Điện Cạnh Luyến Nhân (Cùng Em Đi Đến Tận Cùng Thế Giới)

Chương 7-1: Kèn hiệu chiến đấu nổi lên (1)



Ứng dụng livestream "Con báo" không cho Khâu Anh khoản tài trợ kếch xù như Du Tinh, mà lấy lượng khán giả xem livestream để trả lương. Bởi vì vừa tạo tài khoản mới, lại mỡi livestream trên đây nền người xem vô cùng thưa thớt, có lúc cô bân jroonj cả đêm thu nhập vẫn không chống đỡ đủ cho tiền cơm một ngày.

"Người dùng yêu quý, băng thông rộng* của bạn đang nợ phí."

*băng thông rộng: Trong viễn thông, băng thông rộng là một đường truyền dữ liệu mà cho phép truyền nhiều tín hiệu và nhiều đường cùng lúc. Ý là Khâu Anh đang thiếu tiền mạng.

Mở hóa đơn ra xem lướt qua, mấy hàng chữ in hoa to đùng đập vào mắt, Khâu Anh cổ họng như bị nghẹn không nói được gì.

Sau khi trả một loạt các hóa đơn, cô trợn tròn mắt, Khâu Anh đang nghèo đến mức nửa tháng tới bản thân chỉ có thể ăn trứng gà cùng cơm trắng, thê thảm sống qua ngày.

Đây chính xác là họa vô đơn chí, nữ chủ nhà trọ gần đây đánh mặt chược thua rất nhiều tiền, nổi giận đem tiền thuê nhà tăng lên không ít. Khâu Anh khổ sở cầu xin, rưng rưng muốn khóc, đáng tiếc đôi phương một chút cũng không hề bị lay động, bộ dạng khinh thường, ném lại câu nói: "Lão nương đã tốt đến như vậy, có nhiều người muốn ở đây lắm, thế mà tôi lại tốt đẹp cho cô ở, không trả được thì cút!"

Bà chủ nhà thực sự nói thật, giá ở máy khu thành thị này đang tăng đến chóng mặt, cô ở chỗ khác không chừng chỉ có thể thuê được một góc trong phòng lẻ, như vậy livestream không tiện cho lắm.

Khâu Anh hết đường xoay xở, một cửa sổ trên QQ đột nhiên bật mở, run run mở ra, Khâu Anh như chết lâm sàng. Đây chính là phóng viên lúc trước ở bữa tiệc tổng kết vòng chung kết toàn cầu thể thao điện tử - Lục Y Y. Một người bạn của Lục Y Y gần đây đang phụ trách một chương trình tên là "Nữ thần bình dân", cũng cần phải chọn tham gia chất lượng một chút, thù lao rất phong phú, Lục Y Y muốn đè cử Khâu Anh, hỏi cô có muốn đi hay không.

Từ sau khi rời Du Tinh, Khâu Anh không có cơ hội nhận được những lời mời tốt đẹp, bây giờ kinh phí eo hẹp, độ hot lại thấp, động tác này của Lục Y Y quả thực chính là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi. Khâu Anh gật đầu liên tục, gửi liên tiếp sticker hôn gió, hận không thể ôm đùi cô gái này gọi một tiếng "papa."

Có Lục Y Y đề cử, lại thêm một Khâu Anh cực kỳ chăm chỉ tích cực, cô thuận lợi thông qua vòng tuyển chọn. Chương trình thực tế này được ghi lại trong công viên giải trí và bao gồm một loạt các phần khác nhau: chương trình tài năng, giải đố và một số những thử thách hay ho khác. Ví dụ, ai ăn nhanh hơn, cướp tàu lượn siêu tốc, bắt lợn trong vũng bùn.... Toàn bộ trò chơi sẽ được phát trên ứng dụng livestream. Khán giả có thể cung cấp nhiều đạo cụ khác nhau cho người chơi thông qua tương tác và giúp họ dành chiến thắng. Chương trình đánh giá mức độ phổ biến của người chơi dựa vào các thử thách, phần thưởng và quà tặng trên ứng dụng.

Một phần vì hiệu ứng chương trình mà nhảy nhót tưng bừng, muốn vào vòng trong, vất vả lắm cô mới lên được top mười vị trí đầu. Đang nghỉ ngơi trang điểm sửa soạn quần áo, toàn thân Khâu Anh đều có cảm giác sắp vỡ ra từng mảnh, nhưng cô vừa mới đi ra đến cửa, liền bị nhân viên chương trình ngăn lại: "Cô có chút cướp sóng rồi, đổi bộ khác đi" Hắn nhìn từ trên xuống dưới đánh giá cô một câu, tiếp tục bổ sung, "Trang sức cũng cần phải tháo ra, cần mộc mạc một chút."

Khâu Anh không hiểu vì sao, lập tức hiểu được ý của hắn ta, nào có đạo lý cố tình dìm hàng người chơi chứ? Đến khi nhìn rõ cái bóng hình đang được mọi người vây quanh phía trước, cô không nháy máy liền hóa đá - Kiều Hinh lại là khách mời đặc biệt lần này!

Cô được thông báo, lần này có chân nhân tinh tú nữ MC duy nhất của Du Tinh đến, Du Tinh toàn lực đều đăng đầu tư vào kiều Hinh, sớm đã ám chỉ tổ sản xuất: Trong giai đoạn then chốt này, tất cả mọi người đều phải làm nền cho Kiều Hinh.

Khâu Anh cảm giác bản thân mình hóa đá, nội tâm càng lúc càng tan nát, ào ào một đống đổ vỡ, gió vừa thổi, xèo một đã không thấy tăm hơi....

Sau một vở kịch bất thường lúng túng, Kiều Hinh trong tiếng vỗ tay hóa trang rồi lên sân khâu, các tuyển thủ lên được cấp hạng cuối cùng một chữ cũng không diễn sai, thay phiên biểu thị sự hoan nghênh đối với cô ta!

"Kiều Hinh nữa thần, tôi chính là fan của cô đấy! Co tại sao lại có thế vừa đẹp, vừa chơi game hay như vậy chứ?"

"Kiều Hinh, thanh âm của nữ thần thật ngọt, thật là ôn nhu nha!"

Lúc micro đưa đến khuôn miệng đỏ, cô phanh gấp, khong chế được tia khinh thường sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, ban cho ông quay phim một cái cười táo bón.

Nhân viên chương trình đang làm một bối cảnh đằng sau thật đẹp cho Kiều Hinh, chương trình tiến vào phân đoạn "Ứng biến vũ đạo", yêu cầu tuyển thủ trong thời gian giới hạn ghi nhớ bước nhảy của tám bài hát. Khi bắt đầu đầu thi đấu, hệ thống sẽ ngẫu nhiên phát một ca khúc, tuyển thủ cần phải nhảy chính xác được vũ đạo tương ứng, mỗi lần bật một bài, ai nhảy sai sẽ bị phạt.

Từ tiểu học Khâu Anh đã học vũ đạo, cái phân đoạn này cô phải làm nhiều như mưa rơi, nhưng tổ chương trình yêu cầu các cô thay phiên nhau nhảy sai, cuối cùng chỉ còn một mình Kiều Hinh không nhảy sai dành được chiến thắng. Khâu Anh tức giận đến mơ giơ chân đạp mạnh xuống đất, đối phương lại lấy thù lao ra cưỡng chế, cô không phối hợp, bọn họ lại tùy tiện tìm lý do đào thải cô. Khâu Anh người nghèo chí ngắn, chỉ có thể cắn răng, nuốt một cục tức vào bụng.

Đến lượt Khâu Anh giả bộ nhảy sai, trên sàn nhảy chỉ còn hai người Kiều Hinh và cô, phương thức trừng phạt được người chiến thắng tùy ý chọn lựa, Kiều Hinh mềm mại tỏ vẻ chính mình không muốn tổn thương người khác, nhăn nhó nói: "Nhất định phải trừng phạt sao.... Vậy thì đánh sau lưng đi, nhẹ nhàng một chút.'

Khâu Anh bị ép buộc cúi người, bỗng nhiên sau lưng phăng tới một chương của môn phái khỉ gió nào đó, hại cô suýt chút nữa phun ra một ngụm máu - cái gì mà "nhẹ nhàng một chút", đây gọi là Thiết Sa Chưởng đấy biết không!

Ghi hình chương trình kết thúc, bởi số liệu thống kê livestream dường như bị Du Tinh động tay động chân, khán giả ở hiện trường hô hào rất lớn, Khâu Anh cố gắng hùa theo bọn họ, bị tổ chương trình dùng một xe phụ tồi tàn tùy tiện đuổi cổ. Tan làm, bụng đói cồn cào, Khâu Anh hỏi người quản lý mới có cơm ăn, đột nhiên có ai đó nặng nề đụng phải cô, suýt chút nữa thì làm đổ hộp cơm của cô.

Kiều Hinh một tay che miệng, đem âm thanh khếch đại cất cao: "Aiya, chương trình này tại sao đãi ngộ với nhân viên lại kém như vậy hả? Cô hôm nay đã bỏ công bỏ sức như vậy, không có công lao cũng làm phiền đôi chút, lúc nào đó tôi sẽ từ từ nói với bọn họ!"

Khâu Anh không để ý đến cô ta, mỏi mệt thu dọn hành lý chuẩn bị về nhà, trong lúc nghỉ ngơi lướt qua gương mặt mình trong gương, trắng bệch đến hơi đáng sợ. Trên đường cô gặp mấy nhân viên đang làm việc, bọn họ nhìn về cô với ánh mắt vừa đồng tình vừa tiếc nuối: "Cô ta dù sao cũng là hoa đán của Du Tinh, bây giờ nhìn thảm thế, vì một chút tiền mà phải chật vật đến như thế này."

Đi qua chỗ ngoặt, Khâu Anh đột nhiên bị ai đó ôm chặt ở cổ: "Cô không sao chứ?" Lục Y Y ảo não đến đấm ngực dậm chân, "Sớm biết chương trình này lại hãm hại người khác như thế, tôi tuyệt đối sẽ không đề cử cô tham gia đâu!"

Không có đủ vốn, không có ai nâng đỡ, tháng ngày Khâu Anh trải qua giống như ngồi trên chiếc máy bay cũ nát không thể động vào, luôn luôn lảo đà lảo đảo. Cô một mình miễn cưỡng vui cười, khổ sở chịu đựng lâu như vậy, đối mặt với sự chê cười của dư luận, bị đẩy xuống giếng cũng có thể làm bộ không sao. Nhưng khi vừa nhìn thấy hàng lông mày nhíu chặt thân thiết ấy của Lục Y Y, căng thẳng toàn thân cô đột nhiên không kịp chuẩn bị liền bị một đao chặt đứt, hốc mắt trong nháy mắt trở nên đỏ thẫm.

"Trời ạ, cô bị thương rồi!" Lục Y Y đau lòng nhìn quanh người cô.

Lúc tham gia phân đoạn "Đại mạo hiểm trên nước", Khâu Anh thực sự đã quá liều mạng, bây giờ khắp cánh tay và đùi đều tím bầm một mảng.

"Cũng không thảm lắm" Khâu Anh khịt mũi, ánh mắt mềm mại thả mềm, "Chí ít cũng thắng được album của Firework rồi."

Album Miya tự tay kí tên giờ không còn xuất bản nữa, Quý Hướng Không chắc chắn săn lùng cuốn này kinh khủng, nằm mộng cũng muốn có nó đây.....

Khâu Anh sau khi về nhà liền mắc bệnh nghiêm trọng, nghỉ ngơi mấy ngày mới có thể hồi phục lại được. Buổi tối cô vừa livestream được không lâu đã bị fan của Kiều Hinh công kích, hóa ra là Du Tinh đem hình ảnh trong tập chương trình vừa rồi cắt ghép thành một cái video đặt trên đầu trang web công ty, trong đó có xuất hiện cảnh không phải làm nền Kiều Hinh, khuôn mặt lúc đó của cô cực kỳ khó chịu.

" trước đây Du Tinh miễn cưỡng đưa cô liệt vào danh sách Hoa đán, cùng Kiều Hinh thuyết minh một hồi, cô chơi game cũng không bằng cô ấy, hiện tại vũ đạo cũng còn thắng không nổi, còn muốn làm bình luận viên? Tỉnh lại đi!"

"Nhan sắc Kiều Hinh có thể làm nam thần Bùi Hy vì bản thân mà bảo vệ, mà cô chỉ có thể tìm đến người ai cũng không cự quyệt Quý Hướng Không, thật là đáng thương mà!"

Khâu Anh hoàn toàn không quan tâm đến họ, phát ca khúc mới của Firework làm nhạc nền cho livestream của mình.

Tắt livestream đi, vừa ngẩng đầu lên, Khâu Anh đột nhiên nhìn thấy album không còn tái bản của Firework cất trên kệ sách, trong lòng không khỏi nổi lên một ý nghĩ, không biết bao giờ bọn họ mới có thể gặp lại nhau, bao giờ cô mới được tận tay đưa thứ này cho Quý Hướng Không.

Ngày đó ở giữa thời gian nghỉ ngơi, tổ chương trình ở khu công viên nước bắt đầu mua vui cho phân đoạn, mời những người qua đường tham gia vào "Đại mạo hiểm trên nước". Khâu Anh gần như ở bờ vực của địa ngục, ấm no cũng là vấn đề, tinh thần có chút uể oải, tham gia trò chơi vốn chỉ là đi qua sân khấu nhận chút thù lao, nhưng nghe Lục Y Y tiết lộ phân đoạn này tiền thưởng rất cao, cả người cô đều vô cùng hưng phấn.

"Phần thưởng là album không tái bản nữa của Firewwork! Có chữ kí tay có Miya!"

Miya.....ngôi sao màn bạc mà Quý Hướng Không thích nhất....

Khâu Anh quả quyết báo danh tham gia, nội dung khiêu chiến là hoàn thành một loạt thử thách trên nước, người đầu tiên thành công là Doanh Gia. Vì phần thưởng, Khâu Anh sử dụng chút mạnh mẽ cuối cùng, nỗ lực trong đám già trẻ gái trai đấu tranh cật lực. Đáng tiếc bắt đầu bất lợi, lúc cô ở băng chuyên lao nhanh nên trực tiếp bị quăng ngã xuống nước. Mắt thấy sắp bị đẩy xuống dòng nước, cô không để ý hình tượng, hai cánh tay hai bên như vẽ đường tròn, như gà mái dang cánh, dùng một tư thế cực kỳ vặn vẹo khống chế cân băng, lần thứ hai tiếp tục lao về phía trước.

Khâu Anh liều cái mạng già lao về phía trước, dáng vẻ dọa tất cả mọi người nhảy một cái, cả người không nhịn được lập tức trở thành mục tiêu đặc biệt của ống kính.

"Cô ấy muốn ngã xuống, oa oa! Cô ấy lại nổi lên!"

"Ha ha ha ha, đầu cô ta đụng vào tấm che lên rồi!"

"Này này, cô ta lại muốn ngã xuống à!"

"Thật đáng thương! Cô ấy vẫn không từ bỏ! Toàn bộ cơ mặt đều được đem ra dùng rồi, thật giống một con giun ngoan cường mà!"

Xuyên qua băng truyền, bước qua cầu gỗ di động, đi lại trên đu quay bước nhảy, dùng cả tay cả chân đi ngang qua đĩa quay, cuối cùng men theo dây thừng leo núi, ký hiệu đích đên cuối cùng cũng hiện trước ra trước mắt cô....

"Khiêu chiến thành công"

Khâu Anh thở hồng hộc, mặt đỏ au, chiếm được chiến lợi phẩm này trong nháy mắt, suýt chút nữa thì ngã xuống đất, còn chân thì đã bị bong gân.

Thế nhưng -

Khâu Anh gỡ album xuống, ngón tay lưu luyến quyệt một đường trên tấm bìa.

Không cam lòng giống như những người khác đứng một chỗ nói suống khẩu hiệu cố lên, cô bây giờ cái gì cũng không có, nhưng chỉ cần là đủ khả năng, có thể làm anh hài lòng một chút gì đó, dù cho bé nhỏ đến mức không đáng kể, cô cũng muốn làm.

Lúc chuẩn bị đi ngủ, cơn đau bụng hành kinh lại hành hạ Khâu Anh, sau khi tắt đèn lên giường đi ngủ, cô cuộn thành một đống lớn, ôm đầu gối run lẩy bẩy, nước mắt từng gitoj rơi ướt đẫm đầu gối, dừng lại đi, mau dừng lại. Điện thoại trên tủ đầu giường của Khâu Anh rung lên, là tin nhắn thoại của Quý Hướng Không.

"Cô dừng livestream mấy ngày rồi, bị bệnh à?"

Khâu Anh giẫy dụa ngồi dậy: "Ổn rồi....Làm sao anh biết?"

"Tôi đăng ký kênh của cô mà, mỹ nữ MC"

"Ay, anh không lo luyện tập đi à?"

Vừa dứt lời, Quý Hướng Không trực tiếp gọi điện thoại tới: "Thanh âm của cô nghe rất mệt, làm sao thế?"

"Không sao, chỉ là buồn ngủ thôi." Khâu Anh cố gắng nói bằng cái giọng ung dung vui vẻm không muốn để anh phát hiện ra tâm tình mình đang vô cùng ủ rũ, liền nói đùa, "Anh hat cho tôi nghe đi!"

"Cái này có hơi làm khó tôi, âm sắc tôi không tốt, quốc ca cũng không hát được."

"Không sao, tôi không cười anh đâu."

"Được rồi, cho đến bây giờ tôi vẫn chơi bao giờ hát cho người khác nghe, lần này vì cô mà phá quy tắc một chút vậy." Không nghĩ anh sẽ làm thật, tiếng nói anh trong sạch rõ ràng, bỗng nhiên hạ thấp giọng cảnh cáo, "Không được ghi âm rồi chép thành bản sao đâu đấy!"

Mặc dù anh không không nhìn thấy, Khâu Anh vẫn thành khẩn gật đầu như bằm tỏi.

Bài hát Quý Hướng Không chuẩn bị hát chính là bài 'Xấu xí' của Tiết Chi Khiêm, âm thứ nhất vang lên ở dầu dây bên kia, Khâu Anh vểnh tai lên, hơi thở như ngừng lại. Sau một trận hít thở không rõ ràng, phía bên kia truyền tới -

"Xấu xí a - y - a - y - a - y - a - y-"

"Tình yêu mà tôi muốn a - y -a -y -a - y - a - y -"

(dịch xong đoạn này tôi phải nghe lại bài gốc, mà nó a y a y thật:))

Âm cao lên không nổi, Quý Hướng Không khàn cả giọng hát phá hết nốt, như bị người ta xiết cổ sắp chết chỉ còn cách dãy dụa xin tha, vai Khâu Anh run rẩy, cười đến suýt chút nữa gãy lưng.

Một lúc sau, Quý Hướng Không khôi phục tiếng nói ôn hòa trầm thấp, nói: "Vui lắm hả?"

Khâu Anh cười đến ho khan, cô vội vàng che ngực, khoảng thời gian này mọi mệt nhọc đột nhiên như tan biến hết, cả người đều dễ dàng hơn một một chút: "Ừ, quá êm tai, tôi sợ là cả đời sẽ khó mà quên được."

Hoa tươi châu báu, lời ngon tiếng ngọt, cũng không bằng hắn vì muốn trêu cho cô vui mà hát bài này.

Sau đó, bọn họ liền lâm vào đoạn trầm mặc dài đằng đẵng, ai cũng không mở miệng, ai cũng không cúp điện thoại.

Trong căn phòng mở tối, rèm cửa sổ thi thoảng bị làn gió thổi đến hay bay lên, Anh Anh nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, cảm giác trong lồng ngực như có thứ gì đó đang thiêu đốt. Từ lúc đầu chỉ có thể chờ đợi ảnh đại diện wechat của anh trả lời mình, bây giờ thỉnh thoảng lại có thể nghe được giọng nói của anh, cô đặc biệt luôn có một cảm giác không chân thực.

Cô nhớ tới vô số những chuyện mà ban ngày mình đã trải qua, trong đầu phát hiện, không liên quan đến anh. Lông mi anh thật dài, đôi lông mày lại cực kỳ anh tuấn, lúc anh nói chuyện có thói quen nghiêng đầu, đôi môi lúc cười cong len, mang theo ánh mắt sáng ngời như vì sao....

"Quý Hướng Không..."

"Hả?" Đối phương hình như cũng đang buồn ngủ, câu trả lời kèm theo một chút giọng mũi.

"Không có gì."

Sau khi chúc ngủ ngon rồi kết thúc cuộc trò chuyện, Khâu Anh nghiêng người sang bên cạnh, đem mặt chôn vào trong chăn, dùng thanh âm chỉ bản thân mới nghe được, từ từ nói: "Em rất nhớ anh."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.