Bên này Trịnh thị đã chuẩn bị xong mấy món ăn lại được La Nhiễm rửa sạch so với ngày thường tưởng chừng như một bữa tiệc lớn, đương nhiên là không thể so với người nhà giàu.
Món chính: Bánh bao bột hỗn hợp, cơm độn lương thực phụ, bánh bột ngô.
Mỗi món ăn cùng canh đều dùng chậu to để đựng, món ăn có thịt dùng cái chậu nhỏ để đựng. Song chậu nhỏ so với ngày thường thì thấy lớn hơn có thể đựng được càng nhiều. La Nhiễm hợp tình hợp lí tán dương may mà Trịnh thị trù nghệ tốt, kĩ thuật xắt rau giỏi, mỗi miếng thịt thì hơi mỏng, hơn hai cân thịt có thể làm được nhiều đồ ăn như vậy hơn nữa nhìn cũng không cảm thấy ít thịt.
Tuy rằng mỗi món đều là đồ ăn bình thường nhưng không chịu được trù nghệ giỏi của Trịnh thị, có thể nói sắc, hương, vị đủ cả, cũng đừng nói thời điểm mà La Nhiễm xuyên qua thì đã trở nên nhỏ bé so với thời điểm ăn cơm ở hiện đại, vẫn dừng lại ở chuẩn ăn no mặc ấm, cho nên cũng gần chảy nước miếng. Bất quá nhìn Trịnh thị để cơm nóng cùng đồ ăn trong nồi giữ nhiệt thì La Nhiễm liền biết được đây là muốn chờ cả nhà đại bá trở về.
Vừa nhắc đến Tào Tháo thì Tào Tháo đến. La Nhiễm ra ngoài phòng bếp thì thấy cả nhà đại phòng đi vào nhà chính. La Nhiễm muốn đi qua, ngay khi nhìn thấy thì La Văn Danh đã mắng: "Cha nương cùng ông bà nội nói chính sự đấy, tiểu hài tử đi qua bên kia chơi".
"Tỷ so với đệ lớn hơn đó, tiểu thí hai!" La Nhiễm trong lòng nghĩ thế nhưng ngoài miệng không nói gì, vén mành lên, nói: "Ông bà nội, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi!"
"Vậy trước cứ để đó đi, lát nữa hãng dọn ra". Ở trong phòng, Tần thị quát to.
"Cha.." La Hữu Hiếu vừa tính nói thì liền bị La lão gia tử cắt ngang.
"Haizzz.. Cứ ăn cơm trước đi, lát nữa ăn xong hãng nói". La Nhiễm có thể nghe được rõ ràng một tiếng "Haizzz.." của La lão gia tử. Tuyệt đối là thở dài, không phải là trả lời một tiếng "Cha" của La Hữu Hiếu.
Chẳng mấy chốc cơm đã dọn xong, lần này là cả nhà cùng nhau ăn cơm, bởi vì người tương đối nhiều liền ghép hai cái bàn dài với nhau.
Trên bàn cơm, bất kể có việc gì thì mọi người đều ăn ngấu nghiến nhưng không bao gồm La lão gia tử. La Trụ nhìn lão bà, nhi tử, tôn tử, tôn nữ ăn tận hứng, căn bản không có động đũa mấy, chỉ ăn hai cái bánh bột ngô cùng cơm trong bát.
Sau khi ăn xong, cả nhà La Hữu Hiều cùng hai vợ chồng La Hữu Lễ, La Hữu Phú đều bị La Trụ gọi vào trong nhà chính, La Nhiễm nhìn La Văn Danh cùng La Bình đều ở đó liền đuổi kịp cước bộ của lão ca nhà mình, cũng tìm một cái ghế nhỏ cùng với La Văn Tuyên, Trịnh thị ngồi ở dưới.
"Đem bọn nhỏ đều gọi tới đi". La lão gia tử nhìn mấy người ngồi ở dưới liền nói với La Xảo. Chẳng mấy chốc trong nhà chính đã tương đối chật chội, cả nhà lão đại cùng La lão gia tử, Tần thị, La Xảo ngồi ở trên kháng, những người khác đều ngồi ở trên, tiểu hài tử ngồi ở trên băng ghế nhỏ hoặc là đứng.
"Lão đại, con nói đi".
"Cha, nương, lão cữu bọn nhỏ nói là có đường tử có quen biết với người ở trấn trên nhưng cũng đáng tin, có những bài thi đã nhiều năm thi nhưng cần nhiều bạc một chút".
"Cần bao nhiêu"?
"Năm mươi hai".
Sau khi mọi người nghe thấy "Năm mươi hai" thì đều an tĩnh lại, coi chừng là bị sửng sốt. La Nhiễm biết bài thi cổ đại này tương đối quý nhưng cũng không có nghĩ là quý như vậy, cảm giác chắc chắn có vấn đề, đừng có nói là cả nhà đại bá muốn một mình tham ô một phần đi. Vật giá cổ đại không giống hiện đại tăng cao như vậy, tiền không mất giá. Ở cổ đại, năm lượng bạc là tiền tiêu xài một năm của một gia đình nông thôn, bây giờ lại là năm mươi hai, có thể nói là "Chi phí cực lớn".
"Nhiều như vậy, không phải lần trước đã mua bài thi thường niên rồi sao? Chính là mới mua hai năm trước, làm sao còn cần nhiều tiền như vậy?" La lão gia tử cũng cảm thấy quá nhiều, lúc này nhà mình chính là tuyệt đối không lấy ra được nhiều như vậy ".
" Ông nội, lần này không giống. Lần này không chỉ có mấy bài thi thưởng niên nữa mà còn là mấy bài thi gần đây của mấy đại nho, nói là đoán trước bài thi, đặc biệt chuẩn ".
Lời này của La Văn Danh chẳng lẽ trước hết phải" Mua đề thi "? Đây chính là lộ đề mà!
" Văn Danh, cháu nói thực ra lần mua này có phải là đề đoán trước hay không? "La lão gia tử đã đoán được có phải" Mua đề thi "hay không, liền nghiêm mặt hỏi, nếu thật sự liên lụy đến" Lộ đề ", vậy chính là phạm tội, là muốn bị mất công danh cùng khai trừ tư cách dự thi.
La Văn Danh thấy vể mạt nghiêm túc của La lão gia tử thì có chút sốt ruột, son sắt thề:" Ông nội, là đề dự đoán nhưng nghe mấy người nói người ra đề có hảo tâm lộ ra một phần đề thi. Hơn nữa khẳng định vấn đề sẽ không bị lộ, mấy nhà trên trấn trên cũng mua bài thi này, lần này cũng là do bọn họ giới thiệu ít nhiều, bằng không cũng sẽ không có kết quả nhanh như vậy.
"Cha, người đửng do dự nữa, lần này vẫn là do đứa nhỏ cùng trường với đứa nhỏ nhà cữu cữu, nhà người khác dù có bạc cũng không nhất định có đường đâu, người ta nói bài thi này có rất nhiều người mua nhưng không đợi người, hơn nữa không có ngoại lệ. La Hữu Hiếu tiếp tục nói.
Lúc này đại bá nương Triệu thị cũng nói:" Cha nương, người xem, lần thi này của Văn Danh, nếu có bài thi này cùng với tài học (*) của Văn Danh khẳng định là có thể trúng trái lại sau này nhà chúng ta chính là nhà tú tài, đừng nói ở trong thôn, vậy ở trên trấn trên cũng thật có ý nghĩa đấy. Hơn nữa sau này trúng tú tài vậy sau đó liền có thể thi cử nhân, vậy cách việc làm quan cũng không còn xa ". Triệu thị ngừng một chút lại nói tiếp:" Khi đó thời điểm sinh Văn Danh chính là thời điểm có phúc khí, cơ hội lần này nếu bắt được thì về sau chúng ta liền rạng rỡ, chính là quan lão gia đó ".
Xem ra lần này cả nhà đại bá đúng là lợi hại thật, một người giả bộ một người lừa dối, đặc biệt là Triệu thị này, thật sự là nói đến trong lòng lão gia tử, áp dụng công kích tâm lí, gãi đúng chỗ ngứa.
Quả nhiên, La Trụ liền không hề do dự việc mua đề có vấn đề hay không," Năm mươi hai lượng này thật sự là quá nhiều rồi, nhà chúng ra cũng không gom được, hỏi người nọ có thể mua rẻ chút hay không ".
Mấy người sau khi nghe được liền biết, La lão gia tử đã quyết định muốn mua. Cả nhà đại bá nhìn thoáng qua nhau, quyết định tiếp tục lần nữa. Triệu thị lên tiếng trước tiên:" Cha, nương, chúng con cũng biết nhà ta cũng không dễ dàng, tiền bạc cũng không dư dả, cữu cữu nhà mẹ đẻ con nói xem phân thượng lần này của Văn Danh, trước chúng ta lót mười hai lượng bạc trước, chỉ cần làm một cái giấy nợ sau này trả. Nhà chúng ta chỉ cần xuất ra bốn mưới hai lượng là đủ ".
" Bốn mươi hai lượng cũng là muốn mệnh mà, chúng ta không ra nổi ". La Trụ nói xong thì nhìn về phía Tần thị, ý hỏi" Nhà chũng ta bây giờ có bao nhiêu bạc? ". Quả nhiên Tần thị hiểu ý của La Trụ, những không làm sao phối hợp:" Nhìn tôi làm gì, trước mắt kim khố ngân khố nhà ta chỉ có hoa màu không có bạc. Nuôi sống được cả nhà cũng không còn đáng bao nhiêu ".
" Rốt cuộc còn có bao nhiêu, mình tính toán gom như thế nào ".
" Ông rống tôi làm gì, chỉ còn dư tám lượng bạc ".
" Làm sao chỉ còn tám lạng, không phải còn có.. ".
" Ông cái lão bất tử này, không đương gia không biết củi, gạo, dầu, muối quý. Chi phí của cả nhà đều lấy từ chỗ tôi, ngay cả tiền làm quan tài cũng muốn lấy ra nữa. Đến lúc đó đừng có quấn lấy cái chiếu là xong việc nhá, mệnh này của tôi khổ quá mà.. "
La lão gia tử nhìn cái dạng này của Tần thị," Đừng nói bậy bạ, hiện tại gom bạc quan trọng hơn ".
" Gom bạc cũng đừng tìm tôi, mấy đứa con trai con dâu của ông đâu". Tần thị nói xong tưởng mọi người nhìn qua, không thể nói mà không có ý vị sâu xa.