Điện Vương Ở Rể

Chương 159: Có Thể Đồng Ý Có Được Không





Lời Khương Văn vừa dứt, một thân ảnh lóe lên, mang theo tiếng gió thét gào.
Lý Khải cũng không dám kinh thường, bắt đầu chống đỡ đánh trả lại.
Nhưng vừa mới đối mặt, thân mình của Lý Khải đã lui về sau ba bước.
Khương Văn không lùi tiến thẳng lên.
Lần thứ hai ra một quyền, Lý Khải lại lùi thêm ba bước,
Khương Văn tiếp tục tiến lên lần thứ ba, đánh ra một quyền!
Răng rắc!
Cánh tay Lý Khải phát ra âm thanh xương cốt nứt vỡ, đồng thời cả người Lý Khải lảo đảo, ngã ngồi trên ghế.
Mà chiếc ghê dựa kia lại vang lên âm thanh kẽo kẹt, nhanh chóng vỡ nát.
Cả quá trình chỉ tốn khoảng ba đến năm giây.
Cả căn phòng rơi vào yên lặng không tiếng động.
"Ha ha, tôi chỉ dùng mức độ cơ bản nhất của quyền này mà lại có thể đánh bại gia chủ của mấy người nằm bò!"
Khương Văn cười lạnh nói.
Trong mắt anh ta, thậm chí ngay cả Lý Diệu Thần cũng không cần để ý tới!
Ban đầu Lý Diệu Thần là võ giả nội kình nhị phẩm đỉnh.


Nhưng hiện tại trong người mang bệnh nặng lại không thể trị liệu, thực lực cũng bị tụt xuống, chắc chỉ khoảng nội kình tam phẩm đỉnh mà thôi.
Phùng Thư nhìn một màn như vậy cũng cảm thán.
Bà ta còn đưa ra quyết định nhất định phải móc nối tốt với Khương gia! Cho dù là phải buông tay Lý gia.
"Khương Văn, cậu còn trẻ mà lại đạt được thành tựu như vậy!"
"Cậu định xử lý Lý gia như nào?"
Phùng Thư ở trước mặt mọi người Lý gia làm ra vẻ, trực tiếp lên tiếng hỏi.
Bà ta đang muốn hoàn toàn buông tay Lý gia! Không để ý đến Lý gia!
Mọi người trong Lý gia, cụ thể là nhóm Lý Diệu Thần cũng cảm thấy cực kỳ buồn khổ!
Đối phương không để ý đến Lý gia cũng có nguyên nhân cả! Bởi vì đối phương thật sự quá mạnh mẽ, không cần phải lo lắng.
Sắc mặt Khương Văn lạnh lùng, quét mắt nhìn một vòng.
"Đương nhiên là mang Lý Mỹ Na này đi! Nhưng không thể làm vợ cả, chỉ có thể làm vợ bé!"
"Còn những người khác, trực tiếp sử dụng lực lượng để chèn ép thì quả thật có chút không ổn..."
Khương Văn lắc đầu, ở trong lòng anh ta, cục diện hiện tại hoàn toàn nằm trong quyền kiểm soát của mình, chỉ là một trò chơi mà thôi.
"Thật ra, mặc dù Lý Diệu Thần và Lý Khải không chào đón tôi nhưng mấy người còn lại của Lý gia lại rất chào đón.”
"Như này đi, mấy người các người tự mình trừng phạt Lý Diệu Thần và Lý Khải một chút!"
"Các người cho hai người bọn họ mỗi người mười cái tát! Sau đó để bọn họ thoái vị, còn các người tự lập một gia chủ mới!"
"Dù Lý Mỹ Na chỉ làm vợ bé của tôi thì cũng phải có chút gì đó, giữ lại nhà mẹ cho cô ta đi."
Khương Văn gằn từng tiếng nói.
Để cho người Lý gia đánh Lý Diệu Thần và Lý Khải như vậy quả thật làm đánh thẳng vào tim!
"Khốn nạn!"
Lý Mỹ Na cũng sốt ruột.
Cô ta kêu lên một tiếng, ra tay với Khương Văn.
Nhưng quyền còn chưa đến gần Khương Văn thì đã có một thân ảnh chặn trước người anh ta.
Bốp!
Một cái tát thật mạnh đánh vào mặt Lý Mỹ Na.
Trên mặt cô ta lập tức hiện lên bàn tay màu hồng nhạt.

Chính là Phùng Thư ra tay.
"Lý Mỹ Na, nếu như cô còn dám tùy tiện ra tay như vậy thì tôi không ngại phế bỏ ông nội và ba cô đi đâu!"

"Đồ đệ như mày thật sự khiến tôi quá thất vọng!"
Ngay sau đó Phùng Thư nhìn về những người khác trong Lý gia.
"Mấy người không nghe thấy lời Khương Văn nói sao? Còn không mau thực hiện đi!"
Lần này Phùng Thư không thể thuận lợi chỉ hôn cho Khương Văn và Lý Mỹ Na nên bà ta đương nhiên phải có chút biểu hiện gì đó ở mặt khác.

Tranh thủ cơ hội nhận được kinh nghiệm thăng cấp của ba Khương Văn - Khương Lập Miên!
Nội tâm đám người Lý Sơn và Lý Trạch lo lắng hoảng sợ!
"Lý Mỹ Na, tất cả là do mày vô liêm sỉ, dám động tới thứ không nên động!"
"Nếu như đồng ý chỉ hôn thì mọi người đều vui mừng rồi không! Đối với Lý gia chúng ta cũng là chuyển cực kỳ tốt.

Cậu Khương có thể coi trọng mày đã là phúc khí tám đời của mày rồi!"
"Cậu Khương, Lý Mỹ Na không biết tốt xấu, mặc dù chỉ là vợ bé của cậu thì cũng tiện nghi cho cô ta rồi.

Để cô ta làm người hầu phục vụ trên giường đến dọn dẹp nước tiểu của cậu đều được."
"Ba, ngài cùng lắm cũng chỉ có thể sống chưa đến một năm nữa thôi! Sống đến bây giờ cũng đã đủ rồi.

Ba để cho bọn con đánh ngài mười cái đi!"
"Nếu như ba không ngoan cố quật cường như vậy thì sao chúng ta có thể đi đến bước hiện tại!"
"Lý Khải, cậu không xứng đáng làm chức vị gia chủ này! Cậu chỉ muốn Lý Mỹ Na theo đuổi cái gì mà hạnh phúc hôn nhân của mình mà không lo cho lợi ích của gia tộc.

Mỹ Naa của cậu đáng chém! Mau chóng rời khỏi vị trí đi!"
Đám người Lý Sơn, Lý Trạch, Lý Xuyên, Lý Mỹ Na đều là những đứa con trai con gái ruột thịt, cháu trai cháu gái máu mủ!
Là anh chị em tương liên với Lý Khải, là cháu trai cháu gái!
Vốn dĩ bọn họ còn nghĩ rằng nếu như gia tộc đi đến thời khắc nguy hiểm nhất, nhất định bọn họ sẽ kiên định đứng phía sau ủng hộ.
Nhưng hiện tại, khi bọn họ chân chính đối mặt với nguy hiểm, vào lúc gia tộc phải chịu ức hiếp thì bọn họ lại là người đều tiên đứng ra phản đối lại.
"Hai người các người đúng là bạch nhãn lang!"
Lý Khải chịu đựng cơn đau từ cánh tay, đau khổ quát lớn.
"Lý Khải, cậu không xứng làm gia chủ!"
"Tôi vốn dĩ là anh cả trong nhà, chức gia chủ nên là của tôi mới đúng! Tất cả đều do người ba này già cả hồ đồ, giao lại chức vị cho cậu! Bậy giờ mau giao ra đây đi!"
"Các vị, nếu tôi lên làm gia chủ, tôi nhất định sẽ cho mọi người quyền lợi gấp bội hiện tại!"
Lý Sơn cao giọng nói, cuối cùng cũng nói ra những lời đè nén bấy lâu nay trong lòng!

Lý Trạch nói: "Anh cả, nếu anh lên làm gia chủ thì nhất định phải có phó gia chủ.

Để em làm.

Ban đầu cổ phần em nắm giữ là năm phần trăm.

Sau này nhất định phải đưa hai mươi phần trăm cho em!"
Lý Sơn gật đầu đáp ứng: "Được!"
Lý Trạch nói: "Vậy em ủng hộ anh làm gia chủ! Để Lý Khải đi xuống!"
Những người khác trong gia tộc thật ra cũng chỉ là chi thứ, bọn họ biết bản thân không thể có được quyền lực cao hơn nhưng chỉ cần bọn họ có thể làm cho cổ phần của công ty nhiều hơn là đủ rồi!
Lúc này, một nửa số người trong bọn họ đều hô lên: "Chúng ta cũng đồng ý!"
Chỉ có những người hoàn toàn trung thành với Lý Diệu Thần và Lý Khải mới im lặng không nói, yên lặng tách ra.
Trên mặt Lý Sơn lộ ra vẻ tươi cười: "Được, từ nay tôi chính là gia chủ Lý gia!"
"Lý Diệu Thần và giã chủ tiền nhiệm Lý Khải bất kính với Phùng sư phụ và cậu Khương, không để tâm tới lợi ích gia tộc nên phải tiếp nhận trừng phạt!
Hiện tại, tất cả mọi người cho bọn họ mười cái tát để làm khiển trách.

Đồng thời hủy bỏ toàn bộ cổ phiếu và quyền lực của bọn họ trong gia tộc!
Đưa cho bọn họ mỗi người một ngàn vạn đuổi khỏi Lý gia!"
Lý Sơn tuyệt tình nói.
"Còn nữa, cậu Khương, chúng ta đưa Lý Mỹ Na cho cậu! Cậu muốn cho nó thân phận gì cũng được, cho dù chỉ là người làm nhỏ bé cũng có thể."
"Nhưng tôi hy vọng cậu Khương có thể dẫn dắt chúng tôi đi bái kiến Khương tông sư một chút.

Mong cậu đồng ý!"
Lý Sơn lấy lòng, nịnh nọt nói..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.