Điện Vương Ở Rể

Chương 251: Cuối cùng nên chọn gì đây




Vạn Lâm đã từng gặp rất nhiều chuyện lớn chuyện nhỏ, nhưng giờ phút này lại kích động đến nổi nói cà lăm.

Diệp Đông xua tay, nói: "Đua xe thì miễn đi."

"Về phần võ đạo, tôi cũng không nhận học trò."

"Tuy nhiên, chúng ta cũng xem như có duyên, tư chất võ đạo của cậu không tệ, vậy để tôi chỉ điểm cho cậu một chút đi."

"Lấy công pháp nhà cậu ra đây, tôi sửa chữa vài chỗ để nó phù hợp với cậu nhất!"

Diệp Đông cũng hiểu biết đôi chút về nhà họ Vạn.

Nhà họ Vạn làm từ thiện tương đối nhiều.

Nhân phẩm của Vạn Lâm cũng không tệ.

Cộng thêm đã đưa Kim Tu nhân sâm mà anh đang rất cần!

Cho nên Diệp Đông không ngại cho Vạn Lâm một cơ duyên.

Vạn Lâm nghe hai câu trước của Diệp Đông lập tức rầu rĩ.

Nhưng nghe hai câu sau xong.

Ngay cả Vạn Giang Hà và Vạn Như Sơn cũng kích động run lên.

"Vạn Lâm, còn không mau cảm ơn cậu Đông!"

Vạn Lâm lập tức cúi người thật sâu, nói: "Cảm ơn cậu Đông!"

Vạn Giang Hà không hề do dự đưa công pháp gia tộc cho Diệp Đông.


Điều này cũng khiến đám người Thẩm Vạn, Phùng Tác Thành chấn động.

Diệp Đông hỏi: "Có bút không?"

Vạn Giang Hà ngây người.

Công pháp của gia tộc ông có thể đột phá đến tông sư Hóa Cảnh đấy!

Muốn sửa loại công pháp này thích hợp cho một người, cần phải suy đoán và cân nhắc nhiều lần!

Chu dù tốn mấy năm thậm chí mấy chục năm cũng rất bình thường!

Nhưng trong lòng Vạn Giang Hà, nhiều nhất Diệp Đông cũng chỉ cần mấy tháng đến một năm mà thôi!

"Cậu Đông, ngài muốn sửa ngay bây giờ luôn sao?"

Vạn Giang Hà có hơi miệng đắng lưỡi khô.

Diệp Đông gật đầu, nói: "Phải. Có vấn đề gì à?"

Vạn Giang Hà nói ngay: "Không thành vấn đề."

Lập tức chuẩn bị giấy bút cho Diệp Đông.

"Mọi người ăn trước đi."

Diệp Đông nói xong cúi đầu, bắt đầu tiến hành sửa chữa công pháp.

Những người còn lại ai cũng hạn chế phát ra tiếng động, ăn uống cũng không ồn ào.

Mười lăm phút sau.

Diệp Đông thở phào nhẹ nhõm.

"Sau này để Vạn Lâm tu luyện theo công pháp này đi. Nếu không có gì bất ngờ thì có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện lên gấp hai, ba lần!"

Diệp Đông nói.

Vừa nói anh vừa đưa công pháp cho Vạn Giang Hà.

Vạn Giang Hà nghe vậy cực kỳ chấn động!

Lúc ông cụ nhìn thấy những chỗ sửa chữa trên công pháp càng cảm thấy nhận thức bị điên đảo!

Hơn nữa, ông chính là tông sư Hóa Cảnh!

Đương nhiên có thể nhìn ra sự thay đổi trước và sau khi sửa chữa!

Kỳ diệu ít nhất gấp mười lần!

Ông cụ thương nhất là thằng cháu Vạn Lâm của mình, cho nên cũng rất rõ căn cốt của Vạn Lâm như thế nào, thích hợp với gì, vẫn luôn muốn sửa đổi công pháp thích hợp cho Vạn Lâm tu luyện...

Nhưng mà, ông cụ đã suy nghĩ rồi sửa chữa ước chừng mười lăm, mười sáu năm, có điều lần nào cũng phủ định thay đổi của mình!

Bởi vì không hài lòng!

Vẫn cảm thấy không thích hợp, không khéo, thậm chí còn không bằng bản gốc!

Nhưng giờ đây, ông cụ có thể nhận thấy rõ chỗ được sửa chữa phù hợp với đặc điểm võ đạo của Vạn Lâm một cách hoàn mỹ!


"Chuyện này... Cậu Đông, ơn đức của cậu đối với Vạn Lâm, nhà họ Vạn tôi suốt đời không quên!"

Thậm chí Vạn Giang Hà còn cúi người thật sâu để cảm ơn Diệp Đông.

Diệp Đông xua tay, cười nói: "Mọi người đói bụng rồi. Ăn nhanh đi."

Trên bàn tiệc.

Ăn uống linh đình.

Còn ở bên ngoài sơn trang Thánh Hào.

Dọc hai sườn dưới bậc thang.

Có một số người đang quỳ!

Đúng là người nhà họ Vương!

Còn có người nhà họ Dương!

Giờ phút này, gia chủ nhà họ Dương, Dương Đức Quang, phó gia chủ Dương Quang Huy, còn có Dương Duệ căn bản không quan tâm đ ến đám người Vương Nguyên Hải!

"Ba à, chúng ta quỳ ở đây có tác dụng không?"

Vương Thiếu Khanh run rẩy nói.

Vương Nguyên Hải: "Mặc kệ có tác dụng hay không. Đây là thái độ của chúng ta!"

"Chúng ta sẽ quỳ ở đây cho đến khi đám người Diệp Đông đi mới thôi!"

Còn nhóm người Dương Đức Quang thì đang quỳ ở một bên khác.

"Ba, Dương Mỹ Lệ và San San vẫn còn ở trong bữa tiệc! Họ chính là cọng rơm cứu mạng của chúng ta!"

Dương Quang Huy run rẩy nói, đồng thời ẩn chứa chút hy vọng.

Nhưng mà.

Chát!

Dương Đức Quang tát Dương Quang Huy một cái bạt tay vang dội.

"Thứ khốn nạn này, lúc nãy còn nói những lời tuyệt tình như vậy với Dương Mỹ Lệ!"

"Bây giờ tao chỉ hy vọng Dương Mỹ Lệ không so đo với mày mà thôi..."

Dương Quang Huy nói: "Ba dạy phải!"

"Chờ lát nữa em gái đi ra phải đích thân quỳ xuống, cầu xin nó tha thứ..."

Bữa tiệc diễn ra hai tiếng rưỡi.

Bọn họ quỳ ở đó hai tiếng rưỡi.

Lúc khách khứa kéo nhau ra về.

Nhìn thấy người nhà họ Vương và người nhà họ Dương ai nấy lắc đầu thở dài!

"Vốn nên được nở mày nở mặt, lại vì tự tìm đường chết mà chỉ có thể quỳ ở đây..."

"Gia tộc có tầm nhìn hạn hẹp như vậy sau này cũng sẽ xuống dốc mà thôi! Về sau phải cẩn thận khi qua lại với họ!"


"Còn qua lại nữa à? Tôi cảm thấy, từ giờ trở đi chúng ta nên cắt đứt quan hệ thì hơn!"

Nhiều chủ gia tộc nhỏ tiếng bàn tán.

Những gia chủ lúc trước có quan hệ thân thiết, hoặc nịnh bợ nhà họ Vương lúc này kéo nhau tránh né, trốn đến là xa, dáng vẻ hoàn toàn không quen biết người nhà họ Vương.

Dương Duệ đang quỳ.

Lúc này đột nhiên nghĩ ra gì đó.

"Đúng rồi, ông nội, ba, con bỗng có một ý!"

"Chúng ta chỉ quỳ ở đây thôi chưa đủ! Phải tặng quà xin lỗi nữa mới đúng!"

Dương Đức Quang và Dương Quang Huy nghe vậy mắt sáng lên.

"Lẽ ra nên như vậy! Vừa rồi chúng ta nhất thời sốt ruột, quên mất chuyện này!"

"Nhưng quà của chúng ta phải thật quý hiếm mới được!"

Giọng Dương Đức Quang trầm xuống.

Đúng vậy, bây giờ Diệp Đông là người mà ngay cả ông cụ nắm quyền gia tộc giàu có nhất Giang Bắc cũng phải kính sợ, hiển nhiên rất dễ dàng có được nhiều thứ quý hiếm!

Món quà chỉ đắt đỏ thôi cũng chưa chắc có hiệu quả tốt!

Vương Nguyên Hải, Vương Thiếu Khanh và Vương Vũ nghe Dương Đức Quang nói với Dương Quang Huy xong, trong lòng cũng rụt rịt!

Nhưng lúc này bọn họ đang vô cùng nôn nóng!

Bởi vì không ai nghĩ ra nên tặng quà gì!

Lễ đính hôn của nhà giàu nhất Giang Bắc bọn họ còn nghĩ ra được phải tặng quà gì!

Nhưng vắt hết óc cũng không nghĩ ra nên tặng gì cho Diệp Đông!

Đơn giản là vì thân phận và địa vị của Diệp Đông đã vượt xa nhà họ Vạn, gia tộc giàu có nhất Giang Bắc!

Nếu không nhờ dịp này bọn họ vốn không có cơ hội tiếp xúc với nhà họ Vạn!

Lúc này, Dương Duệ lên tiếng.

"Ông nội, ba, gần đây có một công ty quốc tế, tên là công ty Quốc tế Phong Vân, sản xuất bốn loại sản phẩm!"

"Trong đó Tăng Cốt Hoàn, chúng ta không cần! Nhưng Tiêu Dao Hoàn, Mỹ Dung Sương và Nghịch Nhan Thủy hoàn toàn có thể dùng làm quà biếu!"

"Bây giờ trên thị trường đang cháy hàng! Có tiền cũng khó mua! Rất thích hợp dùng làm quà tặng! Tiêu Dao Hoàn thích hợp tặng cho ông cụ Lưu, còn có dượng nữa, đương nhiên còn có cả cậu Đông!"

"Còn Mỹ Dung Sương, Nghịch Nhan Thủy thì có thể tặng cho cô và San San..."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.