Lâm Phỉ không muốn nhìn thấy đôi nam nữ kia, nên dự định bảo người đại diện từ chối kịch bản này, cứ trái lo phải nghĩ, quyết định thương lượng với Y Trạm trước.
Càng ngày Lâm Phỉ càng ỷ lại Y Trạm, bất kể chuyện gì đều hỏi ý kiến của Y Trạm, tuy rằng tính tình Y Trạm nhàn nhạt, nhưng mỗi lần đều phân tích cho cô, hơn nữa đều trật tự rõ ràng, và nhiều phương diện cô không nghĩ đến.
Đồng thời, nhiều điều người đại diện cũng không nói rõ cho cô.
Dù sao mục đích chính của công ty chỉ là dùng cô để kiếm tiền, mà Y Trạm là suy tính đến sự ảnh hưởng tới con đường phát triển bản thân cô.
Dệt hoa trên gấm rất dễ, đưa than sưởi trong ngày tuyết rơi lại khó, suy bụng ta ra bụng người, nếu như khi đó là Y Trạm xin giúp đỡ, chưa chắc cô đã có dũng khí như thế...
Lâm Phỉ rất cảm kích Y Trạm, từ nay về sau coi đối phương như tri kỷ,...
“Vì sao chị lại không tham gia, vừa vặn chị cũng có thời gian, thù lao không thấp, mà đối với sự nổi tiếng của chị sẽ thăng tiến nhiều.”
Dừng lại, Y Trạm giương mắt hỏi: “Bây giờ, chị có cảm giác gì với Mộ Thần?”
“Chị...”, Lâm Phỉ cười nhạo, như nói tới cái gì ghê tởm lắm, “Chị cảm thấy trước kia thực sự như cho chó ăn.”
“Vậy thì tốt, trước kia chị cùng Mộ Thần diễn đối thủ với La Thi Nhân có chút khó thích ứng, hiện tại như vậy, hai người tiếp tục diễn là đối thủ của La Thi Nhân, La Thi Nhân càng không thích ứng được, bất quá chẳng liên quan gì đến chị, việc chị phải làm là thật chuyên nghiệp, làm tốt vai diễn của mình.”
“Chị không biết, chị có thể nhắm mắt làm ngơ với hai người bọn họ không...” Dừng lại hỏi “Vậy em sẽ nhận kịch bản này à?”
“Vâng.” Y Trạm không cần cân nhắc, đưa ra câu trả lời khẳng định.
Lâm Phỉ cắn cắn môi, cũng đã quyết định: “Vậy chị cũng nhận, vì sao chị lại phải trốn tránh đồ bạn trai cũ chó má kia chứ, mà trước kia La Thi Nhân còn làm khó dễ cô mọi nơi, còn muốn đạp lên người khác để thượng vị, còn tính kế hai người chúng ta, chị sẽ không để em phải đi đối đầu với bọn họ một mình.”
“Dạ, không cần gấp gáp, thời gian sẽ không giấu được....” (Từ thô tục đã bị giấu đi).
Thật là thô tục! Lâm Phỉ quá kinh ngạc, lần trước bị An Bác Dung khó xử như thế, Y Trạm cũng không hề thô tục.
Lâm Phỉ phát hiện càng quen biết Y Trạm càng nhiều, sẽ càng muốn đi lại với Y Trạm, đối với cái gì Y Trạm đều nhàn nhạt, tại mọi thời khắc đều rất bình tĩnh, có thể thản nhiên tiếp nhận kết quả xấu nhất, và không bị ảnh hưởng vẫn đem hết sức mà nỗ lực.
Sẽ không tìm bất cứ viện cớ gì để lùi bước, hoặc cái gì không thể chinh phục, cảm giác cái gì đều có thể đơn giản làm được.
Làm gương mẫu, an ủi người không đến nơi đến chốn như cô, rất nhanh đã kéo cô ra khỏi bóng tối.
Bởi vì hâm mộ, cũng mong muốn được như đối phương, luôn luôn nỗ lực, luôn luôn cố gắng.
Bản tin thông báo cả Y Trạm và Lâm Phỉ đều nhận đóng “Cây trâm phượng” phần tiếp, fan đều nồng nhiệt hoan hô, hai người công bố trên mạng xã hội, một trước một sau, chỉ cách nhau thời gian mười phút.
Mạng xã hội trở nên náo nhiệt, đủ loại bình luận.
Lấy một cái tên mới thật khí phách: lão cung nói cho tôi biết, có phải ngài đã thương lượng xong với Phỉ chiêu nghi - ---
Trừ ảnh đế Triệu Tư Niên là hoàng quý phi, những người còn lại trong hậu cung dừng lại ở phong vị chiêu nghi, sáu cung đứng đầu vẫn đang treo trên bầu trời.
Diệp Ly là lão cung của ta: một mặt ân ái xảy ra trước mắt ta....
Cơ trí đậu bức y: Trạm Phỉ thi đấu với nhau sao? Lão cung thật đẹp trai! A a a! Đồ cưới đã chuẩn bị tốt. Quỳ xuống xin cưới thoi...
Cà chua đi ngang qua: vị “Cơ trí đậu bức y” đứng đầu kia, tôi vào xem thông tin cá nhân, đàn ông ngành kĩ thuật như thế mà tốt sao? Tôi không ngại gì mà chặn lại bình luận của bạn, sau đó tự tin để mọi người chú ý, mọi người mau khen tôi nhanh lên! (Muanho: Edit xong đoạn này muanho chịu chết, chẳng hiểu gì....)
Trong nháy mắt, cà chua đi ngang qua thu được vô số lời khen.
Quý Vi lên mạng đọc lời bình, đắc ý cười cười, cô phát hiện, đàn ông lãng tử, phụ nữ bên cạnh đều muốn dựa vào.
Cô liền duy trì chút tiểu lãng tử.
Thấy có lời bình mới, Quý Vi giật mình, người này có tên giống với ông chủ mình.
Hẳn là vừa khớp đi....
Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô tiến vào trang cá nhân của người này, hình thì không có, thông tin cá nhân trống rỗng, phần lớn là chia sẻ thông tin của Y Trạm, ngẫu nhiên có chút thông tin của Triệu Tư Niên...
Tổng cộng chỉ theo dõi hai người, Y Trạm và phòng làm việc cá nhân Triệu Tư Niên.
Ồ, xem ra là người si mê điên cuồng.
Chắc là giống tên thôi, ông chủ của cô không thể làm ra chuyện như vậy được.
Ai biết được đám trợ lí suốt ngay ở trên mạng gọi người ta là lão cung, chuyên nghiệp đả kích bất chính tranh thủ tình cảm của tiểu lãng tử.
Không có ai biết, người cầm quyền của tập đoàn- bất động thanh sắc, bị chính cấp dưới đắp cho cái biệt danh “người si mê điên cuồng“.
Tin tức Y Trạm cùng Lâm Phi tham gia đóng “Cây trâm phượng” phần tiếp, lại có người không cao hứng.
“Thật không biết xấu hổ, cô ta vẫn còn mặt mũi nhận sao? Là nghĩ nối lại nhân duyên với anh sao? Da mặt thật dày, không sợ người ta chỉ trỏ sau lưng sao? Không biết lời nói đáng sợ sao? Còn có Y Trạm kia **, không phải bị phong giết sao? Thế nào lại được nhận,không phải là leo lên giường ông già nào rồi chứ, người mới có chỗ dựa nên kiêu ngạo sao?”
Cả buổi sáng La Thi Nhân phát tiết tính tình, ở bên cạnh Mộ Thần cẩn thận e dè dụ dỗ, một khi tính tình đối phương đến, mắng người sẽ không cố kỵ gì.
Ánh mắt Mộ Thần tối lại, tuy rằng trong lòng anh tức giận, lại chỉ có thể e dè cẩn thận dụ dỗ, gần đây hai bộ phim truyền hình anh nhận được đều là nhờ La Thi Nhân giúp, đối phương còn giúp anh nhận được quảng cáo.
Đột nhiên La Thi Nhân không lên tiếng, nhìn Mộ Thần, lạnh lùng cười ra tiếng: “Anh đạt thành nguyện vọng, không phải anh nói cô ta sẽ không nhận kịch bản này sao? Hiện tại là sao đây? Các người diễn vai nam nữ chính có thể nối lại tiền duyên! Anh cút cho tôi! Chạy trở lại bên cạnh cô ta đi.”
Lâm Phỉ nhận kịch bản, Mộ Thần cũng rất bất ngờ, theo tính tình đối phương thì sẽ không nhận chứ.
Giống đêm hôm đó, anh nói chia tay qua điện thoại, đối phương liền chặt đứt tất cả các liên hệ, kỳ thực sau đó anh cũng nỗ lực liên lạc, nhưng anh phát hiện tất cả phương thức liên lạc đều bị cô cắt đứt...
Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng tính tình Lâm Phỉ là thế, anh cũng không lạ, đại khái sau này đối phương sẽ tránh liên hệ với anh.
Từ đó anh mới nhận định là Lâm Phỉ sẽ từ chối kịch bản này.
Mộ Thần chưa kịp nghĩ nhiều, anh vội vươn tay ôm lấy La Thi Nhân: “Hiện tại người anh thích là em, tâm anh đối với em như thế nào em không biết sao?”
Nói xong cúi đầu khẽ hôn nhẹ lên tóc đối phương, thâm tình chân thành nhìn chăm chú vào mắt đối phương, nói tiếp: “Em đừng nóng giận, đạo diễn có nói nếu Lâm Phỉ không nhận thì em là nữ chính, nhưng dù đối phương có nhận, cũng sẽ tăng nhiều phần diễn cho em, em là diễn viên có thù lao cao nhất, trong lòng anh em vĩnh viễn là nữ chính, những cô gái khác anh không để vào mắt, anh chỉ đem em để ở trong lòng.”
Quả nhiên La Thi Nhân thôi chửi bới, dần dần buông lỏng, tiếp nhận nụ hôn của đối phương.
Trong lòng Mộ Thần nhăn nhó, người phụ nữ này hỉ nộ vô thường, tuy rằng trước kia Lâm Phỉ đôi lúc cũng giận dỗi,nhưng so với người phụ nữ tự dưng phát giận này, quả thực có thể nói là dịu dàng, rộng lượng.
Anh cảm thấy rất mệt mỏi, anh nghĩ lại có lẽ không nên đáp ứng quan hệ với cô ta, nhưng vì tiền đồ anh đành phải nhịn.
La Thi Nhân làm diễn viên sớm hơn hai mươi năm, trên tay có không ít tài nguyên, đang giúp anh trên phương diện sự nghiệp, nếu giờ anh muốn chia tay, La Thi Nhân nhất định sẽ không bỏ qua cho anh...
Hiện tại đã đâm lao thì phải theo lao, La Thi Nhân có gì không vừa ý tất báo, sẽ không giống Lâm Phỉ thản nhiên như thế...
Anh đã từng thấy qua, vì trợ lí mua cháo quá nóng, La Thi Nhân trực tiếp đem cháo nóng hất lên mặt trợ lí...