Thời gian gặp nhau luôn là ngắn ngủi, mới ở thêm được hai ngày, Viên Vinh Cẩn lại phải rời khỏi. Tuy người trong nhà đều không nỡ rời xa hắn, nhưng quân mệnh khó trái, hắn có thể chạy về nhà đã xem như không tệ rồi. Lần trước hắn trở về chỉ đơn giản một túi hành lý nhỏ, một đường ra roi thúc ngựa trở về, nhưng lần này đi lại là mang theo không ít đồ.
Tần Tình Tình chuẩn bị áo bông, bao tay, vớ, đủ các loại dùng để giữ ấm. Tuy hiện tại bằng vào nội lực của hắn thì không cần đến mấy thứ này, mang theo nhiều đồ như vậy ngược lại còn ảnh hưởng tới tốc độ trở về của hắn. Nhưng đây là một mảnh quan tâm của tiểu tức phụ mình dành cho mình, nên hắn vẫn là thu. Đồng thời, trong lòng có loại tư vị nói không nên lời. Loại cảm giác được người quan tâm này…thật tốt.
Trừ những thứ này ra, Tần Tình Tình còn chuẩn bị một ít đồ ăn. Những món này đều là Tần Tình Tình tự mình làm, bảo đảm ở trên đường ăn cũng tiện hơn. Đây đều là thổ sản vùng này, thật vất vả về nhà một chuyến, sao có thể không mang một ít đặc sản cho các chiến hữu. Một đống lớn lạp xưởng, trở về chỉ cần nấu hoặc nướng là có thể ăn. Nếu như thật sự không tiện, thì có thể nấu để dành về sau ăn, để chưa bị cho bất cứ tình huống nào.
Tất cả mọi người đều nói điều kiện thức ăn trong quân đội kém, Tần Tình Tình làm vậy cũng coi như là vì Viên Vinh Cẩn điều tiết thức ăn. Đủ các loại chà bông và thịt khô cũng mang theo không ít, đây là để Viên Vinh Cẩn khi hành quân đánh giặc dùng. Hoàn cảnh biên cảnh ác liệt, ăn uống thường xuyên không đủ, nếu như là thời gian dài ở bên ngoài tác chiến, có mấy thứ này có thể bổ sung no bụng nhanh chóng, cũng nhiều thêm một phần khả năng sống sót.
Ngoài ra, Tần Tình Tình còn chuẩn bị cho Viên Vinh Cẩn vài cái túi cấp cứu. Cái này tuy nhìn có chút kỳ quái, nhưng đối với sinh tồn dã ngoại ở hiện đại là không thể thiếu. Đừng nhìn đồ bên trong không nhiều lắm, nhưng là mấy thứ này lại có tác dụng rất lớn. Cuối cùng, quan trọng nhất chính là thuốc viên Tần Tình Tình tự mình làm, có trị liệu ngoại thương, giải độc, giảm nhiệt,…
Đủ các loại đựng trong bình nhỏ nhiều vô số, nhìn mỗi một loại phân lượng đều rất nhiều. Thuốc mỡ bôi bên ngoài vết thương càng khoa trương, một đống hũ. Đây là Tần Tình Tình suy xét tới ở trên chiến trường ngoại thương tương đối nhiều, cho nên cố ý chuẩn bị. Đây đều là Thánh phẩm chữa thương, chỉ cần bôi ở trên miệng vết thương, lập tức có thể cầm máu, hơn nữa kết thành một tầng huyết vảy, có tác dụng giảm nhiệt.
Tuy đồ nhiều, nhưng Viên Vinh Cẩn cũng không có cự tuyệt, đem tất cả đều bỏ vào. Kể từ đó, thời gian trở về khẳng định sẽ dài hơn, vì bảo đảm đúng hạn trở về, hắn chỉ có thể là cắt bớt thời gian nghỉ ngơi. Cho dù có mệt cũng sẽ không cô phụ tâm ý nồng hậu của Tần Tình Tình. Viên Vinh Cẩn hiện tại còn chưa biết, mấy thứ này ở tương lai không xa lại cứu hắn rất nhiều lần, bao gồm cả những thuộc hạ của hắn. Nhưng những chuyện này đều là nói sau, tạm thời không đề cập tới.
Tần Tình Tình sau khi tiễn Viên Vinh Cẩn, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thích ứng. Thói quen của một người thật sự là chuyện đáng sợ, ngay cả Đường Đường và Thần Hi cũng thấy không vui, cha mình mới ở không tới hai ngày đã phải đi rồi.
Đặc biệt là Thần Hi, hai ngày này hắn vẫn luôn đắn đo tiểu tính tình, cũng chưa từng tiếp xúc với Viên Vinh Cẩn. Đường Đường thì càng không cần phải nói, hai ngày nay nàng dính Viên Vinh Cẩn không rời, hiện tại càng không nỡ xa, còn trộm khóc rất hiều lần.
Có thể nhìn ra được, thân phận Viên Vinh Cẩn khẳng định không bình thường, vì tương lai có thể càng xứng với hắn, bản thân mình còn phải nỗ lực hơn nhiều. Hiện tại chuyện quan trọng nhất là điều trị thân thể cho Điền đại tẩu. Nếu đã đáp ứng chuyện này thì nhất định phải mau chóng hoàn thành mới được. Huống hồ, hiện tại người Điền gia còn sốt ruột như vậy.
Bắt đầu từ tháng giêng tới đầu tháng ba, mỗi ngày Tần Tình Tình đều tới Điền gia châm cứu cho Điền đại tẩu. Ngay cả thực đơn cũng cũng lên danh sách, nhưng suy xét tới điều kiện trong nhà Điền đại tẩu, nên mỗi ngày Tần Tình Tình đều ở nhà hầm dược thiện cho nàng rồi đưa qua.
Dược thiện này, thứ nhất hiệu quả điều trị thân thể tương đối ôn hoà, thứ hai mấy năm nay Điền đại tẩu ăn không ít khổ, thân mình bị hư, có thể lấy dược thiện này tới bồi bổ thân mình. Tuy người Điền gia có chút ngượng ngùng thu, nhưng là vì hài tử, cũng chỉ có thể trước ghi nhớ ân tình này ở trong lòng.
Buổi tối đầu tháng ba, Điền gia. Điền đại tẩu nằm ở trên giường, cảm thấy thân thể mình xưa nay chưa từng có nhẹ nhàng như vậy. Trước kia, tay chân lúc nào cũng lạnh lẽo giống như tốt hơn không ít.
“Đương gia, ngươi nói Tình Tình cho chúng ta nhiều nhân tình như vậy, chúng ta nên báo đáp nàng như thế nào mới tốt?”. Điền đại tẩu nằm ở trên giường nói, luôn thiếu nợ người nhiều như vậy. Cho dù quan hệ hai nhà rất tốt, nhưng nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng.
“Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, vẫn là điều trị thân mình cho tốt, rồi sinh cho ta một tiểu tử thật béo. Ngươi không nghe Đệ muội nói sao, ngươi nha, chính là bình thường suy nghĩ quá nhiều, cho nên mới vẫn luôn không có hoài thai được. Hiện tại ngươi thành thành thật thật ở nhà dưỡng cho thật tốt, những chuyện khác cứ để ta tới lo là được”.
Trong miệng an ủi Điền đại tẩu, nhưng trong lòng Điền đại ca lại âm thầm hạ quyết định. Nếu như Viên Vinh Cẩn
coi trọng hắn như vậy, để cho hắn hỗ trợ ở đây mua chút thôn trang và cửa hàng, như vậy hắn nhất định phải kinh doanh cho thật tốt. Nói thế nào bản thân hắn cũng được lớp người già truyền xuống, nên mấy thứ này vẫn là am hiểu.
Không sai, đừng nhìn Điền đại ca ngày thường hàm hậu thành thật, ngoại trừ xuống đất thì chính là lên núi săn thú. Nhưng trước kia trong nhà hắn cũng là người làm ăn, còn mở được cửa hàng. Viên Vinh Cẩn sau khi biết tin này liền cố ý thỉnh hắn tới hỗ trợ.
Mới đầu, Viên Vinh Cẩn cũng không nghĩ để cho hắn kiếm được món tiền lớn gì, chỉ cần có thể vì trong nhà lưu lại chút căn bản là được rồi. Vô luận ở bất cứ thời điểm nào, làm việc đều phải chuẩn bị hai tay. Nếu như bên Tần Tình Tình xảy ra cái vấn đề gì, ít nhất vẫn có tiền vốn ở phía sau lưng chống.
Tình huống tạm thời của Điền gia không nói, Tần Tình Tình ở nhà cảm thấy nhàn rỗi nhàm chán, lại bắt đầu cân nhắc biện pháp kiếm tiền mới. Trước kia, nàng không có nhiều tiền vốn để làm việc, hiện tại có điều kiện, tự nhiên là bắt đầu hành động.
Tuy hiện tại món lẩu thoạt nhìn rực rỡ, nhưng chờ tới khi thời tiết trở nên nóng, thì sinh ý khẳng định sẽ chịu ảnh hưởng. Về chuyện này, Tần Tình Tình thật ra đã có chủ ý. Dựa theo cách làm của người hiện đại, lúc trời lạnh thì ăn lẩu, còn khi trời nóng thì chuyển thành cửa hàng BBQ.
Tới lúc đó, các loại cây gia vị của nàng hẳn là đã lớn không ít, chỉ còn thiếu một bước để bước lên sân khấu. Ngoài ra, hiện tại trong tay nàng cũng tìm được nhiều nguyên liệu nấu ăn, hẳn là cũng nên mở một căn tửu lâu.
Phương diện này thật ra có thể chuẩn bị tốt một chút, trước tiên tuyển đầu bếp rồi huấn luyện thật tốt, người cần tuyển cũng phải lựa chọn cho thật tốt. Nếu có thể, vậy cùng tên Ân Triệu Lê kia tiếp tục hợp tác cũng không tệ, vừa bớt việc lại kiếm được không ít tiền.
Lần này, nàng đã đặc biệt hỏi Viên Vinh Cẩn về Ân Triệu Lê, và đạt được một cái đánh giá tuyệt đối đáng tin cậy. Nếu đã nói như vậy, vậy nàng cũng không cần phải khách khí mà vật tẫn kì dụng. Lúc này, Ân Triệu Lê đang ở Kinh thành nhịn không được lại đánh một cái hắt xì. Hắn không phải là mắc thương hàn đấy chứ, vì sao gần đây tần suất rùng mình phát lạnh lại thường xuyên như vậy.