

Mặt đối mặt, Lâm Dật Hiên tò mò đặt câu hỏi, Quý Hướng Không không trả lời.

Thanh danh của anh cũng không phải dạng vừa, Khâu Anh lại là người mới trong lĩnh vực bình luận viên, không phải là muốn dính líu quan hệ sao?

"Cô ấy lần trước không phải còn cố ý tìm đến tận câu lạc bộ sao?" Hai ngón tay Lâm Dật Hiên đưa lên mắt, "Hai người các anh ở công viên tình chàng ý thiếp, anh anh em em, huynh đệ chúng tôi dùng ống nhóm nhìn thấy hết rồi nhá."

Thấy tên này không có ý dừng lại, Quý Hướng Không thuận miệng trả lời: "Tôi bị đá rồi."

Lâm Dật Hiên ngây ngốc sửng sốt, sau đó dùng tay phải cuộn thành nắm gõ xuống tay trái: "Anh trong cái nhóm này quả là hình mẫu lý tưởng của mọi cô gái, chẳng trách người ta bảo anh là trêu hoa ghẹo nguyệt mà."

Quý Hướng Không nhún nhún vai: "Chính cậu cũng nói thế mà"

Nghiêng người không biết Khâu Anh và Bùi Hy đã xảy ra chuyện gì, hai người cơ bản là đang dính sát vào nhau, Lâm Dật Hiên không nhịn được kinh ngạc thốt lên: "Cô ấy nhanh như vậy đã quên anh rồi, đang mê mẩn Tiểu Bạch Kiểm Bùi Hy kia kìa?!" Dứt lời bi thương, anh lắc đầu một cái: "Chà chà, nữ thần thật là bạc tình mà."

Hoắc Nghiêu và Lục Phong đối diện hận không thể khua chiêng gõ trống.

"Gái đ**m mà cũng có thể có ngày hôm nay á hả?"

"Không tin ngẩng đầu mà nhìn! Trời xanh không bỏ qua cho ai!"

Quý Hướng Không rất phối hợp oán thán một tiếng.

Lâm Dật Hiên liếc mắt đưa tình, dùng vai va va vào anh: "Không sao, anh còn có em mà."

Anh còn muốn tiếp tục cười nhạo Quý Hướng Không, nhưng lại bị đối phương một bước nắm chặt tay, nhất thời nổi da gà một hồi: "Này! Người là đồ lưu manh, nam nữ đều ăn sạch! Nhanh buông tôi ra!"

Thoát khỏi đồng đội bát quái, Quý Hướng Không đi tới quầy bar, con mắt cong lên, hướng về người phụ nữ già dặn phía trước, tùy tiện hỏi thăm: "Văn tỷ!"

Đối phương quay đầu lại, lộ ra một khuôn mặt cùng khí chất cực kỳ giàu có.

Nữ CEO câu lạc bộ VPG - Thư Văn, một trong những huấn luyện viên đỉnh cao của ngàng thể thao diện tử Trung Quốc, có khả năng khôn khéo, tài lực hùng hậu, thường gọi là "Võ Tắc Thiên" trong giới esport.

Thư Văn đem cằm Quý Hướng Không giơ cao lên: "Cậu hỏi tôi muốn có thêm một tấm thiếp mời, hóa ra là cô ấy à?"

"Vâng, cho cô ta cơ hội hiểu rõ ngành thể thao điện tử này."

"Ả?" Thư Văn nghi ngờ nhíu mày.

Quý Hướng Không không nhanh không chậm nói: "Ngành thể thao điện tử còn chưa chín muồi, trong nội địa lại thiếu những nữ bình luận viên ưu tú, hình tượng lẫn khí chất cũng cô ấy đều có thiên phú, một nửa là được đào tạo vũ đạo từ nhỏ, phát âm chữ nghĩa cũng vô cùng rõ ràng vì đã trải qua khóa học phát thanh chuyên nghiệp. Sau đó tôi có tra một số số liệu livestream của cô ấy, là MC nghiệp dư, suốt một năm đêm nào cũng livestream suốt ba tiếng đồng hồ, chưa bao giờ lười biếng gián đoạn, thái độ vô cùng chăm chỉ nỗ lực. Chỉ là dùng quá sức thành ra đi nhầm phương hướng, trước khi làm video game, cô ấy cắt ghép chỉnh sửa những đoạn phim ngắn rất chuẩn, nếu trong game lý giải công phu thêm một chút, có lẽ sẽ vô cùng thành công."

Thư Văn nghe vậy liền cười nói: "Người ngoài giới đều nói mạng cậu lớn, bao nhiêu ngôi sao xung quanh, thế mà lại đi chọn ngược lại luôn." Chị đung đưa ly rượu trên tay, hỏi: "Hai người làm sao quen biết được vậy?"

- Tiếng Anh tôi không tốt, không có xe đi, cũng không biết đường.......Anh có thể cho tôi đi nhờ xe được không?

Trong đầu bỗng hiện ra hình ảnh lần đầu tiên gặp gỡ, khi Khâu Anh giả vờ là người qua đường nhưng khó có thể bày ra dáng vẻ không căng thẳng. Quý Hướng Không hơi nhếch miệng: "Gặp ngẫu nhiên, liền đến gần làm quen chút."

Dứt lời, anh cà lơ phất phơ nghiêng người dựa vào quầy bar, ánh mắt cực thoái mãi lướt qua lướt lại màn hình điện thoại: "Mỹ nữ mà, cũng nên tán tỉnh đôi chút!"

Cách đó không xa, Khâu Anh cũng mấy người vừa mới quen đang trao đôi phương thức liên lạc, vừa nghiêng đầu thì nhìn thấy Quý Hướng Không, bàn tay hơi hạ điện thoại xuống.

Mãi đến tận khi hoạt động kết thúc, cô trước sau cũng không thể cùng anh nói bất cứ cái gì.

Tinh thần Khâu Anh sa sút ròng rã cả một tuần, cuối cùng nguyên khí cũng hồi phục lại đôi chút.

Thay vì oán trách trời đất, không bằng bây giờ chủ động xuất kích, nếu như không có cơ hội, thì mình sẽ đi tạo cơ hội cho bản thân! Tiếp tục cố gắng đánh vào đề tài bình luận viên, nhất định có thể gặp lại Quý Hướng Không một lần nữa!

Từ Lục Y Y cô mới biết được, hạng mục game đài truyền hình STV đang có ý định bồi dưỡng nữ bình luận viên Iconquer mới, Khâu Anh quyết định ứng tuyển tham gia. Cô là kiểu người, một khi chăm chú làm một chuyện lớn, những việc nhỏ liên quan đều sẽ nghiên cứu sâu triệt để, để mọi việc trôi chảy hoàn mỹ. Điên cuồng một tháng, ngoại trừ những số liệu thuộc tính cơ bản, cô còn xem tất cả quan hệ của anh hùng trong Iconquer, đội hình phối hợp thông thường, rút ngắn thời gian hồi chiêu, mua trang bị nào phù hợp với chiến thuật, mai phục tấn công, y như Vương Ngữ Yên trong rèn luyện bộ 'Võ Công Bí Tịch' vậy.

Một bình luận viên ưu tú đối với mỗi chiến đội, mỗi tuyển thủ đều cần phải nắm dữ liệu trong lòng bàn tay, lướt qua một loạt tin tức trên trang website, Khâu Anh mắt nhắm mắt mở đọc hết tin đồn này đến tin đồn khác.

Cô phát hiện, tuy rằng Quý Hướng Không tin đồn rất nhiều, nhưng tất cả các cuộc phỏng vấn đồng đội, anh đều được đánh giá vô cùng phi thường.

"Có cái nhìn khách quan, đối diện với cục diện trận đấu phán đoán cực kỳ chính xác."

"Anh ấy ở trong trận đấu đều suy tính được những người khác làm gì thì phù hợp, lựa chọn đội hình và chiến thuật cực ổn định. Nếu như Iconquer là một bàn cờ, chúng tôi là quân cờ, thì anh ấy chính là kỳ thủ, anh ấy biết mình phải làm gì để mang lại chiến thắng cho đội nhà."

Thậm chí ngay cả đội trưởng Legend Cố Phóng cũng đã nói: "Quý Hướng Không là bộ não của Legend, tướng tài trong Iconquer Trung Quốc không thiếu, nhưng khó tìm."

Sau buổi phỏng vấn hôm đó, cũng thật nhiều người căn bản không thể ngừng công kích....

"Đội trưởng đây là đang ám chỉ Quý Hướng Không dựa vào lời ăn tiếng nói mà thi đấu đây,"

"Sĩ quan chỉ huy nước suối, ha ha ha."

(Nước suối: Anh hùng bị giết, ngồi ở căn cứ uống nước suối đọc giây chờ được hồi sinh."

"Thi đấu thể thao điện tử chính là thi đấu thao tác và tốc độ tay, đừng dùng kiến thức cơ bản cũng không có ấy mà lừa bọn này!"

Khâu Anh tay khẽ run, nắm chặt con chuột.

Bất luận có bao nhiêu người vì chính danh của Quý Hướng Không, tin đồn hay bằng chứng cũng vĩnh viễn không phải lời giải thích hợp lí cho họ, vì đơn giản: "Quý Hướng Không đã tay tàn lại còn chơi cùng gái đ**m, duyên số thật tốt."

Hoặc là: "Hắn dựa vào quy tắc ngầm, phía trước có người bảo vệ, các đồng đội cũng không dám đắc tội hắn."

Khâu Anh không nhịn được cảm thán, ai cũng nói trực giác của phụ nữ không có đạo lý, tin đồn thường thường cũng làm quái gì có đạo lý, nói tóm lại, ta không quen ngươi, có giải thích cũng vô dụng.

Để hiểu thêm được một phần gì đó về esport, Khâu Anh cắn răng bớt ăn bớt mặc tích góp tiền lại, mỗi tuần đều bỏ thời gian ra tới "Mộng Lữ Nhân" xem trực tiếp các trận so tài của các tuyển thủ chuyên nghiệp, đồng thời thảo luận về cuộc thi.

"Mộng Lữ Nhân" Là một chuỗi các quán cà phê internet cao cấp, do một người chơi Iconquer chuyên nghiệp từng vô địch thế giới sáng lập, bên trong không gian cực kỳ dễ chịu, thiết bị đỉnh cao, tập trung rất nhiều người chơi cao cấp, nghe nói thỉnh thoảng còn có cả tuyển thủ chuyên nghiệp đến chơi.

Buổi chiều thứ bảy, Khâu Anh đang quan sát buổi chiếu lại của vòng chung kết Iconquer ở Seattle, một chàng trai bên cạnh thấy cô tướng mạo xuất thần, liền xung phong nhận việc thay cô giải thích trận chiến.

Vì khoe khoảng bản thân hiểu lắm, hắn mở miệng là liên tiếp nói ra những thuật ngữ cao thâm khó hiểu, mà trải qua khoảng thời gian lao đầu vào tìm hiểu, Khâu Anh từ lâu đã hiểu được toàn bộ ý nghĩa.

Khái quát đơn giản lại thì, quy tắc trò chơi của Iconquer chính là hai chiến đội, năm người một đội, công kích lẫn nhau, chỉ cần phá bỏ toàn bộ tháp thủy tinh của đối phương là thắng.

"Game chia làm 3 đường Thượng, Trung, Hạ, mỗi anh hùng bắt đầu từ cấp một, thông qua kinh nghiệm và tiền có được, từ đó lên cấp skill, mua thêm càng nhiều trang bị."

Mỗi người sau khi ra đời, bắt đầu dựa vào ăn uống, rèn luyện, học tập chờ lúc khỏe mạnh trưởng thành, mới có được vóc dáng khỏe mạnh, trí thức đỉnh cao.

"Ở trong trận Iconquer, tiền và kinh nghiệm được gọi là 'tài nguyên', chủ yếu chia làm bốn loại: đánh giết kẻ thù, đánh giết lính, đánh giết quái rừng và phá hủy tháp phòng ngự của phe địch. Bởi vì tài nguyên là có hạn, vì lẽ đó đội ngũ nhất định phải phân bố tài nguyên hợp lý."

Ví dụ ở quê nhà có người lên cho đồ ăn, ăn được càng nhiều thì lại càng khỏe, càng khỏe thì càng mạnh, càng mạnh thì càng có thể đánh ngã nhiều kẻ địch hơn. Thế nhưng, đồ ăn ở mỗi đội đều là có hạn, vì thế chuyện quan trọng phải nghĩ tới đầu tiên, chính là có người ăn nhiều, đương nhiên sẽ có người phải ăn ít đi một chút.

"Giống như bóng đá, có người đánh top, support, người đánh dưới, người bảo vệ trụ, chiến đội Iconquer chuyên nghiệp căn cứ vào tỉ lệ tài nguyên, lần lượt chia làm: ADC, trong đó có người tấn công chính, anh hùng đánh đường dưới, hay còn gọi là đại ca, đầu trận năng lực không mạnh, nhưng từ giữa trận trở đi thì kích động vươn lên làm chủ, là người chuyên bảo vệ cho đồng đội, trang bị đầy đủ liền có thể ngăn cơn sóng giữ đến từ đối phương."

Người như vậy ban đầu sẽ vô cùng yêu đuối, cần bảo vệ, nhưng khi ăn nhiều rồi sức mạnh ngày càng tăng nhanh, nuôi mập lại thành đại cao thủ, gặp người là đánh giết.

"MID, nhất định phải để đàu trận đi đánh chém, trong khi đại ca đánh hàng trên thì phải cùng đoàn đội bảo vệ hạ đường."

Người này chín tương đối sớm, vừa mới bắt đầu liền có thể đi đánh nhau, đại ca ở dưới hạ đường tích lũy tiền và kinh nghiệm, nhưng cuối trận chỉ cần đại ca lên là đủ rồi.

"Đánh top, vị trí gánh team của đội, thường xuyên sẽ cân vài tên địch, cần phải có một thân thể cường trang cùng năng lực linh hoạt."

Người này ăn uống trong hoàn cảnh rất ác liệt, không để ý nhất định là bị đối phương làm thịt ngay, mở nhóm ở đâu liền xông pha dẫn đầu, chiến đấu không ngừng, mình đồng da sắt, vì đồng đội mà thu được không ít cơ hội sáng tạo.

"Đi rừng đánh quái, không đứng nguyên một chỗ, chia nhiều đường đi khắp nơi, tập kích đối phương bất ngờ."

Người này hay đi xung quanh kiếm ăn, quấy rầy phe địch, bảo vệ cả ba đường, giúp đồng đội ăn uống an toàn.

"Support, bảo vệ đại ca, bố trí quân lính điều tra, cung cấp cho đoàn đội những món đồ cần thiết."

Người này giống như Phỉ Dung vậy, cơ bản sẽ không quan tâm đến ăn cái gì, đứng canh gác, thay người chặn đao, hi sinh bản thân nuôi lớn các đại ca.

Trận đấu đã bắt đầu mấy phút đồng hồ, "Cao thủ" lại tiến vào hình thức chửi bới tuyển thủ, sau khi nghe hắn nói mấy câu, Khâu Anh liền phát hiện ra, hắn là antifan của Quý Hướng Không.

Thấy Legend một lúc sau thua trận, "Cao thủ" kích động vỗ đùi, đau lòng không thôi: "Tôi thực sự không hiểu, bọn họ tại sao lại cho Quý Hướng Không làm người đánh top chứ, chưa bắt đầu được bao lâu đã chết mấy lần rồi."

"Chính vì anh ấy phải cân 3 người, vì thế nên hai đường còn lại đồng đội mới không có áp lức, mau chóng lên cấp phá trụ." Từ phía sau truyền lên một đợt âm thanh lạnh như băng, "Legend chiến thuật ván này chính là liều mạng bảo vệ một, giúp anh lớn Cố Phóng mau chóng lên cấp, Quý Hướng Không trên đường không ngừng xông pha quấy rầy địch, là vì hắn có mục đích từ trước."

Khâu Anh quay đầu lại, nhìn thấy một nam nhân cao lớn mặc đồ trắng, đỉnh đầu hắn đội mũ lưỡi trai, đem vành mũ kéo xuống thật thấp, gần như che cả khuôn mặt.

"Cao thủ" liếc mắt nhìn hắn, coi như cái gì cũng không nghe thấy, không lâu sau lại tiếp tục nổi trận lôi đình: "Này Quý Hướng Không không hiểu vì sao lại tiến vào rừng của địch làm cái quái gì? Tặng đầu cho người sao?"

Khâu Anh chuyển hướng nhìn nam sinh đội mũ, chỉ thấy môi hắn nhếch một đường, trầm mặc rất lâu, cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng: "Phía bên kia Legend không có tầm nhìn, hắn cố tình dò đường, nếu không, tất cả mọi người sẽ chết ở trong đó."

Hóa ra là như vậy, nội tâm Khâu Anh không nhịn được liền cho tiểu ca ca này một like.

"Cao thủ" sửng sốt một chút, ánh mắt quét qua khuôn miệng của Khâu Anh, cô nhất thời đen mặt.

Tình hình trận chiến vô cùng căng thẳng, ống kính trên màn ảnh lao lên đường, phe địch bốn người đang mở nhóm đẩy trụ, mà Quý Hướng Không chỉ còn một nửa cột máu vẫn còn nghênh ngang trong khu vực nguy hiểm, hoàn toàn không chuẩn bị đối phó với nguy cơ nguy hiểm gì.

"Cao thủ" cười lạnh một tiếng, "Hừ, tuyển thủ chuyên nghiệp, đến lúc này ý thức bảo vệ mình còn không có."

Đại khái là lúc trước bị "vả" hai cái vào mặt, âm lượng hắn lúc này nhỏ xuống không ít.

Nam sinh đội mũ lạnh nhạt nói: "Hắn là đang dụ người, làm cho đối phương có cảm giác có thể mang hắn chơi đùa tùy ý chém giết, sau đó đưa bọn họ vào vòng vây mai phục của đồng đội."

Vừa dứt lời, mấy đội viên của Legend đột nhiên từ khu vực bên cạnh xuất hiện, trong khoảnh khắc diệt toàn bộ chiến đội đối phương.

Khâu Anh lúc này mới nhớ, Quý Hướng Không được gọi là "Bậc thầy lừa đảo trên chiến trường", hắn không chỉ không mua trang bị theo lẽ thường, chiến thuật quỷ dị khó lường, còn am hiểu diễn kịch như thế này...

"Cao thủ" ba lần bị vả, đứng dậy thở phì phò tức giận rời đi. Khâu Anh liền hào hứng ngồi vào bên cạnh nam sinh đội mũ kia, hy vọng có thể moi nhiều tin tức chuyên môn từ hắn.

Không quen không biết, Khâu Anh nhẹ nhàng giật giật góc áo của nam sinh, lễ phép mở miệng: "Thật ngại quá, vừa nãy Quý Hướng Không tại sao lại muốn phóng to chiêu thức, rồi lại phòng thủ để lỡ mất vậy?"

"Đó là bởi vì..." Nam sinh đột nhiên không nói, buông mí mắt xuống yên lặng nhìn kĩ cánh tay đang kéo của Khâu Anh.

Khâu Anh hơi ngây người, theo bản năng mà nhìn về phía mặt hắn, bọn họ ở bên trong góc, cũng không có nhiều người, lại thêm việc ánh sáng tối tăm, nhưng cô vẫn nhận ra hắn.

Hắn là....... VPG Bùi Hy.

Trong phút chốc, vài từ ngữ giống như màn đạn, bắn liên tiếp trong đầu cô.

Bạn trai Kiều Hinh, chân chó hèn mọn ánh mắt không trong sạch, vô lễ, mắc bệnh sạch sẽ, giả vờ đúng lý do.....

Cô chính là đang âu lo không biết làm thế nào để tiếp lời, nhưng Bùi Hy đã nhanh một bước mở miệng.

"Quý Hướng Không tính cách quá tốt, bình luận viên không sợ đắc tội hắn, đoàn chiến chỉ nhắc tới sai lầm của hắn, đưa cho người xem những cảnh tượng so tài chẳng ai hiểu nổi." Hắn dừng một chút, "Giống như vừa rồi, Legend đường dưới hai đánh ba, bình luận viên chỉ nhắc tới Cố Phóng tàn sát giết ba người, không nhắc tới Quý Hướng Không trong thời khắc then chốt trầm mặc tạo không gian cho anh ta đánh giết."

Người này ít nói như vậy, lúc đề cập đến Quý Hướng Không, lại đúng là một câu nối tiếp một câu.

Thấy Khâu Anh gật đầu như băm tỏi, Bùi Hy khép miệng mấp máy, tựa như tâm trạng không tệ, lại vì cô mà tiếp tục bình luận trận đấu.

Từ Bùi Hy cô mới biết được, Quý Hướng Không đánh vị trí top, cần sức mạnh lớn lẫn lá gan to có thể liếm máu trên lưỡi đao, nguyên nhân chính là đánh thật hay cũng khó nở mày nở mặt, đánh kém nhưng lại hiểu biết rõ vị trí của mình. Thi đấu cũng giống như đánh cờ, hành động sai lầm không thể tránh được, nhưng đối với sai lầm của Quý Hướng Không, tự nhiên lỗi bé tí cũng bị xé ra cho to.

Ngoài ra, Quý Hướng Không thích việc không ngừng sử dụng những chiến thuật mới mẻ độc đáo như mai phục, thường xuyên không được bình luận viên và khán giả lý giải, gọi đùa là con đường ngu ngốc. Thi đấu thua, sau đó xem số liệu lại thấy hắn kém nhất, thật khó để hắn không bị coi là khiếm khuyết lớn của chiến đội.

"Quý Hướng Không bản thân thao tác so với tuyển thủ chuyên nghiệp không quá ưu tú, thậm chí có phần cứng ngắc, nhưng thông minh hơn người, Legend thắng rất nhiều trận, đều là nhờ trí thông minh chèn ép đối thủ."

Khoảng cách bằng nửa cái ghế tựa, Khâu Anh tò mò hỏi: "Tại sao anh lại hiểu rõ anh ấy như vậy?"

Bùi Hy trầm ngâm nói: "Ở trong trận chiến đoàn đội, tôi chưa bao giờ thắng nổi hắn."

Vòng chung kết Iconquer ở Seattle trận bán kết, VPG bị Legend đánh bại, cũng là bởi vì Quý Hướng Không khám phá ra một bộ chiến thuật "hạng toàn cầu" mới.

Hạng toàn cầu, chính là nắm giữ toàn bộ điểm then chốt của bản đồ, những nơi có thể hỗ trợ tốt cho anh hùng, lợi dụng tính cơ động tập trung toàn bộ ưu thế ở binh lực, trong nháy mắt liền có thể mở rộng tầm nhìn toàn cục diện, đem toàn bộ chiến thuật am hiểu từ trước đến giờ, chia làm nhiều đội nhỏ đánh cho VPG trở tay không kịp.

Khâu anh dùng phương thức dễ hiểu dịch được một hồi, như vậy cũng tốt hơn việc ngươi mang theo đồng đội Lạc Đan đi đánh lén ngay sát lão Vương, vừa mới động thủ liền phát hiện một loạt phụ thân, mẫu thân, thúc thúc, a dì của lão Vương khí thế hừng hực từ trên trời giáng xuống, thế cục từ hai đánh một thế quái nào lại trở thành năm đánh hai, đánh lén không được, ngược lại còn bị người ta nắm tóc đánh cho một trận.

Bùi Hy đưa mắt tìm tứ phía trên bản đồ, nhìn Legend khí thế anh hùng bước lên cao điểm của phe địch, chầm chậm nghiêm túc nói: "Hắn là tuyển thủ bị đại chúng đánh giá thấp, tôi vẫn hi vọng có thể cùng đội với hắn."

Nghe xong mấy câu hắn nói, lồng ngực Khâu Anh chập trùng kịch liệt, đầy ắp một sự kích thích nhiệt huyết khó hiểu.

Cô nhất định phải trở thành bình luận viên cao cấp nhất bước lên vũ đài Iconquer. Cô nhất định phải mau chóng nói cho tất cả mọi người biết, Quý Hướng Không không phải cái gì mà tay tàn mà còn chơi cùng gái đ**m, còn có thể dồn dập bước vào Hào Môn. Có thể ở bên trong giải đấu đạt được kết quả ưu tú như vậy, là do sự nỗ lực và sức mạnh của bản thân anh mà có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.