Mạnh Kiều nằm trên giường, bỗng nhiên nhớ đến một vấn đề, cô ngẩng đầu, hỏi người đàn ông đang cởi quần ngủ của cô.
“Khăn trải giường có thể bị ướt không anh?”
Tay Trần Thâm đã bị dính một ít nước của cô, đáp án đương nhiên là có rồi. Anh vỗ lên bờ mông trắng nõn của Mạnh Kiều, nói:
“Để anh đi lấy khăn tắm.”
Thừa dịp Trần Thâm đi vào phòng tắm, Mạnh Kiều chui vào trong chăn, bàn tay trắng nõn cởi áo ngủ và nội y của mình ra, sau đó quần áo bị cô vứt xuống mép giường.
“Cởi rồi à?”
Trầm Thâm cầm khăn tắm, hỏi cô.
“Vâng.” Mạnh Kiều trả lời một cách mơ hồ.
Trần Thâm xốc chăn lên, sau đó nằm vào bên trong, anh sờ eo của Mạnh Kiều, ôm cô vào ngực, nói:
“Cởi cho anh.”
Mạnh Kiều ngồi quỳ, chăn bông khó lắm mới che được phía sau lưng cô, nhưng đằng trước lại bị nhìn hết không còn thứ gì. Một tay Trần Thâm nắm lấy con thỏ con, nhẹ nhàng xoa bóp.
“Còn chưa cởi xong đâu.” Mạnh Kiều đẩy anh.
“Ừm, em tiếp tục đi.”
Trần Thâm không buông tay, ngón tay khẽ gảy hạt đậu nhỏ màu đỏ, khiến nó càng cứng hơn.
“Em không cởi nữa, anh tự cởi đi.”
Mạnh Kiều buông tay ra, sau đó đè lên người Trần Thâm.
“Bé cưng, em ngồi dậy một chút.”
Trần Thâm cởi quần áo của mình ra, còn lại chiếc quần lót, chỗ đó đã phồng lên.
Tay Mạnh Kiều bị anh kéo đến chỗ đó, vuốt ve an ủi.
Động tác của cô quá dịu dàng, Trần Thâm không kiên nhẫn, anh xoay người, đè cô dưới thân, nói:
“Bé cưng, em quá chậm.”
“Em là người mới, anh phải hiểu một chút.”
Mạnh Kiều dùng chân cọ vào eo anh.
“Ừ, đúng là nên luyện tập nhiều hơn.”
Trần Thâm kéo chân cô ra, nhìn huyệt nhỏ hồng nhạt của cô, lúc này nơi đó đang khép lại, nhưng lát nữa sẽ ngậm lấy gậy th*t của anh, thật sự rất thần kỳ.
Anh sờ hoa môi một chút, sau đó mới chuyển mục tiêu đến hoa châu. Nơi đó của Mạnh Kiều đặc biệt mẫn cảm, mới chạm vào một chút thôi mà cô đã không nhịn được cơn run rẩy. Trần Thâm đặc biệt thích dáng vẻ cô mất khống chế dưới thân mình.
Mạnh Kiều dựa vào một chiếc gối cao, để mặc cho anh trêu chọc.
“Sao lại ngoan như vậy chứ?” Trần Thâm hôn cô một cái.
Mạnh Kiều không có cách nào trả lời anh, cô không khống chế được mà rên rỉ thành tiếng:
“Ưm…”
“Thật mẫn cảm.”
Trần Thâm cười nói, đổi lại một cú đấm nhẹ của Mạnh Kiều.
“Bé cưng, em nên giữ sức đi.”
Anh nắm lấy tay cô, để cô mở tay ra, sau đó mười ngón tay đan vào nhau, đè cô ở trên giường.
Một tay của Trần Thâm đẩy cánh hoa ra, sờ đến nơi thần bí của thiếu nữ, ngón trỏ để ở trước cửa động. Khi ngón tay đi vào, anh hôn Mạnh Kiều thật mạnh để phân tán lực chú ý của cô, để ngón tay đi ra đi vào cơ thể yêu kiều của cô.
Một ngón tay nhỏ hơn rất nhiều so với gậy th*t của Trần Thâm. Trần Thâm lại cho thêm một ngón tay nữa, chậm rãi đảo loạn. Anh đã nói lần này sẽ nhẹ nhàng cho nên động tác cũng rất nhẹ nhàng.
Ngón tay làm loạn trong huyệt nhỏ, đè lên vách thịt rồi nhẹ nhàng đảo quanh.
“Đừng trêu em.”
Giọng nói của Mạnh Kiều hơi khàn khàn.
“Bé cưng, lần này dùng tay, lần sau anh sẽ dùng miệng cho em.”
Khi ở trên giường, Trần Thâm chính là một tên lưu manh.
Nhưng mà Mạnh Kiều lại thích như vậy, cô nhắm hai mắt lại, “vâng” một tiếng, đột nhiên cảm thấy rất mong chờ.
Trần Thâm ngậm lấy đóa hồng mai trước ngực cô, dùng sức mút vào, mà động tác dưới tay cũng không ngừng. Mạnh Kiều đặt tay ra sau cổ anh, ngón tay đan vào mái tóc đen của anh.
Cảm thấy đã đủ ướt rồi, Trần Thâm ngồi dậy, gậy th*t đã đứng thẳng ở dưới thân tiến gần tới cô. Để chân của Mạnh Kiều đặt lên đùi của mình, Trần Thâm đẩy về phía trước, gậy th*t chọc vào cửa huyệt.
“Kiều Kiều, nhìn anh.”
Trần Thâm để gậy th*t ở cửa huyệt, chỉ cần đẩy nhẹ về phía trước thôi là anh đã có thể đi vào rồi.
Anh gỡ hai tay đang che mắt của Mạnh Kiều ra, nói:
“Nhìn xem anh yêu em như thế nào đi.”
Lời nói vừa dứt, anh liền động thân tiến vào, cơ thể Mạnh Kiều căng lên, nhỏ giọng rên rỉ.
Cảm giác này khác với cảm giác do ngón tay mang tới.
“Lớn quá…”
Mạnh Kiều nói nhỏ bên tai Trần Thâm.
Trần Thâm được lấy lòng, đâm vào rút ra vài cái, cười hỏi:
“Thoải mái không?”
“Đừng hỏi em mấy vấn đề xấu hổ như thế.”
Động tác của Trần Thâm thật sự chậm rãi và nhẹ nhàng, cho nên Mạnh Kiều rất nhanh đã thích ứng được.
“Được thôi.”
Trần Thâm đâm vào sâu hơn, hỏi:
“Có thoải mái không em?”
Mạnh Kiều đỏ mặt lườm anh, Trần Thâm cúi đầu hôn lên mắt cô.
“Hả? Nói cho anh nghe đi.”
Động tác của Trần Thâm nhanh hơn một chút. Thân dưới của Mạnh Kiều bị căng ra, cửa huyệt càng thêm phấn hồng, còn có tiếng nước đan xen cùng tiếng thân thể va chạm vào nhau.