Bond nhảy vào chiếc Bentley, cảm ơn sự bốc đồng đã xúi bẩy anh lái nó sau bữa tối. Với bộ điều khí đầy đủ, động cơ đáp ứng tức thì với bộ khởi động và tiếng gầm át mất lời lẽ ấp úng của người gác cửa. Gã này nhảy vội sang bên khi bánh xe sau quất những viên sỏi vào ống chân khẳng khiu của gã.
Trong khi chiệc xe lắc lư sang trái ra ngoài cổng, Bond phiền muộn trông ngóng chiếc Citroen có tay lái điều khiển bánh trước và khung xe thấp. Rồi anh nhanh chóng sang số và ngồi yên để rượt đuổi, thoảng nếm tiếng vọng của làn khí thoát khi nó va vào anh từ hai bên con đường chính ngắn ngủi xuyên thị trấn.
Chẳng bao lâu Bond ra đến đường bờ biển, một xa lộ rộng rãi vượt qua những đụn cát mà anh đã biết trong chuyến đi sáng, có mặt đường và sơn phản quang rất tốt ở những khúc quành. Anh nhấn ga lên mãi, thúc xe tăng tốc 80 rồi 90, hai đèn mũi to hiệu Marchal phóng ra một đường hầm trắng an toàn, dài gần nửa dặm giữa những bức tường bóng đêm.
Bond biết chiếc Citroen phải theo lộ trình này. Anh đã nghe tiếng ống xả bên kia thị trấn và một chút bụi vẫn phảng phất ở những khúc quanh. Borld hy vọng sẽ sớm bắt gặp cột sáng của đèn mũi ở phía xa. Trời đêm tĩnh mịch và trong trẻo. Chỉ ở ngoài khơi mới có làn sương nhẹ mùa hè, bởi cứ cách quãng anh lại nghe tiếng còi báo hiệu sương mù rống lên như tiếng trâu bò bằng sắt phía dưới bờ biển.
Trong khi điều khiển xe và thúc nó càng lúc càng phóng nhanh hơn xuyên qua màn đêm, phân nửa tâm trí kia của Bond nguyền rủa Vesper, nguyền rủa M. đã phân công tác cho cô.
Tình huống này chính là điều anh đã lo ngại. Những cô ả ba hoa cứ tưởng họ có thể đảm nhiệm công việc của đàn ông. Thế quái nào mà họ không thể ở nhà lo chuyện nồi niêu, bám lấy chuyện váy yếm và ngồi lê đôi mách; để chuyện đàn ông cho đàn ông lo? Giờ đây thế là biến cố xảy ra cho anh đúng lúc công việc giải quyết tốt đẹp: thế là Vesper vướng một cái bẫy cũ rích như vậy và bản thân cô ả bị bắt cóc, có lẽ để đòi tiền chuộc giống như một nhân vật nữ khốn kiếp trong truyện hoạt hình.
Bond sôi máu khi nghĩ đến tình thế khó khăn mà anh đang mắc phải.
Tất nhiên đấy là ý đồ trao đổi trắng trợn. Cô gái đổi lấy tấm chi phiếu 40 triệu của Bond. Phải, anh sẽ không đánh bạc; sẽ không nghĩ đến chuyện đánh bạc. Cô ta thuộc đội ngũ của Sở và biết mình đối đầu với cái gì. Thậm chí Bond cũng sẽ không hỏi M. Công tác này quan trọng hơn cô ta. Quả thật quá tệ. Cô ta xinh đẹp nhưng anh sẽ không sa vào cái mánh lới ấu trĩ này. Không thể. Anh sẽ cố gắng bắt kịp chiếc Citroen và bắn hạ chúng; nếu cô ả bị bắn trong lúc đụng độ thì cũng là điều quá tệ. Hẳn anh sẽ làm việc của mình - cố gắng giải cứu cô gái trước khi bọn bắt cóc kịp đưa đi dấu - nhưng nếu không đuổi kịp chúng, anh sẽ quay về khách sạn, đi ngủ và không nói gì thêm về biến cố. Sáng hôm sau, Bond sẽ hỏi Mathis xem điều gì đã xảy ra cho cô ta và đưa cho anh ta xem mảnh giấy. Nếu Le Chiffre nhắn anh giao tiền đổi lấy Vesper, anh sẽ không làm gì cả và không tiết lộ với ai. Cô ta phải cam chịu thôi. Nếu gã gác cửa nhúng tay vào với câu chuyện về những gì gã chứng kiến, Bond sẽ nói trớ rằng anh đã cãi cọ với Vesper trong cơn say.
Tâm trí Bond bừng bừng thịnh nộ vì trở ngại này trong lúc anh tống ga chiếc xe to xác phóng theo đường bờ biển, máy móc rẽ vào những khúc quanh và dè chừng các loại xe thô sơ hoặc xe đạp đang trên đường đến Royale. Trên những đoạn đường thẳng, bộ phận siêu nạp thúc đẩy 25 mã lực của Bentley và cỗ máy rít lên một tiếng thét đau đớn trong đêm. Sau đó các vòng quay tăng dần đến khi vượt quá 110 và tiếp tục lên 120 dặm/giờ trên đồng hồ vận tốc.
Anh biết mình phải nhanh chóng đuổi kịp. Tải một trọng lượng như thế, chiếc Citroen khó lòng vượt tốc độ 80 dặm/giờ, ngay cả trên con đường này. Trong một phút bốc đồng, Bond giảm tốc xuống 70, bật đèn rọi sương mù và tắt hai ngọn Marchal đôi. Chắc chắn khi không có màn ánh sáng lóa mắt của cặp đèn mũi, anh có thể thấy ánh đèn của một chiếc xe khác, cách một hoặc hai dặm phía dưới bờ biển.
Bond sờ soạng dưới bảng đồng hồ và từ một bao súng nguỵ trang rút ra một khẩu colt 45 Army Special nòng dài, bỏ lên ghế bên cạnh. Với khẩu súng này, nếu gặp may với mặt đường, anh có thể hy vọng bắn trúng bánh xe hoặc bình xăng của bất cứ thứ gì trước mặt chừng 100 mét.
Rồi Bond bật đèn mũi trở lại và rú ga đuổi theo. Anh cảm thấy bình tĩnh và thoải mái. Vấn đề sự sống của Vesper không còn là vấn đề nữa. Khuôn mặt của anh dưới ánh sáng xanh lam trên bảng đồng hồ nghiêm trọng nhưng bình thản.
* * * * *
Phía trước trong chiếc Citroën là ba gã đàn ông và cô gái.
Le Chiffre đang lái xe, cái xác to béo linh hoạt chúi ra trước, bàn tay nhẹ nhàng và thanh nhã. Bên cạnh gã là tên béo lùn, kẻ đã mang chiếc gậy chống vào sòng bạc. Bàn tay trái gã này nắm một thanh đòn bẩy dày thò ra bên cạnh gã, gần như ngang mặt sàn xe. Có lẽ là đòn bẩy điều chỉnh ghế tài xế.
Trên ghế sau là gã sát thủ cao gầy. Gã thoải mái dựa ngửa, nhìn chằm chằm trần xe, có vẻ không quan tâm đến tốc độ lồng lộn của xe. Bàn tay phải của gã vuốt ve trên đùi trái của Vesper đang khỏa thân nằm dài bên cạnh.
Ngoại trừ đôi chân để trần đến tận hông, Vesper chỉ là một gói hàng. Chiếc váy nhung đen dài của cô gái bị kéo trùm lên tay và đầu, cột lại bằng một sợi dây. Nơi là mặt nàng có một lỗ hở được khoét ra để thở. Không bị trói theo cách nào khác nữa, cô gái nằm yên, thân mình lờ đờ lắc lư theo chuyển động của xe.
Le Chiffre tập trung một nửa chú ý vào con đường trước mặt, nửa kia vào ánh đèn xe của Bond đang ào đến trong gương chiếu hậu. Gã không có vẻ lo ngại khi khoảng cách giữa thỏ và chó săn chưa đầy một dặm, thậm chí còn hạ tốc độ từ 80 xuống 60 dặm một giờ. Giờ đây khi rẽ một khúc quanh, gã còn giảm vận tốc hơn nữa. Vài trăm mét trước mặt là một cột quảng cáo Michelin, minh họa giao điểm giữa một con đường địa phương nhỏ với xa lộ.
“Chú ý”, gã gắt giọng với tên ngồi bên cạnh.
Bàn tay gã này bóp chặt thanh đòn bẩy.
Còn cách giao lộ 100 yard, Le Chiffre giảm tốc xuống 30 dặm. Trong gương chiếu hậu, ánh đèn xe của Bond đang chiếu sáng khúc quanh.
Le Chiffre có vẻ quyết định.
“Ra tay đi”.
Gã đàn ông bên cạnh giật mạnh đòn bẩy lên trên. Ngăn hành lý sau xe mở bung ra như miệng cá voi. Có tiếng loảng xoảng trên mặt đường, rồi tiếng leng keng đều đặn như thể chiếc xe đang lôi theo sau nó những sợi xích.
“Cắt”.
Gã đàn ông mạnh tay ấn đòn bẩy xuống. Âm thanh loảng xoảng ngưng bặt với tiếng leng keng cuối cùng.
Le Chiffre liếc nhìn gương chiếu hậu lần nữa. Xe của Bond vừa tiến vào khúc quanh. Le Chiffre đổi lộ trình thật nhanh, ngoặt chiếc Citroen sang trái vào một con đường phụ hẹp, đồng thời tắt đèn xe.
Xe của Le Chiffre dừng lại với một cú giật mạnh; cả ba gã đàn ông nhanh nhẹn ra ngoài và khom người nấp sau một bờ dậu kéo dài đến giao lộ, giờ đây bị chiếu sáng rỡ bởi ánh đèn xe Bentley. Mỗi gã đều đem theo súng; gã cao gầy còn có một vật nhìn giống như quả trứng to trên bàn tay phải.
Chiếc Bentley rít lên xông về phía chúng như một chuyến xe hỏa tốc hành.