Hà Viện Viện liền an ủi Điền Hòa Hòa, nhìn nàng khóc, đại khái biết bây giờ có nói cái gì với một Điền Hòa Hòa mới thất tình cũng đều vô dụng. Điền Hòa Hòa hiện tại cũng chỉ có thể đem cảm xúc bi ai phát tiết ra hết. Chỉ có đem miệng vết thương lột ra, rửa sạch sẽ, mới có thể khép lại trong thời gian ngắn nhất.
Điền Hòa Hòa rất ít uống rượu, tửu lượng cũng thấp, nhanh liền say, khóc rồi nháo một hồi liền dựa vào sô pha ngủ.
Hà Viện Viện đi đến trước mặt Điền Hòa Hòa, nhìn Điền Hòa Hòa.
"Không cần chia tay được không....?" Điền Hòa Hòa cau mày nói mớ, trên má còn đọng lại nước mắt, trong lúc ngủ mơ, thoạt nhìn vẫn còn đau khổ.
Hà Viện Viện duỗi tay nhẹ nhàng lau một chút nước mắt trên mặt Điền Hòa Hòa, động tác như vậy ôn nhu. Hôm nay, nàng chỉ là đối với người thường xuyên chờ Lý Tĩnh ở bệnh viện này có thiện cảm, nhưng giờ phút này, nàng nhìn Điền Hòa Hòa, có lẽ cảm giác còn lớn hơn thiện cảm đi. Chia tay bạn gái cũ một thời gian, mấy năm nay tâm như nước lặng, không phải là không thử trải qua đoạn tình cảm khác, nhưng là cảm giác luôn kém hơn so với trước. Đối với Điền Hòa Hòa, cái loại cảm giác lúc trước lại xuất hiện, lúc trước nàng là hoa có chủ, luôn cảm thấy tiếc nuối. May mắn chính là, nàng hôm nay thế mà thấy các nàng chia tay, kỳ thật ở cách vách nghe được Lý Tĩnh muốn chia tay Điền Hòa Hòa, nàng có chút mừng thầm. Nếu nàng trở thành bạn gái của mình, chính mình nhất định sẽ không làm cho nàng khổ sở như thế này.
Hà Viện Viện đem Điền Hòa Hòa đang ngồi dựa trên sô pha ôm đỡ lên.
"Tĩnh Tĩnh......" Điền Hòa Hòa đang say giấc, còn tưởng là Lý Tĩnh đang ôm chính mình, tay tự nhiên vòng lấy cổ Hà Viện Viện mà ôm, thuận lợi đem thân thể của mình rúc vào người Hà Viện Viện.
Thân thể Hà Viện Viện hơi cứng đờ, tư thế hiện tại của chính mình cùng Điền Hòa Hòa cực kỳ thân mật, nàng đã thật lâu không có thân mật như thế cùng người khác, chóp mũi còn có hơi thở trên người của Điền Hòa Hòa, còn có hương cồn, hương vị như có chút say lòng người, làm thể xác và tinh thần của Hà Viện Viện có chút xôn xao, giống như núi lửa ngủ đông đã lâu, một lần nữa tóa sáng hồi sinh. Hà Viện Viện thuận theo cảm giác của chính mình, đem mặt dán đến tóc dài của Điền Hòa Hòa, ngửi được hương hoa hồng, ngọn tóc tinh tế nhẹ nhàng phớt lên trên da thịt, làm làn da có chút ngứa.
Hà Viện Viện đè xuống nóng nảy trong lòng, nàng tự nhiên không thể đối với Điền Hòa Hòa đang say rượu làm ra chuyện gì. Nàng đem Điền Hòa Hòa đỡ đến phòng của chính mình, kỳ thật nàng còn có phòng giành cho khách. Nhưng là, nàng sẵn lòng để Điền Hòa Hòa ngủ ở trên giường mình. Nàng đem Điền Hòa Hòa đỡ tới trên giường mình, giúp Điền Hòa Hòa cởi vớ. Hà Viện Viện cảm thấy mặc nội y ngủ rất không thoải mái, dù sao bản thân Hà Viện Viện cũng không có nghĩ muốn mặc nội y đi ngủ, cho nên Hà Viện Viện nghĩ thầm, nếu không cởi thì cũng nên giúp Điền Hòa Hòa tháo dây cài. Bất quá nói tới, ngực của Điền Hòa Hòa cũng tốt, Hà Viện Viện ý thức được chính mình không đứng đắn nhìn chằm chằm ngực của Điền Hòa Hòa hồi lâu.
Hà Viện Viện nhanh thu hồi tầm mắt từ ngực của Điền Hòa Hòa dời đi, tay nàng đi từ eo của Điền Hòa Hòa vào trong áo, quá trình này khó tránh khỏi phải tiếp xúc đến eo Điền Hòa Hòa cùng với phần lưng da thịt.
"Ưm....." Có lẽ bởi vì phần eo và lưng là nơi mẫn cảm của Điền Hòa Hòa nên khi ngón tay của Hà Viện Viện chạm tới đó, Điền Hòa Hòa vô ý thức phát ra âm thanh xấu hổ.
Thanh âm này quả thật quá xấu hổ, Hà Viện Viện rõ ràng là xuất phát từ ý tốt muốn gở dây cài nội y, nhưng lúc Điền Hòa Hòa phát ra âm thanh, lại làm cho Hà Viện Viện chột dạ, giống như bản thân đang không có ý đồ tốt. Hà Viện Viện chính là bác sĩ, tay cũng còn tốt, linh hoạt bắt tay chui lên lưng của Điền Hòa Hòa, nhanh chóng tháo dây cài nội y xong, nhanh tay rụt trở về.
Mơ hồ Điền Hòa Hòa cảm giác thoải mái hơn nhiều, mày vừa rồi còn nhíu chặt cũng đã giãn ra.
Đặt Điền Hòa Hòa ngay ngắn thỏa đáng, Hà Viện Viện cũng chưa lập tức rời đi, mà là ngồi mép giường, nhìn Điền Hòa Hòa hồi lâu, lúc này mới đứng dậy.
Nàng vào phòng tắm tắm rửa, tắm rửa xong, nàng lau khô thân thể, không mặc quần áo, chỉ có đúng một chiếc quân lót trên người, dù sao Điền Hòa Hòa cũng đã ngủ chết dí, hơn nữa nàng cũng đã có thói quen ngủ khỏa thân.
Cho nên Hà Viện Viện xốc chăn, liền nằm bên người Điền Hòa Hòa, nàng có chút tò mò chờ mong, ngày mai khi Điền Hòa Hòa tỉnh dậy thì sẽ phản ứng như thế nào, khẳng định rất thú vị đi. Nghĩ như vậy, Hà Viện Viện liền mỉm cười đi ngủ.