Điện Cạnh Luyến Nhân (Cùng Em Đi Đến Tận Cùng Thế Giới)

Chương 8-1: Linh hồn của chiến đội (1)



Quý sau của CPL được tổ chức tại Trung tâm văn hóa Mercedes-Benz ở Công viên triển lãm thế giới Thượng Hải, gần 20.000 đã có mặt tại địa điểm tổ chức thi đấu, đài bình luận và đài phân tích trận đấu được đặt ở vị trí nổi bật nhất trước hàng ghế khán giả. Trong lúc giải lao, MC sẽ ở trước đài phân tích mời chuyên gia cùng tuyển thủ chuyên nghiệp tranh luận tổng kết lại trận thi đấu, phân tích những hình ảnh đặc sắc, sau khi game kế tiếp bắt đầu, ống kính sẽ truyền đến đài bình luận.

Đoàn bình luận viên tổng cộng có mười người, luân phiên bình luận, Khâu Anh được phân đến bình luận cho ngày thi đấu thứ hai, buổi sáng là Polaris với Legend, buổi chiều là Newland cùng VPG. Biết được mình cuối cùng cũng có thể bình luận thi đấu trong vòng Iconquer toàn quốc trước mặt Quý Hướng Không, Khâu Anh khó kìm được cơn kích động, vô số bụi trần phảng phất trong không khí bồng bềnh nhảy nhót khe khẽ xung quanh cô.

Thứ ngoài dự đoán của mọi người chính là, buổi sáng thi đấu hôm đó, Lạc Thiên - bình luận viên cực kỳ nổi tiếng một mình đi cùng hai người mới Khâu Anh và Kiều Hinh, tuy nói "Ôm trái ôm phải", nhưng Lạc Thiên mơ hồ cũng có chút sầu não, lần đầu hợp tác, hai vị này, trông thế nào cũng đều rất giống bình hoa di động!

"Trận thi đấu sau, một tân binh mới thăng cấp lên top đội mạnh Newland đối đầu cùng VPG gần đây trạng thái dũng mãnh phi thường." Vì muốn cho người mới cơ hội, anh mở ra một cái đề tài thật đơn giản. "Kiều Hinh, cô cảm thấy VPG gần đây liên tiếp chọn dùng chiến "Dã phụ song du" là vì sao?"

Kiều Hinh thân mang một chiếc áo chữ "lĩnh" trễ vai, đang bận rộn tìm góc quay để lên hình đẹp nhất, thấy Lạc Thiên đặt câu hỏi, cô liền đâu ra đấy trả lời: "Vâng, chiến thuật này rất tốt, support Poker đánh quái thần giao cách cảm phối họp rất tốt cùng Scar."

Nói mấy câu này thì thà rằng đừng nói còn hơn, Lạc Thiên nỗ lực tiếp tục nói chuyện: "Bọn họ là đồng đội rất nhiều năm, nhưng từ trước đến giờ support Poker đều là đi cùng CarryYue như hình với bóng, thực sự lần này sau khi xây dựng lại phong cách chiến đấu, VPG có biến hóa rất lớn."

Anh dừng lại, chờ mong Kiều Hinh có thể tiếp tục hỗ trợ, thế như cô ta chỉ mỉm cười nhìn về phía anh, gật gù liên tục.

Hai huyệt thái dương của Lạc Thiên nhảy lên nhảy xuống, xem ra, hôm nay anh là đơn độc mà làm việc rồi.

"Song du là đấu pháp đánh bạc" Một bên Khâu Anh không nhanh không chậm nói, "Bình thường support theo Carry ở đường trên, có thể thu về kinh nghiệm và lượng tiền cơ bản, nhưng ở Song du, support từ bỏ Carry đi khắp nơi lựa chọn thời cơ đánh lén, nếu như phát động tấn công không thể giết chết kẻ địch, không chỉ có không thăng cấp, không có kinh nghiệm, còn có thể dễ dàng đưa đại ca Carry vì thiếu bảo vệ mà rơi vào nguy hiểm."

Lạc Thiên giật nảy mình, anh đã sớm nghe thấy danh tiếng lúc ở Du Tinh của Khâu Anh là "Đã không biết chơi game, còn cứ cố bám vào Iconquer, vì muốn hot mà không chưa bất cứ thủ đoạn nào", dù sao này cô có hoàn toàn thay đổi, liên tục bình luận trận đấu ở "Con báo", trong tiềm thức anh vẫn còn tồn tại cái định nghĩa cô tới đây được là vì có mặt đẹp và túi da bóng loáng. (nhiều tiền)

Kiều Hinh còn là người từng có thao tác chơi game tốt, còn Khâu Anh thì có gì? Anh từ lúc bắt đầu đã không có ý định đối đãi bình thường với cô.

Thế mà vừa nghe những lời phát ra từ phía Khâu Anh, Lạc Thiên sau khi kinh ngạc liền gật gù liên tiếp: "Không sao, nhưng đó cũng chính là điểm mị lực của chiến thuật "Song du" đầy tính công kích này."

"Mọi người đối với sự bảo vệ của VPG support Thẩm Nguyệt có ấn tượng vô cùng sâu sắc, nhưng ban đầu Poker ra mắt với vị trí MID, cách đánh vô cùng hung ác, là tuyển thủ có tính chất công kích vô cùng mạnh, bây giờ có thể nói là đã giải phóng toàn bộ tâm huyết."

Màn hình lớn di chuyển, Thẩm Nguyệt tóc vàng đang nói thầm với Kỳ Việt, "tổ hợp Song Nguyệt" lập tức làm một đám nữ sinh gào thét.

Khâu Anh nói tiếp: "Ở trong những tuyển tập đặc sắc, Carry Kỳ Việt cũng không phải loại tiểu công chúa lúc nào cũng cần bảo vệ, hắn có năng lực phòng thủ lẫn chạy trốn đều rất tốt, hoàn toàn có thể đánh đơn. Sau khi tái tạo lại VPG, sở trưởng của các tuyển thủ đều đã được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn."

Lạc Thiên nhìn về phía cô gái xinh đẹp này, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng không khó nén, một nữ bình luận viên mới như vậy, cách đánh của tuyển thủ lại nắm chắc trong lòng bàn tay, tuyệt đối là có chuẩn bị kỹ trước khi đến.

Sân khấu bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay dường như có thể dời núi lấp biển, trong cái cảnh sục sôi sống động, một tia nhạc vang lên, các tuyển thủ bước vào khu vực thi đấu, trước khi leo lên sân khấu, Quý Hướng Không dường như vô ý quay đầu hướng về đài bình luận liếc mắt nhìn.

Bốn mặt nhìn nhau, sống lưng Khâu Anh căng thẳng, hai tay nằm thành quyền dưới bàn bình luận, trong lòng vang lên thành tiếng: "Cố lên!"

Kèn hiệu chiến đấu nổi lên, hai bên chính thức tuyên chiến.

VPG bắt đầu thuận lợi, rất nhanh dựa vào "Dã phụ dong du" mở rộng phạm vi, lấy được Firstblood.

Mười phút sau.

"Aiya, VPG lần này bị chết...." Lạc Thiên đang muốn cảm thán, "Làm sao thế?"

"Tôi vừa định nói VPG lần này bị chết có chút thảm, sau đó nhìn lại, là Quý Hướng Không." Lạc Thiên mỉm cười, "Vậy thì rất là bình thường."

Lời này anh vừa nói ra, trong video livestream lập tức xuất hiện một loạt bình luận.

"Tốt lắm, đúng là Quý Hướng Không."

"Gái đ**m lại bắt đầu tăng thêm độ khó cho các đồng đội trong game!"

"Đám đông VPG: Hướng Không, độ khó thế này là được rồi, ngươi không cần chết nữa đâu!"

Kiều Hinh cuối cùng cũng có thể nói một lời: "Ôi, Quý Hướng Không chết lên chết xuống, đây là muốn đem dìm kinh tế của đội mình xuống mà."

Khâu Anh liếc Kiều Hinh xuống một chút, khẽ nói: "Không dìm được, Quý Hướng Không liều chết nhiều lần như vậy, người khác giết hắn căn bản đã không chiếm được chút tiền gì rồi."

Trong luật Iconquer, anh hùng mỗi lần chết một lần, "giá trị bản thân" sẽ bị hạ thấp, người khác đánh giết anh số tiền sẽ bị giảm thiểu.

Kiều Hinh ăn quả đắng, há hốc miệng, tựa như đang do dự có nên phản bác tiếp không?

Khâu Anh nghiêm túc nói: "Dữ liệu của anh ấy không tốt, nhưng hình thức thì không tệ. Tuy rằng anh hùng của anh ấy đã chết rất nhiều lần, nhưng Hướng Không đã đẩy một đội lính đầy đủ tới trước, hủy được một tháp thủy tinh, lập tức liền có thể mua trang bị cao cấp."

Mấy câu cô nói đều diễn tả vô cùng chính xác thế cục trước mắt, Lạc Thiên gật đầu liên tục: "Hiện tại Newland cũng đang rất bị động, giết Quý Hướng Không cũng chả để làm gì, nhưng nếu không giết, đường binh này liền trở nên cực kỳ khó xử lý, đấu pháp này cũng quá nham hiểm rồi."

Khâu Anh nhìn bảng số liệu phân tích được gửi tới: "Cho đến bây giờ, những cú gank của Newland đều là trên đường bắt Quý Hướng Không. Bọn họ cảm thấy ở chỗ anh ấy chắc chắn có đột phá, đều nhắm vào anh mà đánh, nhưng thực ra anh ấy đã cho đồng đội một không gian hoạt động rất lớn."

Trên đài bình luận, Lạc Thiên cùng Khâu Anh kẻ xướng người họa, Kiều Hinh tuy rằng trước đó cũng có chuẩn bị qua, nhưng thời khắc này dường như hứng thú cùng ham muốn bỗng nhiên bị một ngọn núi khoa học kỹ thuật, một kỹ sư cao cấp thảo luận những chi tiết kỹ thuật quan trọng, cô ba câu cũng không hiểu, chỉ có thể lúng túng mỉm cười.

Trận tranh tài này vẫn sử dụng "Dã phụ song du" như cũ, lúc support đối phương bên cạnh đại ca chuyên cần, chăm chỉ, cần cù bưng trà dâng nước liên tục bảo vệ, support của VPG vừa đánh quái xuất quả nhập thần trên toàn bản đồ, một chiêu lao ra đánh lén, cướp dật tài nguyên, giết người đổ tháp, rất nhanh đã mở ra thế chủ động, đại ca Carry, nhị ca MID cũng đã tích lũy đủ ưu thế.

Chưa tới hai tiếng đồng hồ, VPG lấy tư thế như bẻ cành khô đánh bại Newland với tỉ số 2:0!

Lạc Thiên tổng kết trận đấu: "Đặc sắc! Bộ chiến thuật lần này thực sự quá phi thường, cực kỳ coi trọng phối hợp trong đoàn đội, support và Carry của VPG thực sự vô cùng chăm chỉ!"

"Hơn nữa, yêu cầu của 'kịch bản' lần này cực kỳ cao, lúc nào thì đi đường nào gank, lúc nào thì support, lúc nào thì mở nhóm, trước đó nhất định phải sắp xếp thật hoàn hảo," Khâu Anh kích động đến toàn thân run cầm cập, nhưng vẫn cật lực che dấu một mặt đắc ý sắp tràn ra, "Chỉ huy của VPG thực sự vô cùng lợi hại!"

"Đúng vậy!" Lạc Thiên lúc này mới nhớ tới có một người 'đạo diễn hiện trường', "Mặc dù mọi người đều chê cười Quý Hướng Không là tay tàn, nhưng cách hắn bố trí chiến thuật quả thực vô cùng đặc sắc!"

Bị bỏ lại một bên, Kiều Hinh theo gió cũng thổi phồng Quý Hướng Không vài câu.

Trận thi đấu kết thúc, Lạc Thiên hoàn toàn nhìn nhận biểu hiện của Khâu Anh, sau khi biết được Khâu Anh xuất thân từ chuyên nghành phát thanh, anh dùng lực bàn tay vỗ xuống: "Chẳng trách lời ăn tiếng nói vô cùng chọn lọc, ở hiện trường năng lực ứng biến rất ưu tú, kỹ thuật chuyên ngành cũng vô cùng đầy đủ, tôi mong cô sẽ sớm ngày trở thành bình luận viên chính thức."

Sau khi nói chuyện một hồi cùng Lạc Thiên, Khâu Anh lúc rửa tay thì đụng phải Kiều Hinh, nhớ tới tình cảnh cùng bình luận chung trận vừa rồi, trong lộng ác khí lan ra miệng.

"Quý Hướng Không không chỉ có chiến thuật tốt," Kiều Hinh soi gương tô lại son môi, cuối cùng hờ hững nhấp lại môi dưới, cười cợt với Khâu Anh, "Kỹ thuật hôn cũng rất tốt."

Động tác Khâu Anh cứng lại, cô quau đầu nhìn về dáng người thướt tha của Kiều Hinh đi càng ngày càng xa, da đầu tê lên từng đợt.

Sau khi cùng Lục Y Y ăn cơm trưa xong, Khâu Anh liền không ngừng nghỉ giúp nhân viên hậu đài một vài việc vặt vãnh, thu dọn thiết bị của các tuyển thủ, thu thập quà tặng livestream của khán giả, biên tập video.....

Thật vất vả mới đến lúc rảnh rỗi, cô tới khu nhà ăn ăn chút gì đó để nghỉ ngơi, vừa đi vừa ăn không nhìn đường, kết quả, cô va vào một lồng ngực bền chắc.

Cô ngẩng đầu nhìn lên, là Quý Hướng Không.

Anh đưa cô quẹo vào một góc không người, hai người sóng vai ngồi ở bệ cửa sổ, khuôn mặt Khâu Anh hơi đỏ hồng, tràn đầy sự sung sướng khó kiềm chế, rõ ràng mấy tiếng trước cô còn gặp anh trên sân khấu, nhưng tại sao lại có cảm giác đã qua mấy tháng rồi nhỉ? Cô hưng phấn dật nhẹ áo anh, đôi mắt to tròn lóe lên những vì sao: "Xem video chưa? Tôi bình luận thế nào?"

"Rất tốt nha," Quý Hướng Không không đứng đắn ngoái đầu lại, "Chính là quá che chở chăm sóc tôi, làm tôi từ đầu đến cuối đều vô cùng ngượng ngùng."

"Tôi chỉ là nói sự thật thôi, dù sao thì mọi người ai cũng cảm thấy 'song du' chỉ dựa vào Carry và Support để gánh team."

Quý Hướng Không thành kính vỗ tay: "Đúng, cảm ơn bình luận Khâu vì phần lớn quần chúng mà giải thích cặn kẽ như vậy."

Bọn họ nắm chắc cơ hội tán gẫu này, thỉnh thoảng không nhịn được cười, lúc chuẩn bị về phòng, Khâu Anh chợt nhớ ra chuyện gì đó: "Anh không quen Kiều Hinh đúng không?"

Mặc dù tiếp xúc với anh nhiều biết được anh không phải người tùy tiện, nhưng cô vẫn phải cần thận một chút....

"Làm sao?"

Khâu Anh ho nhẹ một tiếng, ánh mắt hướng lên trần nhà: "Không có gì, chỉ là cô ta khen kỹ thuật hôn của anh rất tốt."

"Ờ," Quý Hướng Không lông mày miễn cưỡng nhảy lên, "Cô vừa liên tục nhìn chằm chằm vào môi của tôi, chính là đang suy nguy vấn đề này hả?"

Khâu Anh nhất thời lúng túng, mạnh miệng trả lời: "Anh nghĩ nhiều rồi!"

Quý Hướng Không dừng bước, đáy mắt càng sâu sắc thêm vào ý cười, anh đột nhien cúi người xuống, bên cạnh lỗ tai cô nhẹ giọng nói: "Kỹ thuật hôn của tôi có tốt không, cô thử một chút chẳng phải sẽ biết sao?"

Huyết dịch toàn thân trong khoảnh khắc đều hướng lên não là trào ra, Khâu Anh vừa thẹn vừa giận, giống con mèo xù lông.

Não có ai sẽ đối đại với nữ nhân người từng cự quyệt mấy câu này chứ!

Thấy đối phương nghiêng đầu đi, giống như đưa má đến phía mình, trong mắt tràn đầy sự trêu đùa, Khâu Anh đưa tay chặn miệng anh lại, nghi hoặc trong lòng nổi lên đến tận đại não, cô lấy dũng khí hỏi: "Ngày đó trong phòng VIP ở 'Mộng Lữ Nhân', anh đột nhiên đưa mặt lại gần, nếu không phải vì Bùi Hy quấy rối, anh không phải là đã...."

"Quý Hướng Không."

Một thanh âm cắt đứt Khâu Anh, làm cô miễn cưỡng đem hai chứ "Hôn tôi" nuốt xuống.

Bùi Hy chẳng biết từ bao giờ đã đứng cạnh bọn họ, đưa cằm về phía sau giơ giơ lên: "Đồng đội tìm anh."

"Tôi biết rồi." Quý Hướng Không như không có chuyện gì xảy ra ngồi thẳng dậy, đi mấy bước rồi lại quay lại xoa nhẹ đầu của Khâu Anh, "Tiếp tục cố gắng nhé."

Khâu Anh hoảng hốt gật đầu, gò má không ngừng nóng lên, đột nhiên từng trận gió mát kéo tới, cô quay đầu nhìn Bùi Hy vẫn còn đang đứng tại chỗ, liếc liếc cô từ trên xuống.

Tại sao lại là anh nữa?

Khâu Anh không nhịn được trừng mắt nhìn anh - Kiều Hinh nhà anh không phải đều hôn trượt người khác sao, anh không cố mà giữ cô ta bên mình, còn phá hoại bầu không không khí chuẩn chỉnh thế này. Nghĩ tới đây, hỏa khí của cô vụt vụt tăng lên: "Này, tôi có đều muốn nói với anh, có điều chỗ này không tiện."

Kỳ thực cô cũng chưa biết làm thế nào để nói tích cực hơn một chút đối với cái sự thực bi thảm "Anh bị cắm sừng rồi" này, theo Lục Y Y từng nói, ánh mắt của Kiều Hinh và Kỳ Việt vừa nhìn đã cực kỳ rõ ràng, bị vỡ lỡ là chuyện sớm muộn. Nhất thời kích động nói ra, Khâu Anh mong hắn sẽ quay đầu bước đi, hoặc là từ chối với hai chữ "Không rảnh", những hắn chỉ bình tĩnh mà chăm chú nhìn cô một lúc: "Được, đợi khi thi đấu kết thúc, ở phòng A10 đợi tôi."

.......

Khâu Anh chớp mắt mấy cái, nghi ngờ vừa rồi có phải là thính ảo gì đó không, cô dùng sức nhéo mặt mình, đau đến nhe răng trợn mắt.

Bất kể vừa rồi là thực tế, cô cũng hay nằm mơ như thế.

Ngày thi đấu kết thúc, các thành viên VPG lần lượt đi lên tầng ba họp chuyên môn, chuẩn bị chờ xe về khách sạn.

Lúc tới cửa lớn, bọn họ vừa vặn gặp được mấy người đội Legend, đồng đội ngày trước Hoắc Nghiêu và Lục Phong đột nhiên tiến tới kéo cổ Quý Hướng Không, kéo anh sang một bên.

"Này, Hướng Không, Bùi Hy đang đào tường của anh đấy!" Lục Phong vội vã cuống cuồng nói, "Hắn nói có việc không về cùng chúng tôi, vừa nãy tôi nhìn thấy hắn đi vào gian phòng nhỏ, bên trong còn có Khâu Anh mỹ nữ. Thấy chúng tôi đi ngang qua, Bùi Hy trực tiếp đóng cửa lại rồi!"

"Cái tên này đúng là phần tử cặn bã mà!" Hoắc Nghiêu vội vội vã vã bổ sung, "Cái ngày vừa tới khách sạn ấy, lúc anh đem tiểu cô nương dắt vào góc không biết làm gì, hắn nhìn chằm chằm hai người! Sắc mặt cực kỳ âm trầm!"

Lục Phong bỗng như ý thức được thứ gì: "Không đúng, Hướng Không trước đã nói anh ấy đã bị đá rồi cơ mà."

Hoắc Nghiêu bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Ờ, anh ấy là muốn cứu vãn, kết quả người ta vẫn là chọn Bùi Hy?"

Hai người nhất thời hướng con mắt thương hại nhìn về phía Quý Hướng Không.

"Cái gì mà đào tường? Tôi không hiểu các cậu nói gì?" Quý Hướng Không tùy ý quăng đống hàng hiệu trong tay, "Tôi phải đi, khách sạn không cho vào nữa!"

"Này, anh thực sự không đi xem thử hả?"

Đáp lại bọn họ là một bóng lưng không chút để ý nào.

Hơn mười phút sau, lúc Khâu Anh đang ở trong căn phòng nhơ kia tình cảm dạt dào dùng cái đề tài "Yêu úng người là tình yêu, yêu sai người là thanh xuân", "Tôi cũng đã từng bị nam thương cặn bã đa nghi lừa lọc", "Tuyển thủ chuyên nghiệp nên có một nội tâm mạnh mẽ" truyền đạt lớp học tâm lý cho Bùi Hy, một cánh cửa đột nhiên răng rắc một tiếng mở ra.

Ánh mắt Quý Hướng Không đảo quanh Bùi hy, rồi lại quay về chỗ Khâu Anh: "Kết thúc thi đấu rồi, cô còn làm gì ở đây?"

Anh xuất hiện quá đột nhiên, Khâu Anh bỗng cảm thấy chột dạ: "Tôi có chút việc với Bùi Hy...."

Thấy nụ cười trên mặt Quý Hướng Không nhạt dần, xương quai hàm như bị ai đó nắm chặt, Bùi Hy không cho anh cơ hội mở miệng, phịch một tiếng đóng cửa lại.

"Các người đang nói về cái gì vậy?"

Bùi Hy quay đầu, âm thanh lạnh lùng: "Rốt cuộc cô muốn nói chuyện gì với tôi?"

"Anh thực sự không hiểu sao?" Viền mắt Khâu Anh đỏ hồng, tức giận đến muốn đầu hắn ấn vào màn hình ti vi, cũng không ảnh hướng đến tâm trạng hắn thi đấu, mạnh mẽ giậm chân, "Tôi chỉ là có lòng tốt mốt nhắc nhở anh một chút! Kiều Hinh không phải đối tượng tốt, cô đã sớm trước một bước ở bên cạnh Kỳ Việt rồi!"

"A."

Vậy thì làm một cái búa gõ thẳng vào đầu cho thông não vậy.

Bùi Hy ngữ khí bình thản, vẻ mặt không hề khác thường: "Tôi không quan hệ gì với cô ta."

Khâu Anh sợ ngây người, ngón tay hoảng loạn vẽ vòng lớn trước không trung: "Nhưng....Nhưng mà, cả cộng đồng mạng đều nói hai người là một đôi, anh cũng không cả bác bỏ tin đồn....."

Bùi Hy trực tiếp nhìn về phía cô: "Chuyện này rất tẻ nhạt, không phải sao?"

Sau khi trở về khách sạn, Quý Hướng Không lo lắng cho tình hình của Lâm Dật Hiên, liền tạm biệt đồng đội, ngồi cùng bàn ăn cơm cùng Hoắc Nghiêu và Lục Phong.

"A Hiên có khỏe không?"

"Không khỏe, ở đội dự bị, thi đấu cũng không, đánh đấm cũng không, mùa giải này khả năng cứ vậy mà lãng phí cho qua...."

Hoắc Nghiêu nói được một nữa, bỗng nhiên hướng về phía trước vẫy tay: "Khâu Anh! Lại đây, lại đây!"

Lục Phong dọc theo tầm mắt Nghiêu ca nhìn kỹ, nhất thời muốn trợ giúp, liền chỉ về chỗ bên cạnh Quý Hướng Không: "Ngồi chỗ này, chỗ này!"

Quý Hướng Không cảm thấy khá buồn cười nhìn bọn họ, ngược lại cũng không ngăn cản, mắt thấy Khâu Anh hướng về phía bọn họ mà đi tới, không biết từ đâu đột nhiên có một tên bước vào, trước một bước ngồi xuống bên cạnh Quý Hướng Không.

Cái nĩa trong tay Quý Hướng Không rơi xuống món bít tết, máu bắn tứ tung, anh nghiêng đầu, nhướn một bên lông mày lên.

Bùi Hy liếc mắt đối diện nhìn Lục Phong cùng Hoắc Nghiêu, khĩ chất lặng lẽ nói: "Đồng đội của tôi."

Quý Hướng Không cười gằn, vui tùy tiện nhún nhảy: "Lời này phát ra từ miệng anh, vẫn đúng là ngạc nhiên."

Lục Phong cùng Hoắc Nghiêu hai mặt nhìn nhau, Quý thiếu tính cách roognj rãi, chưa bao giờ đối xử như vậy với người quái gở, có vấn đề.

Thấy vị trí bị người khác lấy, Khâu Anh chỉ có thể ở cái bàn nơi xa Quý Hướng Không nhất ngồi xuống, toàn bộ bầu không khí ở bàn bỗng nhiên trở nên quỷ dị bất thường.

Quý Hướng Không hững hờ ăn cơm, đột nhiên buông nĩa, dùng cùi trỏ đẩy một cái vào tay Bùi Hy: "Anh ngồi xa một chút, tôi không thích áp sát nam nhân quá, tên người mắc bệnh sởi."

Giữa hai người rõ ràng cách một đoạn, nhưng Quý Hướng Không mặt lộ vẻ khó xử, đúng là dáng vẻ đầy sát khí.

Khâu Anh nhớ tới phản ứng khi bị đụng vào của Bùi Hy lúc trước, không nhịn được mở miệng: "Thật đúng lúc nha, Bùi Hy cũng không thích người khác ở gần." Thấy hắn không hề động đậy ngồi im tại chỗ, cô nheo mắt lại, cười gian xảo, "Ồ, lẽ nào, anh chỉ mắc bệnh sởi với nữ nhân?"

Lượng thông tin từ câu này quá lớn, Lục Phong và Hoắc Nghiêu cười thành tiếng, bày ra bộ dạng cười trên sự đau khổ của người khác, dáng dấp mừng thầm đến nội thương.

"Không đâu." Bùi Hy đang chuyên tâm dùng giấy ướt lau tay, nghe vậy liền hướng về phía Khâu Anh, "Với cô thì không đâu."

Lần này đến phiên Khâu Anh xanh mặt, hai huynh đệ Lục Phong và Hoắc Nghiêu nhìn Bùi Hy, nhìn Quý Hướng Không, rồi lại nhìn cô, biểu cảm trên mặt cực kỳ sinh động, dường như tuôn ra một một loạt bình luận: "Thì ra là như vậy", "Quả nhiên là như vậy".....

Động tác của Quý Hướng Không cũng dừng lại liếc nhìn cô, cùi chỏ của hắn tùy ý đưa lên chống đầu, độ cong khóe miệng không ngừng loén dần, cười đến mức sống lưng cô lạnh cóng.

Buổi tối, Khâu Anh ở ban công xem tư liệu, mệt mỏi bỏ tập giấy xuống, bám vào rào chắn nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp ban đêm, cả người lẳng lặng như đang chờ đợi điều gì đó thật lâu.

Bên tai bỗng nhiên truyền đến một thanh âm khàn khàn: "Đang nghĩ gì đấy?"

Chẳng biết từ lúc nào, Quý Hướng Không đã đứng bên cạnh cô, người người dựa vào rào chắn cúi đầu chơi điện thoại di động.

Khâu Anh có chút bất ngờ: "Anh tại sao lại ở đây?"

Quý Hướng Không đầu không nhúc nhích, nói một hồi: "Đi hóng gió."

Mặt anh cười híp mắt, khí chất toàn thân tỏa ra vô cùng đáng sợ, Khâu Anh tò mò ghé đầu xem thử, chỉ thấy anh đang chơi 'Bắn hoa quả', ngón tay thon dài như đao, nhanh, chính xác, tàn nhẫn, không để lại bất cứ gì sống sót. Khâu Anh nuốt một ngụm nước miếng, game đáng yêu như thế lại bị anh thôi cái luồng sát khí ngang dọc vào, cô dường như còn có thể nhìn thấy cảnh từng trái hoa quả bị cắt đứt như xác chết ở khắp nơi....

Quý Hướng Không bất thình lình mở miệng: "Hôm nay cô ở trong phòng nói gì với Bùi Hy?"

"....Có chút chuyện thôi."

"Không thể nói à? Thú nhận rồi sao?" Quý Hướng Không hơi nghiêng đầu, mắt đào hoa ôn nhu vẫn mang ý cười, ngón tay đột nhiên dùng sức trượt đi, từng đợt hoa quả tan nát nước văng tung tóe. Khâu Anh toàn thân run lên, nhất thời cảm thấy lạnh gáy, phảng phất cảm thấy hai qua dưa hấu bị chém đôi vừa rồi chính là mình.

Cô không hiểu sao lại có chút chột dạ, nghĩ đi nghĩ lại, mình cũng đâu phải cái gì của anh, không làm sai cái gì cả, liền lấy hết sức lực trả lời: "Tôi cũng không có nghĩa vụ báo cáo với anh."

"Lúc trước cô nói hay thấy Bùi Hy ở 'Mộng Lữ Nhân'?"

"Cũng có mấy lần."

Quý Hướng Không ngữ khí đột nhiên có chút cứng rắn: "Cô đừng đi một mình với hắn."

"Hả?"

"Tôi không thích hắn." Quý Hướng Không nhất thời lướt qua hai ba quả bom, nôt một quả, anh như không có chuyện gì xảy ra, đưa điện thoại để vào túi, "Cô không phải là fan của tôi sao, muốn leo tường hả?"

Hóa ra, chỉ là fan hả......

Là fan liền muốn đứng cùng chỗ sao? Khâu Anh chớp mắt mấy cái, cơn giận này của anh giống như đang nói: Tôi không thích hắn, vì cậy cô đừng chơi với hắn. Cô nói lầm bầm: "Không nhìn ra anh lại ấu trĩ như vậy...."

"Cô nói đúng rồi, nội tâm của tôi rất yếu đuối, cô nên đối xử với tôi tốt một chút."

Khâu Anh không nhịn được trách thầm: anh yếu đuối chỗ nào? Mỗi lần tuyển thủ chuyện nghiệp bị khán giả chửi cho tan vỡ cõi lòng, lúc nghỉ hưu trên Weibo, dưới bình luận đều là nói nên học tập anh.....

Quý Hướng Không đưa cho cô một cuốn sổ, dày đặc toàn chữ là chữ, đội hình tranh tài hiện nay, sở trường của các anh hùng trong từng chiến đội cùng chiêu thức, phân tích chiến thuật....

Anh cười tán thưởng: "Chữ tôi hơi bị đẹp đấy nhá."

Khâu Anh nhớ tới lúc toàn bị người khác cười nhạo quá quê mùa, rõ ràng là dùng máy tính hay điện thoại di động ghi chép cao hơn, nhưng cô cứ cố chấp dùng giấy bút, liền nỗ lực lấy lại cuốn sổ.

Quý Hướng Không không cho cô toại nguyện: "Lời cô vừa nói còn không đáp ứng, cô đáp ứng tôi liền trả lời cho cô."

Chiều cao chênh lệch quá lớn, Khâu Anh nhảy cũng không vớt được tới, chỉ có thể gật đầu liên tục: "Được được được!"

Quý Hướng KHông mặt mày giãn ra, thu tay về đặt cuốn sổ lên đầu cô.

Lúc Khâu Anh trở về phòng Kiều Hinh đã đi ngủ, dùng chung bàn làm việc chất đầy đồ trang điểm và quần áo, Khâu Anh cất cuốn sổ vào ngăn kéo, dùng ánh đèn điện thoại tìm quần áo rồi vào tắm rửa.

Cô vừa mở vòi hoa sen, Kiều Hinh bên ngoài liền gõ cửa.

"Cô khỏe mạnh thì được làm phiền người khác hả, có để người khá ngủ hay không đây?"

Khâu Anh không muốn cãi nhau, vội vã tắm giặt rồi leo lên giường ngủ thiếp đi. Hôm sau khi tỉnh lại, Kiều Hinh đã đi rồi. Khâu Anh thu dọn hành trang chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên phát hiện cuốn sổ trong ngăn bàn đã biến mất!

Bên trong là nghiên cứu tâm huyết hơn nửa năm nay của cô, cô lục tùng phèo cả phòng lên những vẫn không thấy, gấp gáp đến mức quay mấy vòng. Chỉ lát nữa là tập hợp ở dưới đại sảnh rồi, có chỉ vừa mới xem, phải tìm ra nó.

Buổi chiều bận rộn phía sau đài, Khâu Anh trong lúc vô tình nhìn thấy phần đưa tin hiện trường, phóng vấn đang phóng vấn các số liệu chỗ Kiều Hinh, trước mặt cô bày ra một cuốn sổ, nội dung bố cục cực kỳ quen mắt.

Các trang báo lớn bắt đầu đưa tin giật gân - Tin nhanh! Bắt sống một mỹ nữ bình luận viên chăm chú làm bài tập - Kiều Hinh!

Rất nhanh tin tức này đưa tới một mảnh tán dương -

"Hinh Hinh của tôi quả nhiên là vừa xinh đẹp còn vừa chăm chỉ!"

"Sau lưng thành công là mồ hôi công sức, Kiều Hinh cố lên!"

Đem hình ảnh cuốn sổ phóng to, Khâu Anh một mặt khiếp sợ, nội dung bên trên hoàn toàn là một tai cô viết! Cô ta chính là đang sao chép lại!

Lửa giận xông thẳng lên đại não, hỏa lạt lạt đốt, sắc mặt Khâu Anh trắng bệch, cắn chặt môi, tức giận đến cả người đều run lên.

Cô khó có thể nhìn thẳng về phía người đang xuất hiện trên màn hình livestream của TV, Kiều Hinh đang giải thích trên đài, đưa sổ phân tích của cô không kém một chữ liên tục nói ra!

"Trời ạ! Con người này thật ghê tơm!"

Nghe xong việc này, Lục Y Y tức giận bẻ gãy cái bút trong tay: "Cô ta có thể đã đem sổ của cậu đi tiêu hủy rồi, cậu không có chứng cứ, tìm cô ta đấu khẩu có khi bị nói là vu oan người khác."

Khâu Anh thở dài một hơi, chính là bởi vì không có chứng cứ, cô mới không thể báo cáo lên cấp trên. Bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, Kiều Hinh sau lưng lại có thế lực, cô nếu lỗ mãng làm việc, không biết chân tướng sẽ còn bị bẻ cong ra sao nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.